Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 796: Chương 796: Bán đấu giá Vô Hồn Kim Nhân (hạ) (2)




Nhìn thấy rõ ràng người nói chuyện, mọi người nhất thời thấp giọng.

Kim Thánh Quỷ Thủ, một trăm năm trước lại là cường giả siêu cấp vang danh trong thiên hạ. Vốn tưởng rằng hắn đã sớm quay về với bụi bặm, không nghĩ tới không chỉ không chết, còn tới tham gia buổi đấu giá này, đồng thời là người đầu tiên kêu giá.

Cường giả sống lâu như vậy, trong tay làm sao có thể không có một chút hàng tích trữ.

- Một cái Thiên Xu Tán!

Nhìn quanh một vòng, Kim Thánh Quỷ Thủ Liêu Ngọc Tỳ nói.

- Thiên Xu Tán? Đó là cái gì?

- Là một binh khí linh phẩm trung kỳ, lấy sao Thiên Xu trong bắc đẩu thất tinh làm tham khảo ngưng luyện thành, ngầm kết hợp với trận pháp, tập trung công kích, phòng ngự ở cùng một thể, là một trong không nhiều bảo vật, hơn một trăm năm trước, danh chấn liên minh vạn quốc. Không nghĩ tới hắn tự nhiên lấy thứ này ra!

- Đổi thành linh thạch, thứ này, giá trị không thể đo lường...

...

Nghe được Liêu Ngọc Tỳ mở miệng, có người nhận ra bảo vật này, mỗi một người kinh ngạc vạn phần, khó có thể tin được.

- Thiên Xu Tán quả thật không tầm thường. Nhưng muốn thay đổi bộ Vô Hồn Kim Nhân này, rõ ràng còn chưa đủ. Hay là để ta đi! Nhìn vị tiên sinh này, khí tức suy nhược. Chắc là thân thể không quá khoẻ mạnh. Ta đây có một gốc cây Huyết Tham nghìn năm. Cho dù khí huyết suy yếu, thọ nguyên sắp tới, sau khi dùng cũng có thể bảo đảm, sống lâu thêm tám năm mười năm!

Sự chấn động kinh ngạc của mọi người còn chưa có kết thúc, một hừ lạnh vang lên.

Mọi người đồng loạt nhìn lại. Người nói chính là một người trung niên vùng trên lông mày đen xì, quần áo đẹp đẽ quý giá, dáng vẻ hiên ngang.

- Là đại dược vương của Bảo Dược các! Huyết Tham nghìn năm, cái này so với Hàn Băng Linh Thảo bán đấu giá trước đó còn trân quý hơn nhiều. Thiên Xu Tán cũng kém hơn so với nó!

- Đúng vậy, lấy vật đổi vật quả nhiên điên cuồng. Mới là cái thứ hai, lại ngăn lại một phần lớn người có ý nghĩ!

- Loại vật này, có thể gặp không thể cầu. Không phải có tiền là có thể mua được...

...

Nghe được vị đại dược vương này tự nhiên lấy ra Huyết Tham nghìn năm, tất cả lại ồ lên.

Ngay cả lão già trên đài, lông mày cũng giật giật, chỉ có điều, lập tức yên tĩnh trở lại.

Rất hiển nhiên, thứ này cũng không phải thứ hắn có nhu cầu cấp bách.

- Huyết Tham nghìn năm nghe dọa người, không biết phương pháp ăn vào, lại dùng như vậy, chẳng những không có thể tăng tuổi thọ, làm không tốt còn có thể khiến cho thân thể nổ mà chết. Hay là dùng của ta, linh đan tứ phẩm đỉnh phong, Kỳ Thọ đan! Sau khi dùng, chỉ cần không có vấn đề quá lớn, hoàn toàn có thể tăng một kỷ thọ nguyên. Hơn nữa không có bất kỳ tác dụng phụ nào. So cái Huyết Tham còn mạnh hơn rất nhiều!

Một lão già khẽ nói.

- Là hội trưởng nghiệp đoàn luyện đan sư...

- Kỷ Thọ đan, tăng một kỷ thọ nguyên... Thứ này, tuy là đan dược tứ phẩm, nhưng lại không phải luyện đan sư ngũ tinh nào cũng có thể chế luyện được. Vừa ra tay chính là cái này, quá hào phóng!

- Điên rồi, tất cả đều điên rồi...

Tuy chỉ có ba người ra giá, cũng đã đẩy bầu không khí đến cao trào.

Trước đó không ít tự nhận là Vô Hồn Kim Nhân nhất định rơi vào trong tay thế lực bọn họ. Hiện tại tất cả đều cảm nhận được áp lực nồng đậm.

