“Ừm!” Khang đường chủ gật đầu.
Cường giả Hóa Phàm đã có năng lực khống chế cực mạnh đối với bản thân, mặc dù ham muốn nam nữ mãnh liệt, thế nhưng vẫn còn có thể khắc chế.
So với việc đột phá, quả thực không bằng, không thương tổn tới vẻ phong nhã.
“...” Nhược Hoan công tử lần nữa rơi lệ.
Vốn hắn tưởng rằng có thể có biện pháp giải quyết, hóa ra... Thật sự là tự sinh tự diệt ah... Trong lúc nhất thời hắn cảm thấy khổ sở không gì sánh được, cũng không biết là tâm tắc hay là phản ứng bên trên thân thể.
“Đa tạ Trương sư!”
Không biết bao lâu, rốt cục cũng đã củng cố tu vi, chế trụ được ham muốn. Lúc này Nhược Hoan công tử mới đi đến trước mặt Trương Huyền, khom người quỳ gối.
Mặc dù quá trình dài dằng dặc, rất tàn khốc, nhưng đối với vị trước mắt này, hắn đã chân chính tâm phục khẩu phục.
Oán khí trước đó bởi vì thôn phệ mẫu thủy sạch sẽ cũng đã biến mất không còn một mảnh.
Nói thật, coi như Âm Dương đầm hoàn hảo như lúc ban đầu. Trong thời gian một tháng, nhiều nhất hắn cũng chỉ từ Trọc Thanh cảnh sơ kỳ đạt tới trung kỳ mà thôi. Hiện tại trong nháy mắt đã đột phá, đã vượt qua mong muốn ban đầu.
“Không cần khách khí, kinh mạch ngươi đã mở rộng, chân khí lưu chuyển nhanh chóng. Chỉ cần có đầy đủ linh thạch trung phẩm thì trong một tháng, muốn đột phá đến Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong là chuyện không thành vấn đề!”
Trương Huyền hài lòng gật đầu.
Thiên Đạo chân khí dung nhập vào trong thân thể đối phương, khiến cho chân khí vốn có chút sền sệt đã trở nên pha loãng. Sau này tu luyện nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió, so với hiện tại còn tốt hơn rất nhiều, nói hắn gặp họa đắc phúc cũng không đủ.
“Trương sư giúp tiểu đồ tấn chức, Khang mỗ vô cùng cảm kích, năm viên linh thạch trung phẩm này xem như là thù lao...”
Cẩn thận kiểm tra thân thể học sinh một lần, cũng biết hắn đã có biến hóa thoát thai hoán cốt. Khang đường chủ biết, chuyện này tuyệt không phải đơn giản như ăn một viên Thôi Tình đan. Cổ tay hắn khẽ đảo, lấy ra một cái hộp ngọc, thái độ cung kính đưa lên.
Danh sư chỉ điểm, cũng cần trả tiền, thủ đoạn của đối phương quỷ thần khó lường, so với hắn còn cao minh hơn. So ra đã vượt qua Danh sư ngũ tinh. Năm viên linh thạch trung phẩm tuy nhiều, thế nhưng khi dùng làm thù lao thì vẫn còn có chút không đáng để ý.
Chỉ là, đây đã là toàn bộ gia sản của hắn, coi như muốn cầm ra nữa cũng không bỏ ra được nhiều hơn.
“Khang đường chủ khách khí rồi, không thể sử dụng Âm Dương đầm cũng là ta sơ suất...”
Khách khí nói một câu, tiếp nhận hộp ngọc. Lại lấy một viên trong đó ném cho Nhược Hoan đang ở cách đó không xa: “Gần đây cố gắng tu luyện, luyện hóa một viên này, hẳn là có thể đạt đến Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong!”
Ngay sau đó hắn lại lấy ra một viên, đưa cho Triệu Nhã. Sau đó lập tức nhìn về phía Ngô cung chủ đang ở cách đó không xa: “Cung chủ, mẫu thủy kia đã bị phế bỏ, như vậy ta có thể mượn dùng băng nguyên của Băng Nguyên cung các ngươi dùng một chút hay không?”
Âm Dương chi khí bên trong Mẫu thủy đã bị hấp thu sạch sẽ, địa mạch và băng nguyên vẫn còn.
“Ngươi muốn làm gì?”
Vẻ mặt Ngô cung chủ rất là cảnh giác.
