Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 713: Chương 713: Âm của Chân Long (1)




Âm của Chân Long, ngôn ngữ chân long tộc thượng cổ mới có thể sử dụng. Chỉ cần nắm giữ huyết mạch Long tộc không đạt được cấp bậc chân long, một lời thốt ra, huyết mạch sẽ phát sinh đè ép, do đó trực tiếp thuần phục.

Con Thanh Yểm thú này mới vừa rồi còn khí thế hung hăng, hận không thể ăn Trương thú sư trước mắt, sau một khắc lại quỳ rạp trên mặt đất, giống như chó Nhật. Nếu như không phải loại ngôn ngữ này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hắn thật sự không nghĩ ra, rốt cuộc có biện pháp nào có thể làm được.

Nhưng... loại ngôn ngữ này, dựa theo chân long tộc biến mất, không phải đã sớm thất truyền rồi sao?

Hắn làm sao có thể?

Quan trọng hơn chính là... âm của Chân Long cho dù có Long tộc truyền thụ, nhân loại cũng không có cách nào học được.

Đây không phải là vấn đề thiên phú hiểu rõ, là thể chất nhân loại căn bản không chịu nổi âm thanh to rõ như vậy. Cho dù chân khí phẩm cao nhất trong thượng tam phẩm, cũng không có cách nào làm được.

Bởi vì âm thanh phải trải qua tất cả kinh mạch toàn thân, cộng hưởng tất cả huyệt đạo. Cho dù tu luyện công pháp cao thâm nhất, cũng không có khả năng đả thông tất cả kinh mạch, tất cả huyệt đạo mở ra!

- Chẳng lẽ... hắn là chân long hóa thân?

Đồng tử co lại, thân thể run rẩy.

Trong truyền thuyết, chân long tộc xuyên qua chư thiên, thiên biến vạn hóa, là thú, tính tình, vì linh, vì quái... Không người có thể nhận ra chân thân.

Đánh một trận khiến cho Tật Phong Lang thuần phục, hận không thể liếm giầy cho hắn. Đánh một quyền, Hổ Đầu thú nằm trên mặt đất giả chết, phun nước bọt. Nói vài câu khiến Kim Thân Thiết Tí Viên vẫy tay chia tay, tốt giống như lão hữu nhiều năm...

Không phải là chân long hóa thân, làm sao có thể thái quá như vậy?

Cho dù thuần thú sư tứ tinh, ngũ tinh cũng không làm được điểm ấy!

- Bất kể có phải hay không phải, cũng không dám nói chuyện này ra... Nếu không, nhất định sẽ bị diệt khẩu!

Sắc mặt hắn nhất thời trắng bệch.

Chân long tộc vô cùng cường đại. Vừa sinh ra lại nắm giữ năng lực hủy thiên diệt địa. Nếu chẳng may chọc cho hắn tức giận, rất dễ dàng bị giết hết.

Vị Trương thú sư trước mắt này, nếu quả thật là chân long hóa thân, không muốn nói ra. Mình hết lần này tới lần khác vạch trần, làm không tốt lại phạm vào kiêng kỵ, lập tức bị đánh chết, cũng không ai dám nói cái gì.

Suy đoán lung tung, sắc mặt hắn lúc sáng lúc tối.

Mọi người xung quanh lại không hiểu nguyên nhân, mỗi một ngây ra tại chỗ, cũng muốn phát điên rồi.

Thanh Yểm thú vừa rồi hung bạo mạnh mẽ, tất cả đều nhìn thấy ở trong mắt. Nhiều trưởng lão bố trí trận pháp tam phẩm đỉnh phong như vậy, cũng bị thoáng cái rách, không ngăn cản được. Thực lực mạnh mẽ, khiến cho người ta kinh hoàng.

Con man thú này đã có thể cường đại, cao ngạo như vậy, ai cũng không có cách nào thuần phục, lại quỳ rạp trên mặt đất liếm ống quần... Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

- Đây là đang làm cái gì vậy?

- Ta cũng không biết. Lẽ nào... y phục của Trương thú sư còn ăn ngon hơn so với mật bảy màu? Lúc này mới chọc cho nó không ngừng liếm loạn?