- Cái gì Huyết Tham, cái gì Kỷ Thọ đan? Thuộc tính thân thể không thích hợp, dùng chỉ sẽ biến thành kịch độc. Ta có một bộ công pháp linh cấp, thích hợp cho tất cả thể chất. Chỉ cần tu luyện, tu vi tất nhiên tăng lên rất nhiều! Thực lực mạnh, mới có thể bảo đảm tuổi thọ tăng trưởng không phải lâu đài trên không!

Lại một người nói.

- Công pháp huyền ảo, muốn luyện thành không mất mấy năm khổ công làm sao có thể. Ta có một viên Phá Chướng đan tứ phẩm, dùng vào, bảo đảm ngươi có thể đột phá bình chướng, tu vi nước chảy thành sông...

- Đừng nghe bọn họ. Ta có một Thiên Cơ Đồ, trấn áp tám phương, chiếm lấy sơn hà...

- Ta có...

Có người mở đầu, phía sau rất nhiều thế lực đều không giữ lại, đều mở miệng.

Rất nhiều thế lực tới mua đồ, tất cả đều không kém gì Giám Bảo các, tĩnh tâm chuẩn bị bảo vật, giá trị to lớn, có thể tưởng tượng được.

- Được rồi, các vị!

Mọi người ở đây từng người tranh cãi, đều nói ra vật phẩm mình có thể lấy ra. Một giọng nói khe khẽ vang lên. Lão già ở chính giữa mở miệng.

Thấy hắn nói, gian phòng nhất thời yên tĩnh trở lại.

- Bảo vật của các vị, đều đặc biệt trân quý. Đáng tiếc, đều không phải là thứ ta muốn.

Lão già lắc đầu.

- Không phải thứ ngươi muốn? Vậy ngươi rốt cuộc muốn cái gì? Không ngại nói ra, chúng ta nhiều người như vậy, có thể lấy ra sẽ lấy ra. Không lấy ra được, cũng tự nhận gặp xui xẻo.

Một giọng nói bực bội vang lên.

- Không sai. Muốn cái gì cứ nói, đừng để cho chúng ta đoán tới đoán đi. Tuy rằng muốn mua Vô Hồn Kim Nhân, lại không thời gian cùng ngươi hao tổn lâu như vậy!

Thấy nói ra nhiều bảo bối như vậy, mỗi một thứ đều vô giá, người này lại nói đều không muốn, mỗi một người đều rống lên.

Mọi người mặc dù rất muốn mua Vô Hồn Kim Nhân, nhưng cũng không muốn suy đoán tâm lý người khác. Ngươi còn đánh đố như vậy, rốt cuộc muốn làm gì?

Chẳng lẽ đang đùa giỡn mọi người sao?

- Ta...

Có chút do dự, lão già muốn nói cái gì đó, đột nhiên thân thể cứng đờ, ngừng lại, mắt nhắm chặt, không nói được một lời.

- Người này muốn làm gì?

- Không biết, đùa giỡn chúng ta sao?

- Đáng giận!

Không nghĩ tới tên này muốn nói lại dừng, bộ dáng như thế, khiến tất cả mọi người đều lộ vẻ phẫn nộ.

Nếu không phải e ngại nơi này là phòng đấu giá, khẳng định bọn họ đã sớm động thủ đánh chết hắn.

- Ừ?

Người này đột nhiên cứng đờ, không nói thêm gì nữa. Trương Huyền cũng cảm thấy kỳ quái, đang muốn lại dùng mắt Minh Lý quan sát, đã cảm thấy trong đầu chấn động. Một quyển sách xuất hiện.

- Hắn lẽ nào thi triển võ kỹ?

Trương Huyền không nhịn được sửng sốt.

Đồ Thư Quán xuất hiện sách, chỉ có hai trường hợp. Hiện tại người này ở khoảng cách xa như vậy, sách từ trong không trung xuất hiện, chỉ sợ là ngầm thi triển võ kỹ nào đó.

Nói được phân nửa, hắn đột nhiên im lặng sử dụng võ kỹ... Cái này cũng thật là quỷ dị!

- Xem trước một chút lại nói!

Trong lòng nghi ngờ, Trương Huyền biết, tự suy nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô ích. Lúc này hắn lấy sách xuống, tiện tay mở ra.

Liếc mắt thoáng nhìn, lúc này vẻ mặt hắn cổ quái.

- Còn có loại tình huống này sao?

Mắt chớp vài cái, hắn có chút không dám tin tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.