Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1147: Chương 1147: Bò tiến vào (1)




- Hồn phách ly thể?

Tất cả đám người Phi nhi công chúa, Lạc Thất Thất đều sững sờ.

Hồn phách ly thể cũng gọi mất hồn, là chuyện mà võ giả rất kiêng kỵ, một khi không có cách nào quay về. Như vậy thân thể sẽ biến thành xác rỗng, trực tiếp tử vong.

Chỉ là, muốn hồn phách ly thể, đầu tiên hồn thể phải đủ cường đại, kém cỏi nhất cũng phải đạt tới Hợp Linh cảnh đỉnh phong, thậm chí là Kiều Thiên cảnh. Một tiểu tử Trọc Thanh cảnh, làm sao lại xuất hiện loại tình huống này cơ chứ?

- Hồn phách ly thể do nhiều loại nguyên nhân tạo thành, khi tu luyện linh hồn phạm phải sai lầm, bị trận pháp đặc thù hấp dẫn, áp chế không nổi tâm ma. . . Có thể là tu vi Trương sư không đủ, mạnh mẽ dùng bí pháp nào đó để tu luyện linh hồn. Cho nên mới xuất hiện loại tình huống này. . . Nếu không tranh thủ thời gian để hắn quy vị, ta sợ không bao lâu nữa hắn sẽ thật sự chết đi!

Vẻ mặt Diệp Vấn Thiên rất là nghiêm túc.

Hồn phách ly thể cũng không phải chỉ có Vu Hồn sư mới có thể làm được. Một chút trận pháp lợi hại,phương pháp mê huyễn sở dĩ có thể làm cho không người nào có thể tự kềm chế được chính là câu dẫn chỗ yếu nhất của linh hồn.

- Thế nhưng phương pháp cứu chữa...

Lạc Thất Thất lo lắng hỏi.

Vị này chính là lão sư đan dược có ân với nàng, nếu như thực sự bởi vì hồn phách ly thể mà tử vong, như vậy thì nguy rồi.

- Có thì có, chẳng qua rất phiền phức, chỉ sợ thời gian không còn kịp nữa...

Quay đầu nhìn thoáng qua Hóa Thanh trì không ngừng chảy xuôi, Diệp Vấn Thiên nhíu mày không thôi.

Muốn làm cho người hồn phách ly thể tỉnh táo lại, trình tự cực kỳ phức tạp và phiền phức, không có mấy canh giờ, thậm chí mười mấy canh giờ thì không có khả năng hoàn thành. Hiện tại ao nước đã chảy xuôi sạch sẽ, núi lửa sắp có khả năng bộc phát, thời gian rõ ràng đã không còn kịp nữa.

- Vậy làm sao bây giờ?

- Lên bờ trước rồi lại nói!

Biết nơi này không phải là chỗ để nói chuyện, Diệp Vấn Thiên khoát tay áo, ôm Trương Huyền dẫn đầu nhảy lên bờ đi.

- Ai, ai...

Hồn thể cực lớn của Trương Huyền trong ao nhìn thấy thân thể cực lớn trực tiếp bị ôm đi, hắn khóc không ra nước mắt.

Các ngươi đang muốn cứu ta, hay là muốn giết ta a?

Để thân thể ở lại chỗ này, coi như hồn phách rất khó đi vào thì nương theo thời gian trôi qua, cũng có thể thành công. Còn trực tiếp ôm đi, nếu như ta đi qua, chỉ sợ còn chưa đến trước mặt thì đã bị Diệp Vấn Thiên xem như âm hồn mà đánh tan. . .

- Không được, nhất định phải chờ cơ hội đoạt lại thân thể...

Chần chờ một chút, cuối cùng hồn thể vẫn không có đuổi theo.

Thiên Đạo công pháp hình thành Vu hồn, mặc dù không có âm khí làm cho người ta rất khó phát giác ra được. Thế nhưng nếu chạy đến trước mặt đối phương, vẫn rất dễ dàng bị nhìn thấu.

Nhất là vị Diệp Vấn Thiên này, tu vi đã đạt tới Hóa Phàm bát trọng đỉnh phong, cả người cực nóng như là thái dương, tùy tiện chạy tới, chỉ sợ còn chưa có nói ra thân phận thì đã bị đánh chết tại chỗ.

Lại nói, coi như chứng minh thân phận thì đối phương cũng phải tin tưởng mới được.

Một người tu luyện Trọc Thanh cảnh, có hồn thể cao gần tới mười mét, còn tự động ly thể để tu luyện. . . Những chuyện này, nên giải thích như thế nào chứ?

Cho nên, kế trước mắt, vẫn không thể để cho người khác phát hiện ra hồn thể cực lớn của hắn.

