Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1687: Chương 1687: Công pháp dung hợp (1)




- Cái này...

Mục sư Khôi Lỗi vội vàng đi lên trước, cúi đầu nhìn sang.

Đoàn Chân Khí này của đối phương, tuy không lớn, lại mang theo vầng sáng nhàn nhạt, giống như cầu vồng, phản xạ hào quang, làm cho người ta nhìn một cái liền không tự chủ được trầm mê trong đó.

Hơn ba trăm đạo Chân Khí, dựa theo kết cấu đặc thù dây dưa chung một chỗ, từng tầng một chồng lên, không có chút sai lầm nào, không chê vào đâu được, coi như là hắn, cũng tìm không ra bất cứ vấn đề gì.

Coi như là năm đó hắn, muốn làm đến một bước này, cũng hao tốn gần trăm năm nghiên cứu, liên tục cân nhắc, liên tục thí nghiệm, điều tiết mỗi một đạo chân khí rất nhỏ, mới có thể thành công.

Đối phương từ bắt được sách đến bây giờ, ngay cả mười phút cũng chưa tới, thậm chí không có thấy mở ra trang sách, liền làm được điểm ấy, so với hắn chế tác còn muốn hoàn mỹ, còn muốn xinh đẹp... Đến cùng làm sao làm được?

Chứng kiến đối phương, như thế nào cảm giác hắn trăm năm nghiên cứu... Đều cho chó ăn rồi hả?

Đang khiếp sợ, mười ngón tay của thanh niên đối diện tiếp tục bắn ra, vô số Chân Khí, ở trước mắt tạo thành một bình chướng thật lớn, chỉ nghe thanh âm xì xì không dứt bên tai, ngẫu nhiên liền chứng kiến mười mấy đoàn Chân Khí như hạt gạo, lơ lửng ở cách đó không xa.

Ầm ầm!

Một tiếng âm bạo kịch liệt, sau đó hai tay thanh niên ở trên không trung mãnh liệt hợp lại, mười mấy đoàn Chân Khí cùng lúc hội tụ chung một chỗ, biến thành cỡ long nhãn.

- Như vậy cũng được?

Nuốt ngụm nước miếng, Mục sư Khôi Lỗi cảm thấy cả người sắp muốn kiên trì không nổi.

Chân Khí đoàn, Chân Khí giải, như thuốc nổ chồng chất chung một chỗ, giống như xếp gỗ, hơi chút va chạm, sẽ rất dễ dàng tán loạn, lúc trước hắn vì để cho hai giải ở chung một chỗ, cẩn thận từng li từng tí, hao tốn chừng năm năm, khống chế khoảng cách, lực lượng, sợ xảy ra vấn đề.

Vị trước mắt này ngược lại tốt, trực tiếp dùng hai tay vỗ, hơn mười giải liền ngưng tụ, không có vấn đề chút nào, càng không có bạo tạc nổ tung... Đây là đối với lực lượng, lý giải đến cảnh giới gì mới có thể làm được?

Tận mắt nhìn thấy, cũng cảm giác mình có phải tu Phong Thánh Giải giả, đối phương tu luyện mới là thật hay không!

- Có phải tu luyện như vậy hay không?

Làm xong những thứ này, Trương Huyền tràn đầy nghi hoặc hỏi:

- Giống như cũng không phải rất khó, có lẽ không dùng được mấy trăm năm thời gian a?

Vốn cho rằng thực giống như đối phương nói, phải tiêu phí mấy trăm năm mới ngưng tụ được những thứ này, hiện tại xem ra kỳ thật rất đơn giản, cũng không chậm trễ thời gian chút nào.

Ngưng tụ Chân Khí đơn giản như vậy, vị Tổ Sư khai phái Danh Sư học viện này, lại có thể dùng mấy trăm năm, thật hay giả?

Thiên phú không khỏi cũng quá kém đi.

- Khục khục, cái này, cái này... Không trọng yếu!

Khóe miệng co giật, Mục sư Khôi Lỗi vội vàng lắc đầu.

Ở trước mặt người khác, hắn còn có thể khoe khoang thiên phú cùng năng lực của mình, nhưng ở trước mắt thanh niên này, bị nhẹ nhõm hành hạ, ngay cả cặn bã cũng không bằng... Bị đả kích, dũng khí nói chuyện cũng không có.

