Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1316: Chương 1316: Ba đại thiên tài tìm phiền toái (2)




Đôi mắt thanh tú của Nhiễm Tiếu Tiếu trợn tròn.

Nàng ở ba tháng gần đây, quả thực là tu vi khó tiến, hai huyệt đạo Tử Vi, Ưng Đài bị ràng buộc, ở dưới trầm tích toàn thân ngứa ngáy, thống khổ không chịu nổi.

- Đến, ta nói, ngươi làm, liền có thể nhẹ nhõm phá giải!

Không để ý tới nàng khiếp sợ, thần sắc của Trương Huyền lạnh nhạt nhìn qua:

- Sở dĩ hai huyệt đạo này không cách nào đột phá, là bởi vì phương thức vận chuyển chân khí của ngươi không đúng, hiện tại nghe ta phân phó, dồn khí Tuệ Hải, đi khắp...

Mới mở miệng, nói liên tục mười mấy huyệt vị.

Nghe được hắn nói huyệt vị, Nhiễm Tiếu Tiếu đang cảm thấy có chút chần chờ, có nên thử một chút hay không, liền cảm thấy mấy chỗ huyệt đạo kia bỗng nhiên nhảy lên, chân khí trong cơ thể không tự chủ được vận chuyển.

- Đây là... Sư ngôn thiên bẩm? Nguy rồi...

Sắc mặt trắng nhợt, suýt chút nữa khóc lên.

Nàng nói muốn cùng đối phương so sư ngôn thiên bẩm, kết quả còn chưa bắt đầu chuẩn bị, đối phương cũng đã bắt đầu, không nên chơi người như thế a.

Đang muốn cưỡng ép khống chế lại chân khí trong cơ thể vận chuyển, không bị mê hoặc, đột nhiên cảm thấy Tử Vi, Ưng Đài quả nhiên nhẹ hơn không ít, bất cứ lúc nào cũng sẽ giải khai.

- Cái này...

Con mắt chớp chớp.

Chẳng lẽ đối phương nói là sự thật? Vận chuyển chân khí như vậy, thật có thể phá giải ràng buộc ba tháng qua không cách nào đột phá?

Nghĩ đến nơi này, nàng không áp chế chân khí trong cơ thể vận chuyển, nghiêm ngặt dựa theo lời nói của đối phương.

Ầm ầm!

Thời gian qua một lát, đã cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, ràng buộc biến mất, khí tức cả người trở nên càng mạnh hơn.

- Tốt lắm, đi tỷ thí với bọn hắn đi!

Trương Huyền khoát tay áo.

- Vâng!

Ở dưới sư ngôn thiên bẩm, hắn nói chính là sư ngôn, không được vi phạm, Nhiễm Tiếu Tiếu hơi giương tú mi, vọt tới Ngô Thiền cùng Tiêu Nam.

- Ta móa!

- Ngươi con mẹ nó!

Hai người đang chờ luận võ với Trương sư, chỉ thấy Nhiễm Tiếu Tiếu lao đến, nào còn không biết chuyện gì xảy ra, cả đám suýt chút nữa ngất đi, chửi ầm lên.

Danh Sư khác tỷ thí, đều là thăm dò lẫn nhau, tiên lễ hậu binh, tên này ngược lại tốt, vừa đến không nói hai lời, trước mê hoặc một cái lại nói.

Nhưng Nhiễm Tiếu Tiếu đã dám so sư ngôn thiên bẩm, nói rõ tâm cảnh khắc độ cực cao, tâm cảnh khắc độ cao như vậy, vẫn bị đối phương một lời đánh phá, nói rõ hắn tất nhiên có thủ đoạn vượt qua thường người.

- Hừ, ngươi cho rằng mê hoặc Nhiễm Tiếu Tiếu liền có thể thắng được chúng ta, chúng ta ở đây mấy năm, giao thủ không dưới mấy chục lần, sớm đã rõ công pháp chiêu số của nàng như lòng bàn tay...

Hừ nhẹ một tiếng, thân ảnh của Ngô Thiền nhanh như thiểm điện, nhẹ nhõm tránh thoát Nhiễm Tiếu Tiếu công kích.

Ba người bọn họ theo thứ tự là vị trí hai, ba, bốn của niên cấp thi đấu, bình thường chiến đấu không dưới mấy chục lần, đối với chiêu số của từng người, đều rõ như lòng bàn tay, muốn mượn sư ngôn thiên bẩm, vượt qua hai người bọn họ, tuyệt đối không thể.

