Thiên Cơ Diệu Thám

Chương 36: Chương 36: Ta Cược Thắng




Chu Đường vụt một cái, đột nhiên bị dọa bật dậy trên giường!

“Nhìn rõ ràng chưa?” Trong tai nghe lại vang lên giọng nói của Khổng Vượng, “Hình như là một chiếc xe điện bốn bánh! Cái loại chỉ có thể ngồi được hai người!”

“Đúng!” Ngay sau đó, giọng nói của Lý Tiểu Tiên vang lên, “Ta cũng nhìn thấy, nhưng vị trí không tốt lắm! Đường ca, có nghe thấy không? Có biến!”

“Nghe thấy! Ôi chao…” Chu Đường ngáp một cái, khẽ nói, “Ta đã nói cái gì chứ? Cuối cùng đã cắn câu?”

Hắn vội vàng mở điện thoại di động của mình ra, mở hình ảnh của máy giám sát số bốn ra.

Thế nhưng, bởi vì vị trí hơi lệch một chút, chỉ có thể nhìn thấy phần đuôi của chiếc xe điện bốn bánh màu đen.

Máy giám sát số bốn…

Chu Đường nhớ lại một chút, lúc này mới phát hiện, vị trí của máy giám sát số bốn, là ngay trong một con ngõ hẻm ở bên ngoài phòng canh cửa, nếu bây giờ hắn đi đến bên cửa sổ, có lẽ có thể trực tiếp thấy được!

Thế nhưng, cửa sổ bằng kính đã sớm bị người yêu chó tức giận đạp vỡ, rèm cửa cũng không thể che kín được, hắn sợ mình hơi cử động một chút, sẽ bị đối phương phát hiện.

Thế là, hắn cũng chỉ có thể nằm xuống, thông qua điện thoại để xem xét tình huống bên ngoài.

Cũng may bọn họ lắp đủ nhiều camera, sau khi điều chỉnh sang một hình ảnh theo dõi khác, cuối cùng đã nhìn thấy chiếc xe điện kia.

Chiếc xe điện màu đen kia cũng không lớn, không hề nhúc nhích dừng ở đầu hẻm, đối diện phòng canh cửa.

Người trên xe cũng không bước xuống, cửa kính xe đóng thật chặt, dường như người trong xe đang kiên nhẫn quan sát điều gì đó…

Cảm giác này…

Trong lòng Chu Đường hiện ra vẻ căng thẳng, không thể nghi ngờ gì người trong xe đang giấu một bí mật không thể cho ai biết ở trong lòng, nhưng hắn ta là ai?

Có phải là hung thủ mà mình vẫn luôn mong đợi hay không!?

“Đừng nhúc nhúc, tất cả đừng hành động…” Chu Đường khẽ nói với đám tổ viên, “Đều giữ nguyên vị trí cho ta, xem rốt cuộc gia hỏa này muốn làm gì?”

Vào lúc này, hiển nhiên đám tổ viên càng căng thẳng hơn, tất cả đều hết sức chuyên tâm nhìn chằm chằm chiếc xe thần bí chạy bằng điện kia, tò mò người ngồi trên xe, rốt cuộc là ai?

Cứ vậy, mọi người không nhúc nhích yên lặng theo dõi sự thay đổi, từ đầu đến cuối chiếc xe màu đen kia cũng không có hành động gì.

10 phút, 20 phút, 30 phút, cho đến khi trôi qua 40 phút, cuối cùng chiếc xe điện đã có hành động.

Chỉ thấy chiếc xe điện yên lặng không một tiếng động di chuyển về phía trước trong ngõ hẻm tối đen, chậm rãi đến gần phòng canh cửa.

“Di chuyển, di chuyển…”

Trong tai nghe, vang lên giọng nói căng thẳng của đám tổ viên.

“Giữ vững, giữ vững…” Chu Đường lại nhỏ giọng nhắc nhở mọi người, “Không có mệnh lệnh của ta, không ai được phép tự tiện hành động!”

