Sở Mặc cũng mang vẻ mặt khiếp sợ, hắn có thể cảm giác được thân phận của Từ Thi Nghiên không tầm thường, khí chất cao quý trên người nàng không phải giả vờ. Nhưng hắn không nghĩ tới, Từ Thi Nghiên, người không hề có chút dao động tu hành trên người, là một tiểu cô nương xinh đẹp nhu nhược lại là… một công chúa thật sự?
Nhưng sự thật lại đặc sắc hơn so với trong tưởng tượng của bọn hắn.
Sau đó lão đầu bạc nói tiếp:
- Nhưng nàng cũng không phải là nữ nhi ruột thị của cung chủ Thiên Cung! Nàng tới từ Đại Tạo Hóa Tiêu Dao Giới… trong tứ đại Giới, nàng là nữ nhi ruột thịt của Chúa Trời Đại Tạo Hóa Tiêu Dao Giới.
- …. .
Toàn bộ mọi người bên trong cung điện cổ đều trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù là Sở Mặc cũng nhịn không được khẽ co quắp khóe miệng, cảm giác khó có thể tin.
Nữ nhi của Chúa Trời Đại Tạo Hóa Tiêu Dao Giới? Còn cái nào có thể khoa trương hơn nữa không?
Lão đầu bạc mặc dù là sinh mệnh chữ khắc trên đồ vật, nhưng trên thực tế hắn lại vô cùng hiểu rõ thế giới nhân loại cùng thần tiên. Hắn biết rõ thật ra thần tiên cũng có thất tình lục dục, cũng có các loại tâm tư phức tạp. Thậm chí còn phức tạp hơn so với nhân loại rất nhiều lần!
Nhưng tâm tình của loài người cũng đã đủ phức tạp rồi. Nói thí dụ như bây giờ muốn làm cho Ứng Vận giả của thế giới Cổ Thần này tiếp nhận bọn họ, như vậy bọn họ nhất định phải nói thật!
Nếu như dối trá, tu sĩ cường đại này nhất định sẽ trở mặt.
- Đây là sự thật, mệnh của đứa nhỏ này rất khổ, không tôn quý tới mức độc không còn gì hơn giống như trong tưởng tượng của các ngươi.
Lão đầu bạc nói xong liền dùng phương thức tin tức truyền toàn bộ thân thế Từ Thi Nghiên vào biển tinh thần cho Sở Mặc.
Hắn không có truyền cho mỗi người, cũng không công khai đi nói.
Bởi vì để cho mọi người ở đây biết Từ Thi Nghiên là nữ nhi nuôi của cung chủ Thiên Cung và nữ nhi ruột của Chúa Trời Đại Tạo Hóa Tiêu Dao Giới là đã đủ!
Còn lịch sử bên trong đó không cần công khai.
Sở Mặc lập tức sẽ biết ngọn nguồn câu chuyện, rất nhiều chuyện đều không giả được. Tựa như những tin tức bây giờ lão đầu bạc truyền cho hắn, mấy thứ này đều là chuyện thật, chuyện đã từng xảy ra.
Lúc này Sở Mặc nhìn về phía Từ Thi Nghiên ngồi an tĩnh cầm ly trà ở bên kia, trong lòng sinh ra một loại thương tiếc. Sau đó hắn nhìn về phía lão đầu bạc:
- Vậy lần này các ngươi tới đây là có mục đích gì?
Chuyện này phải hiểu rõ.
Bởi vì hắn hiện tại đã thành người chủ ba thế lực cùng người đứng đầu Vĩnh Hằng muốn trừ bỏ, ngoài ra người thanh niên thần bí kia bất cứ lúc nào cũng muốn giết chết hắn đoạt truyền thừa Bàn Cổ.
Lão đầu bạc nói:
- Chúng ta muốn giúp ngươi mau chóng luyện hóa những Tinh Hạch này, sau đó trợ giúp ngươi thành lập Giới thứ năm. Để cho nhân loại cùng một ít sinh linh không có chỗ dung thân khác có được chỗ sinh sống thật sự.
- Chỉ như thế?
Sở Mặc nhìn lão đầu bạc, mang vẻ mặt tuy ta không biết nhiều nhưng ngươi đừng mong có thể lừa gạt ta.