- Ngô Thiền, ta cuốn lấy Nhiễm Tiếu Tiếu, ngươi đi giáo huấn tên kia...

Tiêu Nam cũng khẽ nói.

- Được!

Gật gật đầu, Ngô Thiền đang muốn lao tới, liền nghe thanh niên cách đó không xa nhàn nhạt nói:

- Dạ Vũ Liên Giang nối Hàn Sơn Phiêu Tuyết nối Sương Diệp Hoa Hồng...

Thanh âm nói nhanh không nhanh, nói chậm không chậm, cực kỳ êm tai.

Dạ Vũ Liên Giang, Hàn Sơn Phiêu Tuyết cùng Sương Diệp Hồng Hoa, đây đều là võ kỹ chiêu số bọn họ tu luyện lâu nhất, dựa theo tình huống bình thường, mấy chiêu này, là không thể liên tiếp cùng một chỗ.

Nhưng chẳng biết tại sao, đối phương nói một chút, trong lòng lập tức có cảm giác trôi chảy, khó mà khống chế, lập tức liền muốn thi triển ra.

- Không được... Không thể trúng chiêu số của đối phương!

Biết thật muốn thi triển, sẽ giống như Nhiễm Tiếu Tiếu khống chế không nổi, biến thành vật thí nghiệm để đối phương, khuôn mặt Ngô Thiền dữ tợn, cắn chót lưỡi.

Dưới đau nhức kịch liệt, lập tức cảm thấy thanh tỉnh hơn rất nhiều, lập tức nghe được thanh âm ba, ba, ba liên tiếp, chỉ thấy Nhiễm Tiếu Tiếu thi triển mấy chiêu này, Tiêu Nam đã bị đánh thành đầu heo.

- Cái này...

Giật nảy mình, tròng mắt Ngô Thiền sắp rơi ra.

Coi như thực lực Tiêu Nam không bằng Nhiễm Tiếu Tiếu, nhưng muốn một chiêu liền bại, cũng không có khả năng!

Bây giờ bị đánh thảm như vậy, chỉ có một khả năng... chính là mấy chiêu liên tiếp kia không những có thể thi triển ra, uy lực còn cực kỳ cường đại!

Nếu không, không có khả năng, gia hỏa thực lực không kém mình nhiều, mấy tức công phu liền đánh thành như vậy!

- Ta không tin...

Càng nghĩ càng thấy kỳ quái, cổ tay cuồn cuộn, thẳng tắp vọt tới Nhiễm Tiếu Tiếu.

Hắn hết sức quen thuộc mấy chiêu này, nhìn đối phương thi triển ra, lập tức rõ ràng nên chống lại như thế nào, có điều, chẳng biết tại sao, đối phương thi triển ra lại như quỷ mỵ, để cho người ta khó lòng phòng bị.

Dựa vào thực lực bản thân, liên tục tránh né mấy chiêu, trên đầu đã ứa ra mồ hôi lạnh.

Rất hiển nhiên, Nhiễm Tiếu Tiếu ở dưới đối phương chỉ điểm, tu vi đã tiến nhanh, ngay cả hắn cũng có chút không địch lại!

Một ngôn sư thiên bẩm, liền để thực lực Nhiễm Tiếu Tiếu gia tăng nhiều như vậy?

Chẳng lẽ, mấy chiêu tổ hợp kia thật có thần kỳ như vậy?

- Mặc kệ, thử một chút...

Lui về phía sau một bước, nhảy ra vòng chiến đấu, cắn răng, Ngô Thiền cũng dựa theo chiêu số thanh niên nói, nối liền thi triển.

- Phốc!

Mới vừa thi triển đến chiêu thứ ba, liền cảm thấy chân khí trong cơ thể lay động, hoàn toàn nghịch chuyển, sắc mặt cả người trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.

Ba ba ba!

Nhiễm Tiếu Tiếu đi lên phía trước, hai tay đập hắn té xuống đất.

- Cái này...

Vốn cho rằng đánh bại tên này, còn cần thời gian nhất định, không nghĩ tới dễ dàng như vậy, Trương Huyền hơi nghi hoặc gãi đầu một cái, tràn đầy không hiểu.

- Nhiễm Tiếu Tiếu mở ra hai Tử Vi, Ưng Đài, lại là nữ sinh, dùng những chiêu số này không có vấn đề gì, tên này làm gì? Dùng chiêu số linh tinh như thế, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma nha...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.