Thí Thiên Đao

Chương 2482: Chương 2482: Trấn áp Kinh Hồng (1)




Sở Mặc chớp chớp mắt, từ tốn nói:

- Cho nên, hoặc là, tứ đại giới các ngươi hoàn toàn đầu hàng, bồi thường tổn thất cho tất cả thế giới Bàn Cổ; hoặc là chúng ta sẽ đánh đến cùng. Cái gì tài nguyên khô kiệt. . . Mấy vấn đề này, ha hả, thực sự không tới phiên ngươi tới lo lắng. Ngươi nghe qua cái gì gọi là vua cũng thua thằng liều chưa? Chúng ta là thằng liều! Chọc giận ta rồi, ta dắt theo sinh linh cảnh giới Đại Tổ trực tiếp phá hủy thế giới Bàn Cổ, sau đó lưu lạc trong thế giới vô ngân tinh không này. Đến lúc đó, gặp sinh linh tứ đại giới các người thì giết! Làm một cường đạo cũng được, ngươi cảm thấy như thế nào? Cô nàng?

Đây là cái gì chứ?

Kinh Hồng cảm thấy mình sắp bị người này bức cho điên.

Y không ngờ dám gọi mình là cô nàng? Trời ạ… y có biết, dựa theo tuổi tác, bản thân mình đồng lứa với tổ tông của tổ tông của tổ tông y không!

Y dám gọi nàng là cô nàng? Đây là đang đùa giỡn chính mình sao?

Còn nữa, cái gì vua cũng thua thằng liều ? Cái gì làm tên cường đạo. . .

Cái này cái này cái này, Đây giống như lời một Chúa Trời nói ra sao? Đây rõ ràng là một thủ lãnh côn đồ!

Kinh Hồng lúc này gần như hoàn toàn không biết bản thân mình nên nói gì mới đúng.

Nàng chỉ là ngơ ngác nhìn Sở Mặc, một lúc lâu, chỉ có thể nói ra một câu:

- Ngươi khốn kiếp!

Sở Mặc nhịn không được cười lên ha hả:

- Ha ha ha, tiểu cô nương, có phải ngươi nghĩ mình rất già dặn? Cho là mình có kinh nghiệm rất phong phú? Cho là mình phi thường cơ trí? Ngươi có biết, chỉ đám thần tiên các ngươi này, từ ngày đầu tiên bắt đầu tới đây liền đã định trước vận mệnh bi thảm của các ngươi rồi? Sống năm tháng lâu dài liền thực sự cơ trí? Tảng đá có thể sống mấy chục tỉ năm cũng vẫn chỉ là tảng đá như cũ mà thôi!

Nói xong, nụ cười trên mặt Sở Mặc vừa thu lại, một thân khí tràng Thiên chủ ầm ầm mở ra. Uy thế như vậy, sau khi thế giới Bàn Cổ được gia trì, trong nháy mắt đạt tới mức đỉnh nhất?

Phụt!

Kinh Hồng nhịn không được liền tại chỗ phun ra một ngụm tiên huyết, sau đó hoảng sợ nhìn hắn.

- Chỉ bằng đám thần tiên các ngươi, dựa vào cái gì mà dám tới đây muốn quyết định vận mệnh của sinh mạng vô tận này? Hả? Dựa vào cái gì? Các ngươi có tư cách gì? Cao cao tại thượng? Là chúa tể chân chính cõi đời này? Các ngươi cường đại thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Ngay cả yên bình, cũng là một loại ban ân của các ngươi sao? Ta nhổ vào!

Trên người Sở Mặc tản ra một loại khí tức khủng bố vô song, uy thế như vậy như muốn che lấp cả thiên địa!

Huy hoàng giống như ánh mặt trời ban trưa.

Toàn bộ khí thế trên người Kinh Hồng đã hoàn toàn bị Sở Mặc trấn áp mà biến mất, cả người đứng ở đó, toàn thân run rẩy, quả thực giống như một nữ tử bình thường, yếu đuối đáng thương.

Nhưng nàng hiển nhiên không phải loại nữ tử yếu đuối tay trói gà không chặt, nàng cũng là một đời thiên chi kiêu nữ chân chính!

Thân là thần tiên, nàng cũng có sự kiêu ngạo của chính mình.

Chỉ là bây giờ bị loại người từ trên đạo nghĩa, cái tư vị bị đạo đức nghiền ép hoàn toàn, thật sự là quá khó chấp nhận nổi!

Nàng muốn mở miệng phản bác, muốn nói cho Sở Mặc rằng ngươi nói không đúng, thế nhưng suy nghĩ hồi lâu lại phát hiện mình cư nhiên không có lời nào để chống đỡ, căn bản không biết lấy câu gì tới phản bác Sở Mặc đây.

