Thí Thiên Đao

Chương 2510: Chương 2510: Tới làm gì (1)




Tên tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ kia lại bị một đòn này của Lý Trí, trực tiếp lại đánh cho thịt nát xương tan, bỏ mạng.

Lý Trí giơ tay lên, ép xuống phía dưới một cái. Đợt sóng này vốn hình thành sóng thần kinh người, có khả năng tạo thành tai họa sóng triều đối với mười vạn vạn dặm Cẩm Tú Sơn Hà, lại trực tiếp bị Lý Trí ép xuống.

Đón, Lý Trí bắt đầu ra tay, điên cuồng ra tay, hoàn toàn không giữ lại chút nào!

Loại thủ đoạn này của hắn, quả thực chính là kinh thiên!

Thậm chí ngay cả chính hắn cũng cảm thấy vô cùng chấn động. Bởi vì từ ngày hắn thành đạo đến nay, từ trước tới nay cũng chưa từng cường đại giống như ngày hôm nay.

Loại lực lượng cường đại dường như truyền từ sâu bên trong linh hồn ra, khiến hco ngay cả chính hắn cũng bị giật mình.

Những tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ đó ở trước mặt hắn, lại có thể khó có thể địch nổi!

Căn bản là không có cách nào chống đỡ công kích điên cuồng của hắn.

Nhưng vẫn có rất nhiều Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ, vọt tới trên trời cao, xé mở hư không. Mắt thấy bọn họ sẽ chạy đi.

Nhưng, vào giờ phút này, từ trong hư không này, bỗng nhiên chui ra một đám cường giả Đại Tổ toàn thân lộ ra khí thế không gì sánh kịp.

Trong đó có một người mặc áo đen dài, trong tay cầm một thanh trường đao phát ra ánh sáng màu đen. Hắn một bước tới chỗ một tu sĩ Thiên Nhân Đại Tổ đã xé mở hư không, hơn nửa thân thể đều chui vào, hắn đạp kẻ đó ra.

Sau đó chính là một đao chém tới!

Răng rắc!

Tên tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ kia, đầu lập tức bị chém đứt.

Lại bị nam tử áo đen dùng một chân đá cho cái đầu của hắn vỡ nát!

Toàn thân áo đen Ma Quân ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ:

- Bị người chém đầu làm cầu đá, cảm giác như thế nào?

Bất chợt lại là một đao, chém đứt đầu của một gã tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ khác.

Ma Quân giống như cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện chém đầu người, liên tiếp không ngừng chém xuống đầu của những tu sĩ Thiên Nhân kia.

Gần như chỉ trong nháy mắt, lại có năm sáu tu sĩ Thiên Nhân bị hắn chặt đầu xuống.

Hơn hai ngàn người tu sĩ Nhân tộc cảnh giới Đại Tổ khác cũng học theo hắn, chuyên chọn đầu của những tu sĩ Thiên Nhân để chém.

Bởi vì Hầu Tử mang theo một cây thiết bổng lớn, su khi đập chết hai tu sĩ Thiên Nhân, hắn bĩu môi, trực tiếp biến thiết bổng lớn trong tay mình thành một thanh Đại Khảm Đao. Hắn cũng đi chém đầu những tu sĩ Thiên Nhân kia!

Ở đây, số lượng tu sĩ Thiên Nhân cộng lại, cũng không quá mấy trăm người.

Tu sĩ cảnh giới Đại Tổ cũng không có nhiều như vậy. Cho nên căn bản cũng không đủ cho hơn hai ngàn tu sĩ Nhân tộc cảnh giới Đại Tổ tạo thành quân đoàn giết chóc một đợt.

Gần như là trong nháy mắt, những tu sĩ Thiên Nhân ở đây liền trực tiếp bị diệt toàn đoàn.

Loại kết quả này, mọi người nằm mơ cũng không nghĩ tới. Không nói đến ngày mai sẽ như thế nào, nhưng lúc này, bọn họ lại có thể vô cùng thần kỳ vượt qua một kiếp nạn này!

Toàn thân Lý Trí đều kích động đến mức nước mắt cũng sắp chảy xuống. Hắn không nhịn được ngửa mặt lên trời hét dài, giống như muốn phát tiết ra.

Sau đó hắn hít sâu một hơi, lúc này mới đi tới trước mặt đám người Ma Quân. Tất đều là tu sĩ cảnh giới Đại Tổ. Nhưng lúc này, hắn lại cúi rạp người.

- Các vị ân công, tại hạ Lý Trí, cảm ơn các vị ra tay cứu giúp vô số Nhân tộc ở đây!

