Ví dụ như Đổng Ngữ, như Tần Thi.
Mà Sở Mặc, còn chưa đạt tới Trúc Cơ.
Điều này liên quan tới hoàn cảnh trưởng thành của hắn, nhưng nhiều hơn là liên quan tới tính tình của Sở Mặc!
Sở Mặc đối đãi với việc cải biến bản thân quá mạo hiểm, quá ác, nhưng đối vớitốc độ tu luyện lại quá bình thản!
Bình thản tới chán không buồn nói!
Dựa theo bình thường, Sở Mặc đã sớm có thể bắt đầu Trúc Cơ rồi.
Nếu không phải hắn cứ theo đuổi hoàn mỹ hư vậy.
Cho dù hắn muốn thiên phẩm Trúc Cơ, Giới Linh cũng đã chuẩn bị xong tất cả tài liệu từ lâu. Hắn đã sớm có thể phi thăng Linh giới.
Nhưng hắn vẫn cố tình muốn Ngũ Hành Đạo trúc cơ!
Từ điểm này có thể thấy Sở Mặc yêu cầu bản thân vô cùng hà khắc, hắn vẫnđang theo đuổi cực hạn!
Không phải hoàn mỹ, mà là cực hạn!
Toàn thân luyện cốt là như thế, toàn thân luyện huyết cũng là như thế, Trúc Cơ là như thế, hiện giờ thay đổi thể chất cũng thế!
Mỗi một bước hắn đều đi vô cùng kiên định, sau đó đi tới cực hạn mà trong mắt người khác nghĩ không thể thực hiện được.
Những chí tôn ở đây đã chết nhiều năm. Đã chôn thân ở vùng đất thần kỳ này. Nhưng điều này cũng không có nghĩ họ đã hoàn toàn chết đi.
Thần thông chí tôn đều cường đại đến khó có thể tưởng tượng. Sự hiện hữu của họ khiến trời đất sinh ra dị số.
Bọn họ phát hiện dị thương của Sở Mặc, nhưng không hề có sát tâm, không có một chút xíu nào là phải giết thiếu niên như yêu nghiệt này. Thậm chí dù họ đã biết thân phận Sở Mặc có liên quan tới kẻ thù năm đó thì vẫn cứ thành toàn cho hắn.
Sự lựa chọn này đã vượt qua tất cả yêu hận tình thù, đã vượt qua tất cả cảm xúc của sinh linh có trí tuệ.
Bởi vì bọn họ muốn xem, người trẻ tuổi có cảnh giới thấp như vậy, sau khi hoàn thành một việc không thể tin nổi, liệu cuối cùng hắn có thể đi được một bước kia?
Nếu có một ngày hắn thành tựu Hoàng đế, như vậy hắn sẽ không quên, năm đó hắn từng kết nhân quả ở Quy Khư. Hắn sẽ hồi báo.
Đến lúc đó, hồi báo có thể còn vượt qua những thứ chí tôn đã trả!
Bởi vì vào giờ phút này, bọn họ chưa nghĩ tới hồi báo gì. Chỉ tò mò muốn xem kết quả sẽ như thế nào?
Chí tôn pháp khí, tất cả đều là thứ đã chôn cất ở Quy Khư nhiều năm, ẩn chứa thần năng, quả thực là long trời lở đất.
Hiện giờ cùng lấy ra thành toàn Sở Mặc, cũng xem như đại sự trước giờ chưa từng có.
Chỉ tiếc việc trọng đại này không có sinh linh nào còn sống nhìn thấy ao gồm cả Sở Mặc, hắn vẫn không biết gì mà vận hành Thiên Ý Ngã Ý.
Trời đất hoàn toàn yên tĩnh.
Bộ xương khô vô cùng khẩn trương nhìn Sở Mặc.
Đầu Sở Mặc bắt đầu ngưng kết, đầu tiên là miệng, sau đó là mũi, ánh mắt, lỗ tai. . . Cuối cùng mới là lông mi và tóc.
Mái tóc đen như thác nước hoàn toàn ngưng kết xong, trong nháy mắt, thần trí mênh mông thức tỉnh, dường như nghe thấy những tiếng kinh hô liên tiếp trong thiên địa!
Sở Mặc mở mắt ra, nhìn trời đất yên tĩnh như vậy. Hắn nhìn bộ xương khô, có chút mờ mịt ma hoi:
- Ta. . . thành công chưa?
Bộ xương khô ghé đầu lâu tới cẩn thận dò xét Sở Mặc, quan sát thật lâu mới trầm ổn gật gật đầu.
Trong hư không, không biết có bao nhiêu tồn tại khủng bố thầm mắng bộ xương khô ra vẻ tinh tướng!