Cuối cùng, chỉ có thể ngơ ngác nhìn bạch nam tử anh tuấn đến hoàn mỹ này, một câu nói đều không nói được.

- Bây giờ có nhớ là ngươi đang đàm phán không?

Sở Mặc lạnh lùng nhìn Kinh Hồng, nói rằng:

- Thu hồi dáng vẻ cao cao tại thượng của ngươi đi, sau đó đừng để cho ta động thủ, chính mình phong ấn tất cả lực lượng của ngươi, không nên tạo cho ta lý do phải giết ngươi.

- Ngươi? Muốn giam giữ ta?

Kinh Hồng vẻ mặt khiếp sợ nhìn Sở Mặc, nói:

- Ngươi chẳng lẽ cảm thấy ta một chút năng lực phản kháng cũng không có? Chỉ có thể mặc cho ngươi làm gì thì làm hay sao?

Sở Mặc cười cười:

- Xem ra ngươi vẫn không cam lòng nhỉ, vậy thử xem đi!

Sở Mặc nói xong, khí thế nổi lên, trường vực khai hỏa.

Toàn bộ thế giới Bàn Cổ, đều dưới lực lượng này mà được gia trì.

Kinh Hồng nhịn không được lớn tiếng nói:

- Cái này không công bằng.

- Trên đời này ở đâu ra công bằng? Nếu nói công bằng, đám thần tiên các ngươi hẳn là nên qua đây chúc mừng, chúc mừng giới thứ năm hình thành mà không phải muốn tới tuyệt diệt chúng ta!

Sở Mặc lạnh lùng nói, một cái tát trấn áp bay thẳng tới Kinh Hồng.

Trong nháy mắt này, Kinh Hồng trực tiếp sử dụng một món pháp khí cổ xưa, đó là một chiếc nghiên mực.

Loại pháp khí này rất hiếm thấy, nhất là nữ nhân sử dụng nghiên mực làm pháp khí càng hiếm thấy hơn.

Nghiên mực này tản ra khí tức cổ xưa, mang theo một đạo vận cổ sơ bay lên không, có một thân ảnh màu mực nhàn nhạt từ giữa nghiên mực đứng dậy, trong tay huy động một thanh kiếm màu mực, bay thẳng chém tới Sở Mặc.

Thân ảnh màu mực trong nghiên mực này dĩ nhiên có chiến lực vượt cả giới chủ.

Đây là một pháp khí cao cấp chân chính!

Kinh Hồng cầm cổ kiếm trong tay, cũng đâm một kiếm về phía Sở Mặc!

Sát cục trong nháy mắt hình thành.

Chưởng phong trong tay Sở Mặc không hề dừng lại, cứ như vậy bay thẳng đến nơi thân ảnh màu mực mà đánh xuống. Cảm giác này, giống như là đang đánh muỗi vậy.

- Ngươi quá cuồng vọng.

Kinh Hồng nhịn không được gầm lên.

Nhưng nàng vừa dứt lời, thân ảnh màu mực nhàn nhạt đi ra từ trong nghiên mực kia đã bị Sở Mặc vô thanh vô tức đánh cho tan nát!

Thậm chí ngay cả một chút dao động cũng không tràn tới. Tiếp theo chính là chiếc nghiên mực cổ vỡ nát!

Nghiên mực cổ chia năm xẻ bảy, trong hư không trực tiếp tuôn ra một tiếng nổ vang rung trời. Thanh âm kia có thể trực tiếp đè chết tu sĩ cảnh giới Thái thượng!

Quá kinh khủng, giống như diệt thế.

Loại khí tức hủy diệt này làm chấn động bốn phương tám hướng.

Song, chấn động không lâu đã biến mất.

Đây là Sở Mặc đang dùng quy luật thế giới Bàn Cổ, ma diệt lực lượng đó. Nếu không, đối với thế giới này tạo thành thương tổn không thể cứu vãn được.

Bởi vì Sở Mặc đã nhìn ra, cái nghiên mực cổ này, là một món trọng khí. Nếu như không vận dụng lực lượng Bàn Cổ thế giới trấn áp, hắn một chưởng không có khả năng đập nát được. Cho nên chỉ có Kinh Hồng sẽ cảm thấy không công bằng.

Bất quá, tại sao lại muốn công bằng chứ? Ta đang quyết đấu với ngươi sao?

Nghiền nát chiếc nghiên mực cổ này, làm cho Kinh Hồng trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn. Cả người nàng sau đó, nhìn qua trở nên uể oải rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.