Ồ…

Theo khoảng cách càng đến gần, thậm chí Chu Đường có thể nghe thấy động cơ xe điện phát ra tiếng ô ô.

Thế nhưng, tình cảnh khiến người ta bất ngờ đã xảy ra, khi chiếc xe điện sắp lái đến cửa phòng canh cửa, đột nhiên chuyển hướng, lại quay trở về!

“ĐM, tình huống gì thế?” Trong tai nghe vang lên giọng nói của Khổng Vượng, “Sao hắn ta lại chạy? Có phải… Chúng ta bại lộ rồi không? Hay là…”

“Đường ca.” Lý Tiểu Tiên vội vàng hỏi, “Hắn ta muốn chạy, có phải chúng ta nên bắt hắn ta lại không?”

“Móa!” Chu Đường cũng mắng một câu, sau khi nhìn thấy chiếc xe điện kia thật sự muốn rời đi, lúc này hắn mới nghiêm túc nói với mọi người, “Chúng ta đánh cược một lần đi?”

“Bây giờ ta đi gặp hắn ta, các ngươi có thể đặt cược, cược xem hắn ta sẽ bỏ chạy hay là xuống xe?”

“Cái gì?” Lý Tiểu Tiên vội nói, “Đừng làm loạn, tổ trưởng, đều…”

“Nghe ta.” Chu Đường nhanh chóng nói, “Nếu hắn ta thật sự muốn chạy, các ngươi đừng bắt hắn ta, trước tiên theo dõi hắn ta một chút rồi nói sau! Ta cũng muốn xem thử, hắn ta là thần thánh phương nào?”

Nói xong, Chu Đường đột nhiên đứng dậy, cạch một tiếng, mở cửa phòng canh gác ra!

Theo tiếng mở cửa này vang lên, chiếc xe điện kia đột nhiên dừng lại!

“Những cứt chó thối tha này, ta đốt chó của ta, quan tâm các ngươi cái rắm…”

Chu Đường cũng không đi thẳng đến chỗ xe điện, mà cơ thể lắc lư, trong miệng còn hung dữ lẩm bẩm, sau đó giả vờ dáng vẻ đã uống say, trực tiếp đi đến cửa bãi rác, mở khóa quần bắt đầu xả nước…

Đột nhiên nhìn thấy cảnh này, xe điện vẫn không động đậy, không biết, rốt cuộc người trên xe đang suy nghĩ điều gì?

“Ha ha ha…” Chu Đường vừa xả nước, vừa nhỏ giọng nói với đám tổ viên, “Sao nào, các ngươi đặt ai thắng? Bây giờ có thể tiếp tục đặt, nhìn xem tiếp theo hắn ta bỏ chạy hay là xuống xe?”

“Ta đặt một trăm nguyên, chắc chắn hắn ta sẽ xuống bắt Đường ca!” Trong tai nghe, đột nhiên vang lên giọng nói hưng phấn của Lôi Nhất Đình.

“Muốn chết!” Lý Tiểu Tiên mắng, “Đừng có chơi đùa nữa, canh chừng tốt vị trí của mình đi!”

Lúc này Lý Tiểu Tiên nhắc nhở mọi người, Chu Đường đã kéo quần lên, ngoảnh lại nhìn về phía chiếc xe điện kia, giả vờ đúng lúc nhìn thấy được!

“Mẹ nó!” Chu Đường giả vờ say khướt mắng một câu, sau đó sải bước đi về phía chiếc xe điện, trong miệng liên tục lớn tiếng mắng chửi, “Các ngươi vẫn chưa xong đúng không?”

“Hơn nửa đêm còn không buông tha cho ta sao? Mẹ nó…”

Chu Đường nhanh chóng đi đến phía trước xe điện, đột nhiên vỗ thật mạnh vào cửa xe, điên cuồng quát lên: “Có gan thì xuống đây, mẹ nó ta liều mạng với ngươi!”