Sở Mặc đứng dậy, sau đó hướng bộ xương khô ngoắc tay:
- Đến đây, chúng ta đánh một trận, giờ ta có cảm giác bản thân có thể đánh ngã chí tôn!
Phốc! Bộ xương khô không nhịn được bật cười bằng thần niệm.
Lúc này, không biết sao Sở Mặc cảm giác trong hư không tràn ngập ác ý.
Cảm giác này như thực chất đè nặng lên lưng hắn.
Hắn rùng mình một cái, sau đó cẩn thận nhìn quanh rồi hỏi bộ xương khô:
- Có phải ta không cẩn thận đắc tội với người nào không?
Bộ xương khô cố nén, bày ra một tư thế chiến đấu mà thầm nghĩ: Tiểu tử khốn khiếp, ngươi đâu chỉ đắc tội với một người, ngươi đắc tội với rất nhiều người! Hơn nữa còn đều là chí tôn! Chết một lần e là vẫn chưa đủ!
Bộ xương khô đánh giá cao năng lực của thân thể tổ cảnh, nhưng một khi giao thủ mới phát hiện, hoá ra hắn còn đánh giá thấp uy lực của tổ cảnh thể chất.
Thật là đáng sợ!
Thế nên bộ xương khô chưa từng phục cường độ thân thể của ai cũng phải cảm thán: Tổ cảnh thân thể. . . Quả nhiên là danh bất hư truyền!
Ầm!
Sở Mặc dùng Nhân trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp nện vào tay bộ xương khô. Trên đầu lâu đầy dấu đao gọt búa chém bất ngờ xuất hiện dấu vết!
Tuy rằng rất nhạt, mắt thường khó thấy nhưng vẫn làm bộ xương khô kinh sợ!
Phải biết vào mười ngày trước, Sở Mặc liều mạng hạ một kích cũng không lưu lại dấu vết gì trên tay hắn. Hiện giờ chỉ mới một quyền. . . Vẫn là quyền yếu nhất trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp!
Vẫn trong tình huống Sở Mặc còn chưa Trúc Cơ.
Nếu hiện giờ Sở Mặc có cảnh giới đế chủ, như vậy. . . một quyền này của hắn sẽ như thế nào?
Bộ xương khô có cảm giác không rét mà run. Mà nhưng tồn tại đang âm thầm quan sát cũng thấy hết hồn.
Theo trình độ kịch liệt tăng lên của cuộc chiến, những kẻ vốn chỉ thích xem náo nhiệt bắt đầu có cảm giác lo lắng cho bộ xương khô.
Tâm tính này, quả thực buồn cười!
Cho dù bọn họ, bao gồm cả vị thần niệm vô địch kia đơn đả độc đấu cũng không dám nói có thể trấn áp bộ xương khô.
Hiện tại, một tiểu tử thối chưa Trúc Cơ cùng bộ xương khô luận bàn lại làm bộ xương khô cảm thấy lo lắng. . . Đây không phải vui đùa thì là gì?
Nhưng gần như tất cả tồn tại vô địch này đều sinh ra ý niệm như vậy sâu trongnội tâm.
Bọn họ không lo lắng bộ xương khô sẽ bị thương. Trên thực tế, bộ xương khô chưa dùng tới năng lực chân chính mà chỉ dùng lực thân thể.
Nói cách khác, bộ xương khô đặt mình vào đẳng cấp của Sở Mặc để luận bàn.
Cứ như vậy, dưới thể chất biến thái của yêu nghiệt Sở Mặc, bộ xương khô có khả năng không giữ được khí tiết!
Ầm!
Ầm! Ầm!
Từng tiếng nổ ầm ầm truyền đến.
Với bộ xương khô mà nói, Sở Mặc nhỏ bé, tựa như đại giáp trùng phát động công kích con kiến.
Mỗi một lần ra tay đều bộc phát chấn động mãnh liệt.
Sở Mặc không hề sử dụng lực lượng gì của Tiên Thiên, hắn dùng lực lượng căn nguyên thân thể!
Cái gọi là lực lượng căn nguyên chính là chủng lực lượng tích lũy trong thân thể. Ví dụ như thiếu niên mười lăm tuổi có thể nâng tảng đá tám mươi cân. Tới hai mươi tuổi, ít nhất có thể nâng một trăm cân. Sự tích lũy này chính là tích lũy lực lượng căn nguyên. Nó sẽ gia tăng theo tuổi tác.
Bất quá đối với người thường mà nói, lực lượng căn nguyên gia tăng có hạn độ, không thể gia tăng mãi. Tới độ tuổi nhất định sẽ đạt tới đỉnh cao. Sau đó sẽ giảm xuống từng năm.