- Cái gì?
Trong giây lát, Sở Mặc thấy máu nóng bốc thẳng lên đầu, đầu óc trống rỗng, cả người bối rối, lung lay hai cái, tí nữa ngã sấp xuống.
Trưởng lão Tinh linh tộc biết Sở Mặc hiểu lầm, vội nói:
- Nàng đã bỏ đi, không ở chỗ này nữa.
- Ngươi có thể nói rõ hơn hay không.
Bình thường Sở Mặc cũng không nóng tính như vậy nhưng hiện tại hắn hơi tức giận. Hắn lạnh lùng nhìn trưởng lão đang bị dọa sợ, cắn răng hỏi:
- Nàng đi đâu? Đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Ngươi dựa vào cái gì mà nói chuyện với trưởng lão như thế?
- Nhân loại vô lễ, mau cút ra ngoài.
- Ngươi dám nói chuyện với trưởng lão thế à, hơi quá đáng rồi đó.
Một đám nữ tử Tinh linh tộc vây quanh, trợn mắt nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc quay đầu lại nhìn bọn họ. Ánh mặt lạnh lùng, nháy mắt khiến tất cả tiếng huyên náo bị dập tắt, mấy nữ tử lập tức ngậm miệng,hoảng sợ nhìn Sở Mặc. Bọn họ cảm nhận được trên người nhân loại này có sát khí cực nặng.
- Cút!
Sở Mặc gầm nhẹ.
Một đám người chạy tán loạn. Lúc trước các nàng cũng không khiếp đảm như vậy nhưng giờ bị nhân loại này dọa sợ rồi.
Người gì mà đáng sợ. Bảo sao mọi người đều nói nhân loại là loạithô bạo, vô lễ, ích kỷ, ngạo mạn. Xem ra đúng là thật rồi. Trong lòng nhiều tinh linh đều nghĩ như vậy.
Sở Mặc quay lại nhìn trưởng lão Tinh linh:
- Tốt nhất ngươi nhanh nói cho ta chuyện gì đã xảy ra. Mạng người là quan trọng, mau nói nhanh nào.
Thanh âm của Sở Mặc âm u, giống tiếng dã thú đang gầm gừ.
Trưởng lão Tinh linh tộc vừa nãy còn hoảng sợ, giờ hơi lấy lại tinh thần, nhìn Sở Mặc nói:
- Công chúa điện hạ bị hắc hóa nhập ma rồi…- Nhập ma, hắc hóa là gì? Nói mau! Sở Mặc truy vấn.
- Trước đây Tinh linh tộc chúng ta có một thánh khí tên gọi là Quang Minh Thánh khí, sau khi bị tinh linh đọa lạc mang đi nó trở thành Hắc Ám Thánh khí.
Trưởng lão của Tinh linh tộc run rẩy kể lại sự việc, sau đó nhìn Sở Mặc nói tiếp:
- Vừa rồi chúng ta còn đang thương lượng có nên phái người tiến vào Linh giới tìm ngươi hay không, vì có vẻ người được nhắc đến trong lời tiên đoán chính là ngươi. Không ngờ, công chúa lại mang theo thánhkhí bỏ đi. Chuyện sau đó, ta vừa nói cho ngươi rồi đấy.
- Ngươi nói, nàng biết Tinh linh tộc sẽ không hy sinh nàng, cùng nàng vào sinh ra tử. Nhưng nàng lại lựa chọn để mình nhập ma chứ không muốn liên lụy các ngươi.
Sở Mặc nhìn trưởng lão, không nhịn được ngửa mặt lên trời thở dài: các ngươi có năng lực tìm được ta thì phải sớm đi tìm ta chứ.
- Chúng ta… chúng ta không nghĩ sự việc lại đến nhanh như vậy…
Trưởng lão cũng đang tự trách. Sở Mặc chỉ có thể thở dài. Đến bây giờ, nói gì nữa cũng đã muộn rồi. Mặc dù trưởng lão này không nói sau khi bị hắc hóa sẽ thế nào hay nhập ma có vấn đề gì nhưng chắc chắn quá trình này không hề thoải mái.
- Công chúa đã lựa chọn nhập ma, sau này, sẽ không còn thuần khiết nữa… hu hu… Nàng đã trở thành Hắc ám tinh linh rồi…
Một nữ tử tinh linh ở bên không nhịn được che mặt khóc hu hu.