Rầm rầm rầm…

Chu Đường đập mấy cái thật mạnh, sau đó đưa tay kéo cửa xe ra…

Căn cứ vào suy đoán của Chu Đường, dưới sự “tập kích” bất ngờ của mình như thế, xác suất 65% người trong xe sẽ trực tiếp lái xe bỏ trốn.

Có xác suất 25%, sẽ mở cửa xe nói lý lẽ với mình.

Còn có 10%, đối phương lại đột nhiên xuống xe, ra tay với mình giống như Nam Ngọc Long…

Thế nhưng, phán đoán của hắn đã xuất hiện sai lầm nghiêm trọng, ngay lúc hắn muốn mở cửa xe ra, cửa xe đã mở ra từ trước!

Hơn nữa cửa trước và sau xe đều đồng thời mở ra!

Sau đó, hai tên đại hán vạm vỡ đi xuống từ trên xe, trong tay đại hán vạm vỡ đều cầm gậy gỗ, sau khi xuống xe cũng không nói chuyện, lao thẳng tới đập về phía Chu Đường!

Ta mẹ nó…

Tất cả đến quá đột ngột, Chu Đường căn bản không kịp né tránh, chỉ có thể dùng tay ngăn cản, mấy gậy đánh xuống, tiếng kêu thảm thiết đau đớn của Chu Đường vang lên…

“Ta ĐKM!”

Đám tổ viên ẩn nấp ở trong bóng tối nhìn thấy Chu Đường đột nhiên bị tấn công, tất cả đều bị dọa sợ, vội vàng lao ra ngoài như ong vỡ tổ…



Sáng sớm năm giờ, trời vừa tờ mờ sáng, Chu Đường đi theo hai thuộc hạ Tư Nhuế và Lôi Nhất Đình, vẻ mặt buồn bực đi ra từ phòng cấp cứu của bệnh viện An Châu thứ năm.

“Ầy, ta cầm phim cho ngươi trước!” Tư Nhuế kẹp phim Xquang ở dưới nách, nói với Chu Đường đang bị băng bó cánh tay phải, “Chỉ là vết nứt xương rất nhỏ, bác sĩ nói, sau bốn tuần là có thể tháo thạch cao!”

“Đường ca.” Lôi Nhất Đình không hiều nói, “Ngươi là Phi Long dũng mãnh của đồn cảnh sát An Châu chúng ta! Mặc dù dáng vẻ của hai người kia khỏe mạnh hơn chút, nhưng không phải là đối thủ của ngươi chứ?”

“Ngươi lại sao thế…”

Ôi…

Chu Đường thở dài ở trong lòng, thông qua ký ức, hắn đã sớm biết Chu tổ trưởng ở thế giới này rất giỏi đánh nhau, nhưng có vẻ hắn cũng không kế thừa năng khiếu này!

Kiếp trước của mình, luôn chủ trương sử dụng trí não, nếu như bất đắc dĩ cần dùng võ, đều sử dụng đạo cụ đặc chế của mình, hiếm khi nào liều mạng vật lộn với người ta.

Vừa rồi đột nhiên xảy ra chuyện, mình lại chưa chuẩn bị gì, lúc này mới bị người ta đánh đến chật vật như thế…

“Đường ca.” Lôi Nhất Đình tỏ vẻ hưng phấn nói, “Lần này ta đã cược thắng, bọn họ thật sự xuống xe, có phải ngươi nợ ta một trăm nguyên hay không?”

“Đồ ngốc!” Tư Nhuế tức giận đập Lôi Nhất Đình một cái, “Có biết nói tiếng người không? Tổ trưởng đã như vậy, ngươi còn nhớ thương tiền của ngươi hả!”

“Tư Nhuế.” Vẻ mặt của Chu Đường tối tăm hỏi, “Hai người đánh ta, rốt cuộc có tình huống như thế nào? Nếu chỉ là một người yêu chó đến trả thù, vậy chắc chắn không phải là hung thủ!”

“Không thể nào?” Lôi Nhất Đình nhìn về phía Tư Nhuế, “Hai người kia, chẳng lẽ không phải là hung thủ của vụ án lão hổ ăn thịt người?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.