Chỉ cần tìm cơ hội thích hợp, chui vào thân thể, như vậy mọi chuyện đã có thể giải quyết tốt đẹp, không cần giải thích quá nhiều. Nhiều nhất chỉ nói tu luyện quá nhanh, chỉ vì cái trước mắt mà xuất hiện sai lầm.

. . .

Hồn thể của Trương Huyền giấu ở trong hồ nước, tùy thời mà động, thân thể đã được Diệp Vấn Thiên dẫn tới sân nhỏ trước đó.

- Trương sư làm sao vậy?

Đám người Hồng sư, La Tuyền thấy hắn cứng ngắc bất động, tất cả đều gấp gáp tiến lên nghênh đón.

- Hẳn là hồn phách ly thể!

Diệp Vấn Thiên hạ thấp giọng nói.

- Hồn phách ly thể?

Sắc mặt Hồng sư tái nhợt, thân thể run rẩy một cái:

-Tại sao lại có thể như vậy?

Vị này chính là Trương sư a, lão sư của hắn chính là tồn tại siêu cường bát tinh hư hư thực thực, để hắn hồn phách ly thể. . . Một khi bị lão sư hắn biết, đừng nói là Huyễn Vũ đế quốc. Cho dù là toàn bộ Hồng Viễn đế quốc chỉ sợ cũng sẽ xong đời!

- Nếu ta đoán không nhầm, hẳn là lúc hắn vừa mới tu luyện, Hóa Thanh trì đột nhiên xảy ra xao động, đánh tan linh hồn, khiến cho nhục thể của hắn biến thành cái xác không!

Diệp Vấn Thiên nói.

Hiện tại cũng chỉ có một lời giải thích này mà thôi.

Nếu không, làm sao những người khác bình yên vô sự mà hắn lại biến thành như vậy chứ?

Nhất định là bị biến cố ao nước làm ảnh hưởng, kích động hồn phách!

Loại tình huống này, nếu như linh hồn hoàn chỉnh thì còn dễ tìm kiếm, một khi tán loạn, sợ rằng muốn cứu sống cũng sẽ rất khó.

- Cái này...

Sắc mặt tái nhợt, Hồng sư đang muốn hỏi thăm nên chữa trị thế nào thì đã cảm giác mặt đất lắc lư một hồi, một luồng khí tức nóng rực từ trong ao bốc lên phía trên.

- Nguy rồi, sắp bạo phát rồi!

Vẻ mặt biến đổi, Diệp Vấn Thiên cũng không để ý tới Trương Huyền nữa mà đặt “Thi thể” hắn xuống cái bàn đá, lại vội vã nhìn sang một bên.

Hóa Thanh trì đột nhiên sinh ra biến cố, cũng dẫn tới sự chú ý của những người khác, tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt nhìn qua.

Chỉ thấy lúc này ao nước lần nữa giống như bị đun sôi, không ngừng tản ra khí nóng, hơi nóng hầm hập, chảy xuôi ra bốn phía. Mặt đất không ngừng lắc lư, dường như phía dưới toàn bộ sân nhỏ có phong tỏa một đầu man thú cực lớn, bất cứ lúc nào cũng sẽ nhảy ra, tàn sát sạch sẽ bọn hắn.

- Nơi này bị sao vậy?

Thấy mặt lắc lư càng ngày càng lớn, tất cả mọi người đều nhíu mày.

- Có lẽ sắp không kiên trì được nữa...

Xiết chặt nắm tay, vẻ mặt Diệp Vấn Thiên càng ngày càng trắng.

Vốn hắn còn tưởng rằng coi như trận pháp tổn hại thì Hóa Thanh trì đã tích lũy nhiều năm, vẫn có thể trấn áp được mấy canh giờ như cũ, thế nhưng không nghĩ tới tốc độ lại nhanh như vậy!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, hẳn là không đến mười phút đồng hồ sẽ không áp chế nổi địa mạch và núi lửa ở phía dưới nữa. Khi đó lực lượng cuồng bạo hung mãnh sẽ trực tiếp tuôn ra!

- Diệp Tiền, mau dẫn đám người Lục công chúa rời khỏi đây đi!

Vừa quay đầu, hắn vội vàng phân phó.

Hắn thân là Hoàng đế bệ hạ, tự nhiên không thể rời khỏi đây được, thế nhưng đám người Lục công chúa, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!

- Vâng!

Diệp Tiền cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, hắn vội vàng đi tới trước mặt Phi nhi công chúa rồi nói:

-Lục công chúa, Hình Viễn học trưởng. Có lẽ Hóa Thanh trì sẽ không kiên trì được bao lâu nữa, sắp nổ tung, nơi này vô cùng nguy hiểm, ta mang các ngươi rời khỏi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.