- Luyện chế Dị Linh tộc thành khôi lỗi, sau đó thiết lập một số lệnh, khiến cho hắn giống như người bình thường. Trong khoảng thời gian ngắn, quả thực khó mà phát hiện ra được! Có lẽ Ngô Dương Tử tiền bối cảm thấy mỗi ngày đều có thể lừa dối đám gia hỏa này mắc lừa cho nên rất là khoái cảm, vì vậy tự nhiên mới vong ưu!
Trương Huyền cười cười.
Nhân tộc và Dị Linh tộc không đội trời chung, làm luyện khí Tông sư, hắn ta cũng biết đạo lý này.
Cho nên lúc vừa mới bị bắt đến, nhất định là tức giận, về sau, mỗi ngày giết chết một, hai tên, đổi lại là ai nhất định cũng sẽ hưng phấn mà vui đến mức quên cả trời đất.
Dị Linh tộc sống sót từ Thượng Cổ, mỗi một người đều có thực lực không yếu hơn hắn, kết quả. . . Đều bị hắn ta luyện chế thành khôi lỗi, diệt tộc, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đã nghiền. . .
Còn vọng hương, nhìn cái lông gà a.
Ở chỗ này có bao nhiêu khoái hoạt a!
Chỉ có đồ đần mới nhớ nhà sốt ruột, sầu khổ tới mức không chịu nổi!
Thư tịch ghi đến cuối cùng, chữ viết bay lên, câu nói vui sướng, vừa nhìn đã biết tên này cao hứng như thế nào.
Còn chuyện làm sao lừa dối nhiều Dị Linh tộc cam tâm tình nguyện tiếp nhận rèn luyện như vậy, tự nhận là trường sinh bất lão. . . Phía trên cũng không có ghi, cho nên hắn cũng không thể nào biết được cụ thể quá trình.
Chỉ là, căn cứ vào phỏng đoán của Trương Huyền, hẳn là tiến hành theo chất lượng.
Tỷ như, trước tiên hỗ trợ rèn luyện một cái cánh tay, cánh tay ảnh hưởng đối với tâm trí không lớn, một người thành công, hơn nữa cũng không thụ thương, đương nhiên dẫn tới người thứ hai tới. Sau khi rèn luyện toàn bộ cánh tay người sau thành công...
Lại bắt đầu chân, xương sống, thân thể. . .
Khi tất cả mọi người tin tưởng, thả lỏng cảnh giác thì hắn lại rèn luyện sọ não, một lần hành động biến người đó thành khôi lỗi. . .
Đương nhiên, những chuyện này chỉ là suy đoán của hắn mà thôi, cụ thể như thế nào, không có tận mắt nhìn thấy, ai cũng không biết được.
Chỉ biết là, Ngô Dương Tử tiền bối cương trực công chính, cực kỳ chính trực này, dưới sự niềm nở cố gắng, vốn ban đầu phải kéo dài sinh mệnh cho Dị Linh tộc. . . Cuối cùng chúng lại bị toàn diệt.
- Dựa theo Ngô Dương Tử lão sư ghi lại, Địa Cung này ít nhất có hơn hai mươi Dị Linh tộc, hầu như toàn bộ đều trúng chiêu số của người, biến thành khôi lỗi. Một lần giết chết nhiều Dị Linh tộc nhân như vậy, nếu như báo cáo lên Danh sư đường, công huân rất lớn, đủ để khiến cho một gia tộc muôn đời không suy...
Đột nhiên nghĩ đến một việc, Lạc Thất Thất nói.
Tru sát Dị Linh tộc, có công đối với nhân loại, có thể đi Danh sư đường để lĩnh thưởng.
Mà tu vi kẻ bị giết càng cao, số lượng càng nhiều thì ban thưởng cũng lại càng lớn, vị Ngô Tông sư này một người giết chết hai mươi mấy Dị Linh tộc tu vi không kém nhiều với hắn. Có thể ghi tên sử sách, khiến cho Danh sư đường phù hộ hậu bối của hắn muôn đời không suy!
Thậm chí, chỉ cần nói một câu, dù là để hậu nhân hắn đi làm Hoàng đế Hồng Viễn đế quốc thì cũng rất đơn giản.
- Ừm, chuyện này trở về hai năm rõ mười báo cáo cho Danh sư đường là được, khen thưởng như thế nào cũng không liên quan đến chúng ta!
Trương Huyền cười nói:
- Hiện tại chúng ta nên rời đi trước rồi lại nói sau!
Lạc Thất Thất khẽ gật đầu.
- Căn cứ vào miêu tả của hắn, chúng ta phải theo đường cũ trở về, mặc dù Đoạn Long Tỏa không mở ra. Thế chung quanh lại có cơ quan có thể lợi dụng. . . Nói cách khác, nếu như muốn trở về thì đầu tiên phải giải quyết xong gia hỏa ở phía ngoài rồi lại nói sau!