- Không biết là... thuần phục đi? Cho dù thuần phục, cũng không đến mức thay đổi nhanh như vậy chứ!

...

Có vài thuần thú sư tuổi tác lớn, kéo râu mép xuống, lại không hề cảm thấy đau đớn.

Cảnh tượng như vậy thật sự quá dọa người.

Nửa bước linh thú vừa rồi vẫn khí thế hung hăng, hận không thể giết chết tất cả mọi người, thời gian trong nháy mắt lại quỳ rạp trên mặt đất với bộ dạng này, đổi lại thành ai cũng sẽ không tiếp thu được.

- Hô một tiếng... Con man thú này lại nằm xuống?

Đám người Ngụy Hữu Đạo và Giang Nam Bình nhìn nhau, cũng cảm thấy sắp bùng nổ.

Lấy ra mật bảy màu đứng hàng thứ năm, không có tách dụng cái rắm. Các loại bảo vật nhìn cũng không liếc mắt nhìn, vốn tưởng rằng cao ngạo lại không có cách nào thuần phục. Kết quả... Người ta hô một tiếng, lại lộ ra vẻ mặt đáng khinh, quỳ rạp trên mặt đất, rất sợ đối phương không thu...

Từ khi nào nửa bước linh thú nắm giữ huyết mạch Long tộc, cũng không đáng tin như thế, không biết xấu hổ như vậy?

Rốt cuộc là nó điên rồi, hay là chúng ta hoa mắt?

- Ách?

Thật ra, không chỉ mọi người có bộ dáng này, ngay cả Trương Huyền cũng mở to hai mắt nhìn.

Vừa rồi thú ngữ thượng cổ không chỉ không khai thông được, còn muốn làm cho nó tức giận, hắn cũng có chút khẩn trương.

Vốn dự định chờ nó đi tới trước mặt, liền sử dụng thân pháp thiên đạo chạy trốn. Ai ngờ hô một tiếng ngôn ngữ kỳ quái, thái độ lập tức thay đổi.

Sớm biết rằng từ này lợi hại như vậy, những từ trước đừng nói.

Cúi đầu nhìn về phía cái đầu cực lớn không ngừng từ từ duỗi qua, Trương Huyền chậm lại, kìm chế kinh ngạc trong lòng:

- Ngươi muốn thuần phục?

- Gào!

Thanh Yểm thú liên tục gật đầu.

- Vậy...

Cho dù nhận được đối phương chính miệng thừa nhận, Trương Huyền vẫn có chút choáng váng mơ hồ.

Cái này cũng... quá dễ dàng đi?

- Vậy... Ký kết khế ước!

Tuy rằng kỳ quái, nhưng hắn cũng biết đây là cơ hội tốt. Lúc này hắn xoa đỉnh đầu đối phương, lấy ra một giọt máu tươi.

Thanh Yểm thú hình như rất sợ hắn sẽ đổi ý, vội vàng mở miệng nuốt máu t xuống, vẻ mặt thỏa mãn.

Lập tức, Trương Huyền lại cảm thấy một ý niệm liên kết cùng một chỗ với mình, có thể thuận lợi khai thông.

- Vậy... là thuần phục triệt để?

Rất nhiều thuần thú sư xung quanh trên mặt choáng váng.

Gặp mặt một lần, hô lên mấy âm tiết cổ quái, lại thành công. Từ khi nào thuần phục nửa bước linh thú, dễ dàng như vậy?

- Buồn cười cho chúng ta còn muốn so tài thuần thú với hắn...

Rất nhiều thiên tài thế hệ trẻ tuổi, còn sắp muốn khóc.

Người trước mắt này khiêu chiến mười lồng thú thành công, nhưng thật ra có không ít người không phục.

Lúc này nhìn thấy được mới biết... mình cùng căn bản không ở cùng trên một cấp bậc. Chênh lệch thật sự quá nhiều...

Tạ Cửu Thần đường chủ Thuần thú sư tam tinh còn không có cách nào thành công. Người ta sử dụng mười mấy hơi thở lại đối phó được. Quả thực nghịch thiên lại không phải là người.

- Đây mới thật sự là cao thủ thuần thú!

Không biết là ai cảm khái một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.