Vê phần Nam :
— chào bạn !_ Nam nở 1 nụ cười tươi rói, gái đẹp ngay trc mắt mà ngu j k tạo hình tượng tốt trong mắt ngta
— chết mày rồi con !_ Diệu Anh
— bạn nói j z ?_ Nam khó hỉu
— còn đứng đó nữa hả k chịu đi chổ khác đi !_ Diệu Anh
— nhưng trong lớp còn chổ nào nữa đâu mà đi !_ Nam
— Mày chết vs bà !_ Diệu Anh nói mà mắt vẫn dán vào quyển sách
— cô có cần nói nặng tôi z k ?_ Nam khó chịu
— đúng rồi ! Tuyệt quá , tiếp đi !_ Diệu Anh
— hả ? Là sao ?
— YEAH ! MÁ ƠI THẮNG RỒI !!!_ Diệu Anh reo lên mặc dù rất nhỏ nhưng vì đứng kế bên nên Nam nghe khá rõ
À nãy h Nam k để ý nãy h cứ tưởng nhỏ đọc sách ai dè nhỏ dựng đứng quyển sách ra để che cái đt mà nhỏ đang cầm đánh liên quân . cứ tưởng hiền lành thanh niên nghiêm túc lắm ai dè..., làm nãy h anh đứng tự kỉ 1 mk , khổ thân, thì ra nhỏ nói chuyện vs cái đt chớ có đếm xỉa j tới anh đâu. Hzaii~ nhục dễ sợ , quê 1 cục chà bá hà.
— a...chào , bạn là hs mới hở ! Xin chào mk là Dương Diệu Anh lớp trưởng lớp này cứ gọi mk là Diệu Anh đc rồi, bạn ngồi đi !_ Diệu Anh nãy h mới để ý tới sự hiện diện của Nam , cười thân thiện chào Nam
— tôi là Phan Lâm Thiên Nam, gọi tôi là Nam đc rồi, chào !_ Nam cũng thân thiện chào lại
1s..
2s..
3s..
— à mà bạn đứng đây bao lâu rồi ?_ Diệu Anh
—lúc cô vẫn còn cầm máy đánh liên quân á ! _ Nam
— à....anh giữ .. kín chuyện này.. giùm tôi nha hề hề !_ Diệu Anh gãy đầu
Thế là tiết học trôi qua êm ả , nhỏ và cậu thì ngồi 8 chuyện trên tr dưới đất , nó và hắn thì làm 1 chuyện quan trọng hơn đó là...NGỦ.