Trương Huyền nói.
Rời khỏi như thế nào, ở bên trên thư tịch cũng có ghi chép.
Nơi này là nhà tù, giam giữ Ngô Dương Tử, cho nên đương nhiên không có khả năng có lối ra, muốn rời khỏi, nhất định phải đi qua Đoạn Long Tỏa.
Cái cơ quan này rất rõ ràng là không thể mở ra. Chỉ có điều, Ngô Dương Tử làm luyện khí đại sư đã lặng lẽ để lại hậu chiêu, giúp bản thân đào thoát.
Chỉ tiếc, đến cuối cùng, cũng không kịp thành công.
- Giải quyết?
Nhớ tới đại gia hỏa kia, Lạc Thất Thất lập tức lo lắng.
Thực sự thật là đáng sợ!
Đao thương bất nhập, tốc độ nhanh, lực lượng lớn, hầu như không có chỗ thiếu hụt nào.
- Yên tâm đi, nếu như nói trước đó không có thiếu sót, hiện tại. . . Đã có!
Dường như nhìn ra suy nghĩ của nàng, Trương Huyền khẽ cười một tiếng.
Trước đó đối phó với đại gia hỏa kia, coi như Thiên Đạo thư viện chỉ ra vị trí thiếu sót, thế nhưng bằng vào lực lượng và thủ đoạn của hắn thì cũng bất lực.
Cũng giống như con kiến muốn giết chết Thần Long vậy, biết thiếu sót, thế nhưng ngay cả da người ta cũng không thể phá, giết thế nào đây chứ?
Biết rõ nếu chém rụng đầu của thứ này thì nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Thế nhưng lực phòng ngự của đối phương rất mạnh, tốc độ nhanh, dùng sức mạnh lớn nhất và binh khí mạnh nhất cũng chỉ để lại một đạo ngấn trắng. Đương nhiên hắn không phải là đối thủ!
Cho nên, đối mặt với cường giả chân chính, tác dụng do Thiên Đạo thư viện đưa tới sẽ rất nhỏ, bởi vì. . . Chỗ thiếu sót của đối phương, có khả năng còn mạnh hơn so với thực lực của ngươi.
Vừa rồi lúc đối chiến, dùng hết tất cả vốn liếng cũng vô dụng. Thế nhưng bây giờ, Băng Vũ kiếm đã tấn cấp đến cấp bậc Bán Thánh thì lại thoải mái!
- Lão sư có ý là. . . Trực tiếp ra tay?
Thấy hắn cầm lấy Băng Vũ kiếm, Lạc Thất Thất sửng sốt.
Nàng chỉ biết là Băng Vũ kiếm này đã vượt qua Linh cấp thượng phẩm, cấp bậc cụ thể thế nào nàng cũng không quá rõ ràng.
Cho dù trình độ luyện khí đã đề thăng không ít, thế nhưng phương diện giám bảo vẫn kém xa Trương Huyền.
- Ừm, một lát nữa ta sẽ triệt tiêu đại trận, ngươi từ chính diện hấp dẫn, ta đánh lén từ phía sau, tranh thủ một kích tất sát!
Trương Huyền phân phó, lại nói chiến thuật kỹ càng một lần:
- Ngươi cần phải làm như vậy...
- Vâng!
Nghe đến lão sư phân phó, Lạc Thất Thất không chút do dự, trực tiếp gật đầu đồng ý.
Ngay cả luyện đan, luyện khí cũng có thể để cho nàng đồng thời tiến hành, hơn nữa còn thành công. Như vậy vị lão sư này, còn có cái gì mà không làm được cơ chứ?
Đi tới trước mặt Hồng Viêm đỉnh, thu nó lại. Cùng thời khắc đó, cổ tay nàng khẽ đảo, một cây trường cung lần nữa xuất hiện ở trong lòng bàn tay, nàng gài tên lên trên dây.
Cây cung trước đó đã bị khôi lỗi hủy, mặc dù thứ này có bộ dáng tương tự, thế nhưng cấp bậc lại thấp hơn một chút, hiệu quả kém xa tít tắp.
Chỉ là nàng cũng hết cách rồi, vũ khí Linh cấp công kích từ xa nàng chỉ có một kiện, hiện tại chỉ có thể dùng thứ này cho đủ số.
Thấy nàng đã chuẩn bị kỹ càng, Trương Huyền hít sâu một hơi, thân thể nhảy lên, trực tiếp bay lên trên không trung.
Tìm một hồi, dừng ở một chỗ, chân khí từ trong lòng bàn tay phun trào ra, bỗng nhiên chộp xuống phía dưới.