Ma Quân nhìn Lý Trí gật đầu, nói:

- Chúng ta cũng là người...

- Ta không phải!

Hầu Tử cười đùa cợt nhả, nhảy ra:

- Nhưng ta thích Nhân tộc!

Ma Quân cười cười, sau đó nhìn Lý Trí nói:

- Các ngươi ở đây, tổng cộng có bao nhiêu Nhân tộc?

Lý Trí đáp lại:

- Khoảng chừng có mười ngàn vạn.

- Mười ngàn vạn...

Ma Quân không nhịn được cảm thán nói:

- Số lượng này... Không ít!

Mười ngàn vạn Nhân tộc, đương nhiên không ít. Chỉ có điều so với toàn bộ Vô Lượng Thiên mà nói, lại có vẻ rất nhỏ bé. Thậm chí ít đến mức thấy thảm thương. Ngay cả cực kỳ bé nhỏ cũng không tính.

Lý Trí thở dài nói:

- Hiện tại toàn bộ Vô Lượng Thiên đều muốn đuổi sạch giết sạch Nhân tộc. Chúng ta không có chỗ nào có thể trốn được. Ngày hôm nay nếu không phải các ân công tới đây, mười vạn vạn dặm Cẩm Tú Sơn Hà này, chỉ sợ cũng phải gặp họa.

Nói đến đây, Lý Trí nhìn Ma Quân:

- Xin hỏi ân công các ngươi?

Ma Quân nhìn hắn, vẻ mặt thản nhiên nói:

- Chúng ta từ thế giới Bàn Cổ đến.

- Thế... Thế giới Bàn Cổ?

Vẻ mặt Lý Trí chấn động kinh ngạc nhìn đám người Ma Quân. Ánh mắt hắn đảo qua ở trên người mọi người. Trước mặc dù có các loại suy đoán, nhưng hắn lại không nghĩ rằng, đám người kia rốt cuộc thật sự đến từ thế giới kia.

Ma Quân nhìn dáng vẻ Lý Trí đờ đẫn ngây người, không nhịn được cười khổ nói:

- Xin lỗi. Có lẽ, chính bởi vì thế giới Bàn Cổ quật khởi, mới khiến cho bên trong Vô Lượng Thiên bất chợt lật thiên, bắt đầu tiến hành đuổi giết đối với Nhân tộc.

- Không không không, không phải như thế. Đây là chuyện tốt... Ý của ta là, thế giới Bàn Cổ quật khởi, tuyệt đối là chuyện tốt, là một tin tức cực tốt thật sự phấn chấn lòng người!

Lý Trí kích động đến mức, thậm chí chân tay có chút luống cuống. Hắn không biết phải nói tốt thế nào nữa.

Hắn nhìn Ma Quân, sau đó hỏi:

- Tình huống bên kia... như thế nào?

Ma Quân nhìn Lý Trí, sau đó liếc mắt về phía tòa đại thành phía dưới, nói:

- Hay là trấn an những người ở nơi này trước đã.

- A a, đúng đúng đúng. Ngươi xem, ta có cảm giác giống như đang nằm mơ. Xin lỗi, ta thực sự... Quá kích động!

Trên mặt Lý Trí lộ vẻ kích động, hoàn toàn không phải à giả. Hiện tại hắn thật sự có xúc động muốn khóc. Hắn rất muốn hỏi một câu: Nhân tộc chúng ta thật sự có nhà của mình? Thật sự sẽ không lại bị Thiên Nhân đè ép nữa?

Nhưng lúc này, giống như Ma Quân nói, chắc hẳn là nên trấn an những người ở nơi này trước.

Lý Trí trực tiếp ra ầm ầm thốt ra:

- Tất cả những đồng bào Nhân tộc ở Cẩm Tú Sơn Hà, chúng ta... được cứu rồi! Có đại năng giả vượt qua không gian vô tận, tới cứu chúng ta!

Trên toàn bộ mặt đất Cẩm Tú Sơn Hà, gần như tất cả Nhân tộc đều không nhịn được hoan hô.

Bọn họ cười nhảy hát... Chảy nước mắt!

Đã bao nhiêu năm, thời đại bọn họ sinh sống ở nơi này, đã không nhớ ra được tổng cộng ở trên mặt đất này sinh tồn bao lâu năm tháng. Bọn họ cần lao, dũng cảm, chất phác. Bọn họ chỉ muốn ở chỗ này sinh tồn. Mặc dù vẫn phải đối mặt với các loại chèn ép của Thiên Nhân Tộc, nhưng bọn họ đều rất ngoan cường. Bọn họ đều hi vọng vào ngày mai, tất cả... đều sẽ khá hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.