Trên đời này, tất nhiên có linh hồn có phẩm chất cao thượng và tinh khiết. Cái loại sinh linh một lòng vì thiên hạ này cũng không hiếm thấy.
Nói thí dụ như lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ.
Nhưng hai lão tiền bối này là dùng vô lượng năm tháng mang việc thiện của bọn họ tiến vào trong lòng mọi sinh linh ở thế giới thông đạo.
Lão đầu bạc cùng Từ Thi Nghiên có địa vị lớn tới kinh người trước mắt này lại khác, minh không biết bọn họ.
Lão đầu bạc nói:
- Đứa bé Thi Nghiên này ở lại Thiên Cung sớm muốn gì cũng sẽ có nguy hiểm, hơn nữa nàng sau khi biết được thân phận thật của mình tất nhiên không thể ở lại nơi đó. Bởi vì nàng giống như sinh linh nhân loại có tình cảm phong phú, nhất định không muốn ở chung một chỗ với người giết mẫu thân mình.
- Sinh mệnh chữ khắc trên đồ vật các ngươi không ngại loại chuyện này sao?
Sở Mặc có chút hiếu kỳ hỏi.
- Chúng ta không có cha mẹ. . . . thân thể của chúng ta là bị tuyên khắc ra, là được triệu hoán tới thời không nàng, sau đó bị đánh thức.
Lão đầu bạc bình tĩnh nói, sau đó nhìn Sở Mặc:
- Căn cứ suy đoán của ta, bây giờ khắp thế giới Cổ Thần, nơi thích hợp nhất với đứa bé này chính là ở đây. Cũng chỉ có ngươi mới có thể thật sự bảo hộ nàng.
Sở Mặc nghe xong trên mặt liền lộ vẻ cười khổ, nhìn lão đầu bạc nói:
- Ngài thật quá đề cao ta. Vừa rồi các ngươi đã cứu ta một lần, bây giờ người muốn giết ta chẳng những nhiều mà còn vô cùng cười đại. Ở bên cạnh ta nhất định sẽ càng thêm nguy hiểm, không phải được bảo hộ an toàn.
Lão đầu bạc cười nói:
- Về chuyện này ngài không cần lo lắng. Sinh mệnh chữ khắc trên đồ vật như chúng ta, đặc điểm lớn nhất không phải công kích địch nhân, mà là… phòng ngự!
……….
Bảy tám trăm năm Thần Giám sau đó.
Hư không mảnh Huyết Vực này, viên Tinh Hạch thuộc tính kim này đã biến tới mức rất nhỏ.
Sở Mặc khoanh chân ngồi trong hư không, vẫn không nhúc nhích.
Khí tức cái thế trong Tinh Hạch thuộc tính kim tràn ngập cả mảnh hư không.
Sau đó ở ngoài vùng hư không này, một đạo thân ảnh lẳng lặng đứng ở nơi đó. Người này mặc chiến y màu bạc, toàn thân đều bao phủ một quầng sáng không cách nào nhìn thẳng.
Phía sau quang mang, trên mặt người này mang biểu tình băng lãnh tới mức tận cùng, trong đôi mắt lộ ra vẻ giận dữ mãnh liệt.
Hắn chính là cung chủ Thiên Cung.
- Vì sao? Những chữ khắc trên đồ vật như các ngươi… tại sao muốn phản bội ta? Ta cho các ngươi sinh mệnh! Mang các ngươi tới trên đời này… các ngươi lại dám phản bội ta?
Lúc này trong mắt của hắn lóe ra vẻ dữ tợn, cắn răng lẩm bẩm.
Hắn không được chữ khắc đáp lại, trên thực tế hắn cũng chưa từng được những chữ khắc đáp lại. Hắn có thể đọc được chữ khắc trên đồ vật, cũng hiểu được khắc ghi như thế nào, càng hiểu rõ làm sao để triệu hoán, nhưng lại không có năng lực trực tiếp câu thông với chúng.
Phàm là người có năng lực này, trong Giới Chủ hầu như chỉ tồn tại một số ít đặc thù, ngoài ra chỉ là mấy đại Chúa Trời!
Hơn nữa câu thông của những người đó cùng chưa khắc cũng chỉ là một ít câu thông đơn giản nhất.