Thiên Cơ Diệu Thám

Chương 18: Chương 18: Lệnh Kỳ Hạn




Mười một giờ sáng hôm sau, bởi vì việc điều tra có tiến triển mới, trong phòng phân tích tình hình vụ án của đồn cảnh sát An Châu, lại bắt đầu một vòng hội nghị mới.

Cuộc họp phân tích hôm nay sẽ rất quan trọng, trong phòng họp lại có thêm hai người.

Một vị là pháp y Trương Dung, một vị khác là đội trưởng đội cảnh sát hình sự Nghiêm Bân!

“Vết máu ở dưới bức tường kia, đồng nhất với vết máu của người bị hại!” Một đại thúc trung niên mặc áo khoác trắng, trên mặt nuôi râu quai nón nói, “Điều này đã được xác nhận!”

Người này chính là chủ nhiệm trung tâm khám nghiệm thi thể của đồn cảnh sát An Châu, pháp y Trương Dung.

“Còn có, cũng đã có DNA của người chết…” Trương pháp y tiếp tục nói, “Ta đã dùng bút đỏ đánh dấu trên báo cáo khám nghiệm thi thể, hai chiếc răng cửa của người chết là nhân tạo, là loại răng sứ nung hợp kim niken crôm đời cũ, hiện nay trên thị trường đã không còn lưu hành loại răng giả này nữa!”

“Điều này nói rõ, răng giả của người chết đã được lắp đặt từ rất lâu trước kia…”

“Không có răng cửa, hai tay phát triển…” Chử Tuấn Đào vỗ tay suy đoán, “Chẳng lẽ, người chết thật sự là một tay quyền anh?”

“Các ngươi cũng đã thấy tình huống của thi thể.” Trương pháp y nói chuyện khá thẳng thắn, “Trên cơ bản không thể phán đoán trọng lượng cơ thể, chỉ có thể đoán đại khái là không quá béo, từ 50 đến 80 ký đi!”

“Còn có, các ngươi để ý một chút.” Trương pháp y lại nói, “Ta tìm được non nửa lỗ tai của người chết, trên lỗ tai của người chết có lỗ tai, hơn nữa lỗ tai rất lớn, cũng mài đến nhẵn nhụi, hình như đeo vòng tai hoặc là bông tai trong một khoảng thời gian dài.”

“Thế nhưng, trước khi chết đã bị người ta lấy xuống…”

“Điều này cũng không được tính là kỳ lạ đi?” Tư Nhuế sờ lỗ tai của mình nói, “Có rất nhiều nam nhân xỏ lỗ tai, trên đường cũng có một bó to!”

“Tốt, cơ bản chỉ có những điều này thôi!” Trương pháp y nói, “Nói tóm lại, mức độ hư hại của thi thể nghiêm trọng, có thể khám nghiệm ra những điều này, cũng phải thắp nhang cầu nguyện!”

Nói xong, hắn ta đứng dậy, vung tay bày ra vẻ hút thuốc với Lý Tiểu Tiên, sau đó xoay người rời khỏi phòng họp.

Chu Đường biết vị pháp y Trương Dung này có tiếng quái gở tùy hứng, mặc kệ đối mặt với lãnh đạo lớn đến thế nào, cũng làm theo ý mình như vậy, chứ đừng nói đến đám đồng nghiệp này!

Đám thám viên đã thành thói quen từ lâu, cũng không có ai để ý, tiếp tục tự mình báo cáo công việc.

“Đường ca, chúng ta đã mở rộng phạm vi điều tra máy giám sát, cũng phái lực lượng cảnh sát đi thăm hỏi thực địa.” Chử Tuấn Đào báo cáo, “Trước mắt, phát hiện mấy chiếc xe khả nghi, có khả năng mấy chiếc xe này đã đi ngang qua khu vực gần vườn bách thú vào đêm đó, còn đang loại trừ dần dần!”

“Chúng ta… Ừ…” Chử Tuấn Đào khó xử nói, “Dù đã hợp tác với bộ phận giao thông, nhưng còn phải cần một thời gian dài, nhiệm vụ quá gấp gáp!”