Băng nguyên là của quý của Băng Nguyên cung các nàng, rất ít khi tuỳ tiện lấy ra.
“Không có gì, Triệu Nhã là thể chất Thuần Âm. Nếu như dung hợp băng nguyên thì có thể khiến cho tu vi nhanh chóng tăng lên. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nửa tháng sau đã có thể giải quyết vấn đề trong cơ thể ngươi. Muốn cho nàng tu luyện dần dần từng bước, chỉ sợ không có nửa năm thời gian cũng rất khó làm được.”
Trương Huyền chần chờ một chút rồi nói.
Vốn hắn nghĩ Âm Dương đầm cũng có thể khiến cho Triệu Nhã nhanh chóng tiến bộ, bây giờ đã bị hủy, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà thôi.
May mắn, băng nguyên vẫn còn, nếu dùng thứ này, có lẽ hiệu quả so với cái gọi là Âm Dương đầm còn tốt hơn không ít.
“Chuyện này. . .”
Ngô cung chủ ngẩn ngơ.
Không nghĩ tới đối phương còn muốn thay nàng giải quyết chứng bệnh.
Kiềm chế bản thân, Ngô cung chủ nói: “Nàng có thể chất Thuần Âm, đối với chúng ta cực kỳ quan trọng. Đừng nói là cho nàng một phần băng nguyên, coi như là cho toàn bộ thì cũng không tính là gì, ta sẽ đi lấy ngay...”
Nói xong nàng quay người rời khỏi.
Không lâu sau nàng đã cầm đến một cái hộp ngọc.
Nhẹ nhàng mở ra, bên trong có một đồ vật tựa như linh thạch đang tản mát ra hàn khí nồng đậm. Giống như vừa xuất hiện đã có thể đóng băng người ta.
Thứ này những người khác nhìn thấy đều cảm thấy giá rét lạnh thấu xương, chỉ có Triệu Nhã nhìn thấy là hai mắt tỏa sáng, cảm thấy máu tươi toàn thân cũng theo đó sôi trào.
“Triệu Nhã, mấy ngày nay tu luyện dựa theo công pháp mà ta truyền thụ cho ngươi, có cái gì không hiểu thì trực tiếp hỏi ta!”
Đưa hộp ngọc cho nàng, Trương Huyền nói một tiếng.
“Vâng!” Triệu Nhã gật đầu.
“Được rồi, ta cũng muốn bế quan tu luyện!”
Tất cả đã sắp xếp xong, Trương Huyền nói.
Khang đường chủ cho năm viên linh thạch trung phẩm, cho Nhược Hoan một viên, Triệu Nhã một, còn thừa lại ba viên. Đủ để cho hắn tấn cấp đến Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong.
Ngô cung chủ phái người sắp xếp mấy gian phòng sạch sẽ, để mọi người ở lại.
Trương Huyền, Nhược Hoan, Triệu Nhã cũng bắt đầu cố gắng tu luyện.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã trôi qua nửa tháng.
Dưới sự trợ giúp của ba viên linh thạch trung phẩm, cùng ngày Trương Huyền đã đột phá đến Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong, về sau vẫn luôn củng cố tu vi.
Mà Nhược Hoan công tử, rốt cục vào hai ngày trước đã đạt đến Hóa Phàm tứ trọng hậu kỳ.
Chỉ là, nếu nói trong ba người ai có tiến bộ lớn nhất thì cũng không phải là hắn, mà là Triệu Nhã.
Trong thời gian nửa tháng, mượn nhờ băng nguyên, thể chất của nàng đã thành công kích hoạt lên ba mươi phần trăm, tu vi cũng từ nửa bước Hóa Phàm cảnh liên tiếp đột phá, đạt đến Hóa Phàm tứ trọng! Tu vi bản thân so người làm lão sư như Trương Huyền còn cao hơn.
Tu vi tăng tiến, khí chất của bản thân càng thêm siêu phàm thoát tục. Từ xa nhìn lại giống như một trích lạc tiên tử, không nhiễm khói lửa trần gian.
Nhược Hoan công tử nhìn thấy vậy kích động không thôi, trong lòng sinh lòng ái mộ, chỉ là... Nhớ tới Trương sư mạnh mẽ, hắn đành phải nhịn lại, thu hồi tâm tư của mình.
Không có ý nghĩ xấu đã thảm như vậy, nếu như thực sự có, quả thật sẽ không còn sống tới lúc thi đấu danh sư.