Căn cứ vào việc đứng trước ranh giới sống chết, Tinh linh tộc không buông bỏ Kỳ Tiêu Vũ, ấn tượng của Sở Mặc với Tinh linh tộc không xấu. Nhưng hiện tại, nghe mấy lời này, mặt hắn hơi đổi, không khỏi cáugiận, lạnh lùng nói :
- Như thế nào gọi là không thuần khiết? Hắc ám tinh linh thì sao? Yêu một người là sẽ yêu tất cả mọi thứ thuộc về nàng, dù nàng có là quang minh hay hắc ám, tình cảm này vẫn không thay đổi.
Mấy tinh linh nghe Sở Mặc nói đều ngơ ngác, không thể tưởng tượng nhân loại thô bỉ hống hách, vô lễ này lại nói ra một câu triết lý như vậy.
Trưởng lão Tinh linh tộc gật gật đầu:
- Sở công tử nói không sai. Yêu một người là phải yêu tất cả mọi thứ thuộc về người đó chứ không phải yêu phần này, ghét phần kia. Dùthế nào chăng nữa, nàng vẫn là công chúa của chúng ta.
Hiện tại Sở Mặc rất lo lắng, muốn nhanh chóng tìm được Kỳ Tiêu Vũ, nói cho nàng biết: đừng sợ, ngươi còn có ta.
- Các ngươi có ai biết có thể tìm nàng ở đâu không?
Sở Mặc nhìn đám tộc nhân, trầm giọng hỏi.
- Chúng ta không biết. Nếu công chúa đã lựa chọn bỏ đi, nàng sẽ không để người khác biết hướng đi của nàng.
Một tộc nhân nói.
- Không phải Tinh linh tộc các ngươi tự xưng là có thể kết nối với vạn vật trong tự nhiên sao? Đến một người cũng không tìm được mà còn nói gì nữa.
Sở Mặc lạnh lùng nói.
- Ngươi…
Nữ tử tinh linh đỏ mặt, vừa có một chút hảo cảm với Sở Mặc nay lại biến mất luôn rồi.
Trưởng lão Tinh linh tộc cười khổ:
- Không phải người nào trong Tinh linh tộc cũng có bản lĩnh này. Sở công tử, để ta thử một chút xem sao.
- Được.
Sở Mặc gật đầu.
Sau đó, trưởng lão hơi nhắm mắt, môi khẽ nhúc nhích như đang nói cái gì.
Chỉ trong chốc lát, nàng mở mắt, tay chỉ về một hướng nói:
- Nàng vừa mới ở cách chỗ này năm trăm ngàn lý.
Sở Mặc gật đầu, không nói hai lời, thân hình chợt lóe, nháy mắt biến mất. Đến trưởng lão của Tinh linh tộc cũng không thấy rõ động tác của Sở Mặc.
- Đây là vận mệnh. Vận mệnh thật thần kỳ!
Một trưởng lão thở dài:
- Nếu hắn có thể đến đây sớm một ngày, có lẽ công chúa không chọn con đường này.
- Đúng vậy, công chúa vừa nhập ma thì hắn đến đây. Thật khiến người ta tiếc hận.
Trưởng lão khác cũng thở dài theo.
- Các ngươi đều quên câu Sở Mặc vừa nói sao: Yêu một người, là phải yêu tất cả những gì thuộc về người đó.
Trưởng lão vừa nói chuyện với Sở Mặc lên tiếng.
- Nói thì dễ nhưng mấy ai có thể làm được.
Một trưởng lão than thở:
- Hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Nhưng dù thế nào, chỉ sợ công chúa sẽ không trở về Tinh linh tộc nữa rồi.
- Ta không nghĩ như vậy.
Trưởng lão nói chuyện với Sở Mặc phản bác.
- Theo lời tiên đoán, công chúa sẽ dẫn dắt chúng ta trở về thời kỳhuy hoàng. Lời tiên đoán đã nói là dẫn dắt toàn bộ Tinh linh tộc, cũng không nói công chúa nhập ma hắc hóa thì không thể thực hiện được đâu.
…
Trong lúc đó, Sở Mặc đẩy tốc độ lên đến cực hạn, như lướt trong gió.
Hầu như tất cả sinh linh trong rừng rậm đều không thấy rõ hình dáng của hắn, thậm chí còn không cảm nhận được sự hiện hữu của hắn.
Phong Thủy thần thông không chỉ suy diễn mà còn có thể nhìn đượcở khoảng cách xa hơn.
Mặc dù Sở Mặc không có khả năng câu thông với tự nhiên lợi hại như Tinh linh tộc nhưng hắn cũng có sở trưởng riêng.
Nên hắn cũng không trực tiếp chạy theo chỉ dẫn của Tinh linh tộc mà sử dụng Phong Thủy thần thông một chút.
Hắn thấy rõ mấy địa điểm Kỳ Tiêu Vũ chạy qua, đường đi hiển thị mục tiêu giống như một con hắc long.