“Ừm…” Chu Đường gật đầu, “Ta biết, lập hồ sơ trước đã, đợi đến khi tìm ra thân phận của người bị hại, lập tức làm phân tích so sánh!”

“Được!” Chử Tuấn Đào và Tư Nhuế cùng gật đầu.

“Đường ca, Tiên tỷ.” Thám viên béo Lôi Nhất Đình báo cáo, “Liên quan đến việc hỏi thăm điều tra vườn bách thú, ta đã làm xong tất cả, nhìn từ bên ngoài, không phát hiện vấn đề gì!”

“Căn cứ vào lời nói của bọn họ, phần lớn nhân viên trong vườn bách thú, không hiểu rõ việc lưới điện!”

“Chỉ có mấy bảo vệ ở phòng cảnh vệ biết, nhưng tất cả bọn họ đều bày tỏ, bọn họ không biết lưới điện còn có sơ hở gì…”

“Ồ…” Lý Tiểu Tiên nhíu mày, lại nói với Chu Đường, “Hôm qua ta đã cẩn thận điều tra một chút, trong phạm vi cả nước, sự kiện lão hổ ăn thịt người giống như vậy, chỉ xảy ra bốn vụ trong mấy năm gần đây mà thôi!”

“Bốn vụ này đều xảy ra ở vườn bách thú bình thường, trong đó có ba vụ là vì trốn vé leo tường, vào nhầm vườn hổ.”

“Còn có một vụ, là vì nhân viên chăn nuôi quá tin tưởng lão hổ, lúc đang đút đồ ăn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn…”

“Ta đã lấy tư liệu của những vụ án này đến, nhưng vẫn là câu nói kia.” Lý Tiểu Tiên thở dài, “Vẫn phải đợi sau khi điều tra ra thân phận người bị hại, mới có thể tiến hành so sánh, nhìn xem có liên quan đến những chuyện ngoài ý muốn kia hay không?”

“Nói như vậy…” Cuối cùng, đại đội trưởng Nghiêm Bân nói chuyện, “Ý của các ngươi là, hung thủ lợi dụng lão hổ giết người, là muốn trả thù?”

“Khả năng rất lớn.” Lý Tiểu Tiên đáp lại, “Có lẽ trước kia người chết vì việc lão hổ, từng tổn thương hung thủ hoặc là người nhà hung thủ, vì vậy hung thủ mới sử dụng cách như vậy để báo thù!”

“Ồ…” Nghiêm Bân gật đầu suy nghĩ một chút, ghi chép lên quyển sổ ghi chép của mình.

Nghiêm Bân được gọi là Thám trưởng thiết diện, làm người nghiêm túc cẩn thận, người này chẳng những nghiêm khắc kiềm chế bản thân, cũng là người nghiêm khắc với luật lệ, rất nhiều đám thám viên chỉ nhìn đã sợ khiếp.

“Như vậy…” Sau khi ghi chép hoàn tất, Nghiêm Bân hỏi Chu Đường, “Ở bên so sánh thân phận người bị hại, tình huống thế nào? Đã điều tra được thân phận người chết chưa?”

Vừa nói ra lời này, đám người liếc nhìn văn phòng, đều đang tìm một người.

Người này chính là Khổng Vượng, bởi vì liên quan tới việc thân phận của người chết, vẫn do Khổng Vượng phụ trách.

“Xem ra, vẫn chưa có tin tức mới!” Lý Tiểu Tiên đành phải cầm điện thoại lên gọi cho Khổng Vượng, đồng thời mở loa ngoài.

Sau khi kết nối, Khổng Vượng nói với mọi người ở trong điện thoại.

“Tình hình không tốt lắm, trong kho dữ liệu không có cái nào ghép đôi thành công.” Khổng Vượng nói, “Khi còn sống người chết chưa từng tiến hành đăng ký DNA…”

“Vậy… Gần đây có người mất tích không?” Nghiêm Bân hỏi.

“Gần một tháng nay, toàn bộ khu vực An Châu chỉ có ba vụ án mất tích, nhưng cả ba đều là nữ nhân!” Khổng Vượng nhận ra giọng nói của đại đội trưởng, nhanh chóng trả lời.

“Xem ra…” Lý Tiểu Tiên nhíu mày, “Người nhà không có báo án à!”

