Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Chương 37: Chương 37: Quay lại Bạch Nham Học Viện




Mục đích của Nguyên Trì là để hấp thu, tinh lọc nguyên khí, cuối cùng cho mình sử dụng.

Huyền Giới cxx có thể tinh lọc nguyên khí, thôi diễn tạo hóa, sinh thành chư thiên đại đạo, vạn vật sinh linh.

Một cái là người, một cái là giới.

Nhìn thì hoàn toàn khác nhau, lại có công năng tương tự... Sử dụng nguyên khí.

Thiên Đạo Công Pháp đã không tìm được Nguyên Trì, dùng tân thế giới làm Nguyên Trì, có thể có hiệu quả đồng dạng không?

Có khả năng!

Nghĩ tới đây, Trương Huyền không do dự nữa, niệm lực khẽ động, cả người lại trở lại tịnh thất, lăng không tóm tới đế đèn bằng đồng ở cách đó không xa.

Rầm.

Cùng thời khắc đó, sơn mạch vừa hình thành ở tân thế giới, ầm ầm sụp đổ, lại hóa thành một đạo nguyên khí, hội tụ về phía lòng bàn tay hắn.

Vù!

Đế đèn xuất hiện trong lòng bàn tay, cùng với nước sông lại bốc cháy, bên trên để lại năm vết ngón tay rõ ràng.

Mắt Trương Huyền sáng rực.

Khiến Thiên Mệnh Nguyên Lực biến thành sơn mạch sông ngòi, chính là muốn thử xem có thể giống như lúc trước, đốt cháy cho hắn sử dụng, hiện tại xem ra, quả thực có thể.

Nói cách khác... Toàn bộ tân thế giới, thật sự có thể làm Nguyên Trì của mình!

- Như vậy, thực sự phát tài rồi...

Người khác mấy đạo là đã đầy, cái gọi là nhất phẩm cũng chỉ có 256 đạo, mà mình...

Lại trở lại tân thế giới, ngẩng đầu nhìn thiên địa rộng lớn vô ngần, Trương Huyền không kìm được mà xiết chặt quyền đầu... Thế giới lớn như vậy, có vẻ như nguyên khí có thể hấp thu là vô cùng vô tận, vĩnh viễn không có giới hạn.

Có điều... Nếu một mực hấp thu một mực rung chuyển, sinh mệnh trong thế giới, sợ rằng sẽ khó có thể thừa nhận, phải nghĩ biện pháp giải quyết.

Hít sâu một hơi, hai tay Trương Huyền giơ về phía trước, hai mắt nhướng lên, quát khẽ một tiếng:

- Mở.

Khai thiên tích địa!

Trong chớp mắt, thế giới giam cầm xuất hiện phân tầng, thanh khí (khí trong) bay lên, trọc khí (khí đục) trầm xuống, một thiên địa củng cố hơn xuất hiện trong tầm mắt. Chính là phương pháp trong sáng thế, phân cách Thần giới, Tiên giới và Nhân giới.

Toàn bộ tân thế giới đã điên cuồng hấp thu nguyên khí, sẽ ảnh hưởng tới sinh mệnh trong đó, vậy thì lại làm ra Thần giới đơn độc không có sinh mệnh, chuyên môn dùng để đặt phóng, luyện hóa nguyên khí, trở thành Nguyên Trì!

Nhìn tân thế giới tràn ngập Hỗn độn chi lực không ngừng khuếch trương, giống như một hạt giống vừa được trồng vào trong bùn đất, không lớn lại tràn ngập tiềm lực, trong lòng Trương Huyền rất hưng phấn.

“Nguyên Trì” giới mới sáng tạo trước mắt này, tuy so với toàn bộ tân thế giới thì giống như trứng chim cút, không đáng nhắc tới, nhưng một khi có đủ Thiên Mệnh Nguyên Lực, thành công mở ra và trở nên củng cố, thực lực của mình tất nhiên sẽ lớn mạnh vượt bậc, chính thức bước vào hàng ngũ Nguyên Võ Giả.

- Nơi mới mở này gọi là 'Huyền giới' đi!

Tâm niệm khẽ động, Trương Huyền đặt tên.

- Có Huyền giới, liền có thể thuận lợi tu luyện, cũng nên gọi bọn họ tới rồi.

Cái gọi là “Bọn họ” tất nhiên là thê tử Nhiếp Linh Tê của mình, cùng với đám học sinh Triệu Nhã, Trịnh Dương.

Không biết tình huống Nguyên Thế Giới thế nào, nguy cơ ra sao, trước khi xuất phát không nói với ai, sợ bọn họ lo lắng, hiện tại đã xác định một số việc, hoàn toàn có thể tìm cơ hội đón người tới.

Hơn nữa... Căn bản không cần đi thông đạo nguy hiểm mà lúc trước mình từng đi qua, chỉ cần triệu bọn họ đến tân thế giới, có năng lực rồi thì để mọi người tới đây.

Có điều đây chỉ là ý tưởng bước đầu, hay là chờ hắn có căn bản lập thân đã rồi tính sau.

Dẫu sao hắn hiện tại, ngay cả bản thân cũng không nuôi sống nổi, lại để mấy con ghẻ tới, có lẽ chỉ có thể ra ngoài bán thân...

Trở lại tịnh thất, mới phát hiện, một phen thí nghiệm đã đến buổi sáng hôm sau, đã đến giờ tổ chức Nguyên Trì Bình Trắc lần thứ hai của học viện.

Biết Nguyên Trì cần Thiên Mệnh Nguyên Lực đã được tinh lọc mới có thể củng cố, mà bình trắc của học viện, chính là cơ hội tốt nhất, Trương Huyền cũng không chần chừ, nhấc chân bước ra.