“Bây giờ.” Khổng Vượng nói, “Chúng ta đang kiểm tra người mất tích trong một tháng trước, còn có tỉnh ngoài, xem có người phù hợp với điều kiện hay không, còn cần thời gian nữa.”

“Vậy được…” Lý Tiểu Tiên bất đắc dĩ nói, “Vậy ngươi nhanh chóng điều tra đi!”

Sau khi cúp điện thoại, đám thám viên cũng hơi thất vọng.

Không có cách nào xác minh thân phận người chết, thì không có cách nào tiến hành công việc điều tra bước tiếp theo.

“Nếu không…” Tư Nhuế nghĩ cách, “Chúng ta truyền tin tức ra ngoài đi? Xem có người mất tích phù hợp với điều kiện hay không?”

“Không được!” Kết quả, Nghiêm Bân nói rất chắc chắn, “Sáng nay cục trưởng vừa gọi điện thoại cho ta, để chúng ta cẩn thận xử lý vụ án này, tạm thời không được để lộ ra quá nhiều tin tức với bên ngoài!”

“Lão hổ ăn thịt người, hay là mưu sát! Mánh lới này, chẳng mấy chốc sẽ lan truyền hừng hực trên mạng!”

“Đúng vậy! Đúng vậy!” Lôi Nhất Đình nói hùa theo, “Hôm nay ta thấy ở vườn động vật, bên ngoài đều là phóng viên và người dẫn chương trình, trên phần mềm video ngắn cũng đang tràn đầy trời đất, còn xuất hiện rất nhiều thám tử dẫn chương trình…”

“Đã vậy…” Chu Đường nói, “Vậy chúng ta chỉ có thể nghĩ những cách khác!”

“Chu Đường!” Thấy cuộc họp phân tích sắp kết thúc, Nghiêm Bân đứng dậy nói với Chu Đường, “Ta không quan tâm các ngươi dùng cách gì, nhanh chóng điều tra phá án vụ án này đi, ta chỉ có thể… Lại cho các ngươi thời gian năm ngày!”

“Đội trưởng, điều này…” Lý Tiểu Tiên nhíu mày nói, “Năm ngày sao được? Còn chưa biết lúc nào tra được thân phận người chết…”

“Đừng tìm nguyên nhân khách quan!” Nghiêm Bân ngắt lời Lý Tiểu Tiên, nói, “Nếu không phải tổ một đến trấn Vân Thanh điều tra vụ án mạng kéo người, dù thế nào ta cũng không giao vụ án này cho tổ bốn của các ngươi!”

“Chu Đường.” Hắn ta nặng nề nói với Chu Đường, “Không phải ngươi vẫn muốn xin đến tổ chuyên án, đi điều tra vụ án chưa giải quyết kia sao?”

“Đây là một cơ hội tốt, phải tranh thủ cho tốt!”

Nói xong, Nghiêm đội trưởng trực tiếp rời khỏi phòng họp…

Phù…

Đại đổi trưởng vừa đi, cả đám người đều thở phào nhẹ nhõm.

“Cái gì chứ!” Mỹ nữ Tư Nhuế không hài lòng nói, “Thời gian năm ngày cũng quá ít! Đây là cố tình bắt nạt người ta sao?”

“Đường ca.” Cả đám người Lý Tiểu Tiên đều biết chấp niệm của Chu Đường, lúc này an ủi, “Ngươi đừng lo lắng, trong năm ngày này, chúng ta chắc chắn sẽ cố hết sức!”

“Ừm… Đường ca… Ngươi…”

Đột nhiên, Lý Tiểu Tiên phát hiện ánh mắt của Chu Đường bình tĩnh, dường như đang tự hỏi điều quan trọng gì đó, cũng không nghe thấy lời an ủi của nàng.

“Đường ca, ngươi sao thế?” Nàng lại hỏi một câu.

Lúc này Chu Đường mới phản ứng lại, liền hỏi: “Vừa rồi hắn nói gì, tổ một đi điều tra vụ án mạng kéo người, vụ án mạng kéo người là có ý gì? Dép lê giết người, hay là cây lau nhà giết người?”

Ta ngất…

Hiện trường lập tức vang lên tiếng đổ ngã…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.