Lúc trước làm mã phu của Mạc Nhan Tuyết, ở sau lưng nàng có thể thuận lợi tiến vào Bạch Nham Học Viện, thuận tiện bình trắc một chút, lần này cần dùng thân phận gì?

- Cứ tới trước đã, nếu thật sự không được tìm cơ hội thì trà trộn vào.

Suy nghĩ một lúc vẫn không nghĩ ra, Trương Huyền đành phải đi một bước xem một bước.

Hắn vừa rời khỏi tịnh thất, đi tới Bạch Nham Học Viện, Dư Tiểu Ngư và Mạc Nhan Tuyết trải qua một đêm tu luyện ở phủ thành chủ, cũng đồng thời mở mắt.

- Ngươi thế nào rồi?

Trong mắt đẹp của Tiểu Ngư mang theo vẻ kích động, không kìm được nhìn về phía hảo hữu.

- Ta hấp thu tám đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, dùng để thối luyện nhục thân, hiện tại nếu lại tới bình trắc, tốc độ hấp thu nguyên khí khẳng định sẽ nhanh hơn hôm qua.

Mạc Nhan Tuyết mỉm cười.

Bình trắc là hấp thu Thiên Mệnh Nguyên Lực vào Nguyên Trì, khai thác, củng cố Nguyên Trì, bọn họ sợ ảnh hưởng tới thành tích, cho dù cảm ứng được Thiên Mệnh Nguyên Lực, cũng chỉ hút vào thân thể, một đêm ngắn ngủi, luyện hóa tám đạo, tuyệt đối được coi là thiên tư lỗi lạc, khiến người ta cực kỳ hâm mộ.

- Ta chỉ có bảy đạo...

Không ngờ hảo hữu lại hấp thu nhiều hơn mình, Dư Tiểu Ngư bĩu môi, có điều, rất nhanh lại trở nên vui vẻ:

- Bình trắc sắp bắt đầu rồi, chúng ta trải qua huấn luyện, tốc độ hấp thu nguyên khí khẳng định là hơn xa người ngoài, qua một lúc nữa nhất định có thể trổ hết tài năng, một phát trở nên nổi tiếng, khiến viện trưởng muốn nhận chúng ta làm đồ đệ.

Mạc Nhan Tuyết gật đầu.

Mặc dù không biết vị thiên tài viện trưởng muốn tìm, rốt cuộc lợi hại cỡ nào, nhưng tôi luyện một đêm, năng lực nắm giữ Thiên Mệnh Nguyên Lực của nàng đã mạnh hơn, một khi bình trắc, tất nhiên có thể trở thành người chói mắt nhất.

Ra khỏi tàng thư khố, chỉ thấy thành chủ Dư Long Thanh đã sớm chờ ở bên ngoài, thấy bọn họ đi tới, mỉm cười:

- Xe ngựa đã chuẩn bị xong rồi, mau đi thôi! Nếu không sẽ đến muộn đó.

Lục lạc Trên người Dư Tiểu Ngư vang leng keng, dẫn theo khuê mật đi vào thùng xe, còn chưa thả mành xe liền nghi hoặc nhìn tới:

- Cha, ngươi muốn đi cùng chúng ta à?

Dư Long Thanh lúc này xoay người cưỡi trên một con ngựa cao to, rõ ràng định cùng đồng hành.

Nguyên Trì Bình Trắc nói trắng ra thì chính là một lần hoạt động chiêu sinh của Bạch Nham Học Viện, không tính là đại sự gì, bình thường phụ thân hỏi cũng chẳng thèm hỏi, sao bỗng nhiên lại muốn đi theo?

- Vừa hay nhàn rỗi không có việc gì, đi xem thử.

Dư Long Thanh mỉm cười:

- Sao, sợ thành tích của mình không tốt, bị phụ thân nhìn thấy à?

Dư Tiểu Ngư hậm hực nói:

- Đương nhiên không phải, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải nhìn với ánh mắt khác! Xe ngựa chậm rãi tiến tới, không lâu sau liền tới cửa học viện, ba người vừa định đi vào vườn trường, liền nhìn thấy Trương Huyền hôm qua đã đạt được thân phận tự do lúc này đang bị một lão sư cản ở cửa.

- Học viện chỉ cho phép học viên tham gia bình trắc và người nhà tiến vào, người khác không được phép đi vào...

Lông mày lão sư nhăn lại, tùy ý xua tay.

- Ta cũng muốn đến bình trắc...

Trương Huyền nhíu mày, đang muốn bịa một thân phận, liền nghe thấy thanh âm của Dư Long Thanh thành chủ vang lên:

- Để hắn vào đi, vị Trương Huyền này là đi cùng chúng ta...

Lão sư theo tiếng nhìn lại, vội vàng ôm quyền, không dám phản bác:

- Vâng, thành chủ.

- Đa tạ...

Không ngờ đối phương lại lên tiếng cho mình, lý do lúc trước Trương Huyền chuẩn bị không nói ra được nữa, tiến lên trước mấy bước, khom người ôm quyền, đồng thời trong lòng cũng nổi lên cảnh giác.

Phái người theo dõi, hiện tại lại để hắn tiến vào học viện, chẳng lẽ thực sự bị vị thành chủ này phát hiện ra gì rồi à?

Nhưng hắn thật sự một mực rất nhún nhường.

Không được, đợi lát nữa vẫn phải nhún nhường hơn một chút.

Bên này Trương Huyền thầm quyết định, Dư Long Thanh ở cách đó không xa thì mỉm cười.

Đã tới rồi, đợi lát nữa xem ta vạch trần ngụy trang của ngươi thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.