Hắn cẩn thận quan sát đối phương ngưng tụ hơn mười giải, vô luận lực lượng, khoảng cách, khống chế chân khí, đều vượt xa hắn, coi như là thời điểm mạnh nhất, một lần nữa làm những thứ này, cũng sẽ không tốt hơn!

Có thể nói đối phương lĩnh ngộ Phong Thánh Giải, đã vượt qua hắn.

Đang cảm thấy không cách nào truyền thụ đối phương, chỉ thấy thanh niên cách đó không xa nhíu mày, lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Không đúng nha, tuy Phong Thánh Giải này thoạt nhìn rất củng cố, trên thực tế vẫn có rất nhiều thiếu sót, khoảng cách cấu tạo hoàn mỹ, còn có một đoạn rất lớn...

Dựa theo loại phương thức mà đối phương nói bố trí, hoàn toàn chính xác có thể làm cho Chân Khí trở nên càng thêm củng cố, kết thành Giả Đan, Hư Đan kiên cố vững chắc hơn... Nhưng thông qua Thư Viện, như trước có thể thấy được, rất nhiều lỗ thủng cùng thiếu sót, gặp được cường giả chân chính, không chịu nổi một kích.

Nói cách khác Phong Thánh Giải này, cũng không phải hoàn mỹ vô khuyết, cách Thiên Đạo công pháp còn có một khoảng cách rất lớn.

- Nếu có thể bổ sung một ít công pháp đối ứng thì tốt rồi...

Hắn cúi đầu trầm tư.

Hắn quen tu luyện Thiên Đạo công pháp, công pháp nhiều thiếu sót như vậy, thật sự luyện không nổi a...

Thật giống như đã quen ăn ngon mặc đẹp, cơm rau dưa khó có thể vào cổ họng.

- Xem ra phải đi Công Pháp Các của học viện, tìm một ít công pháp bí tịch Tàm Phong cảnh, Bán Thánh, Tòng Thánh!

Xoa xoa mi tâm.

Bây giờ hắn là viện trưởng quyền hạn lớn nhất của Danh Sư Học Viện từ trước tới nay, muốn nhìn cái gì đều được, lại không ai có thể ngăn cản.

Thật sự không được, ra Ký Lục Sơn này, liền đi Công Pháp Các một chuyến, chỉ cần thư tịch đầy đủ, không tin không thể bổ sung hoàn chỉnh Phong Thánh Giải.

- Ta biết rõ môn công pháp này có thiếu sót, nhưng đã là phương án tối ưu nhất mà vô số tiền bối xếp đặt thiết kế.

Nghe hắn nói có thiếu sót, Mục sư Khôi Lỗi lắc đầu.

Coi như là Cửu Tinh Danh Sư, cũng không dám nói sáng tạo công pháp không có vấn đề.

Phong Thánh Giải này, tập hợp không biết bao nhiêu tâm huyết cùng trí tuệ của tiền bối, tuy có thể làm cho Nguyên Thai ngưng tụ ra uy lực càng lớn, thế nhưng giống như đối phương nói, tồn tại rất nhiều khuyết điểm.

Bất quá có thể nhìn ra khuyết điểm, đồng cấp bậc là không thể, cho dù có, cũng đạt tới Danh Sư bát tinh trở lên, loại người này, tìm không thấy khuyết điểm, cũng không phải là đối thủ.

- Đúng vậy a!

Đối phương nhìn rõ điểm ấy, Trương Huyền có thế nào không hiểu, lắc đầu, đang muốn chấm dứt đề tài này, chợt nghe Mục sư Khôi Lỗi thở dài một tiếng, kìm lòng không được cảm khái.

- Cũng không phải ai cũng có tài hoa như Khổng Sư, nếu như có thể tìm được pháp quyết năm đó hắn lưu lại, cũng không trở thành như thế.

- Khổng Sư lưu lại pháp quyết?

Trương Huyền sững sờ.

Thời điểm ở Phong Thánh đài, gặp tàn hồn của Khổng Sư, tặng mình một quyển bút ký, còn nói qua bên trong có một bộ công pháp, chỉ cần nghiên cứu, có lẽ có thể đạt được lĩnh ngộ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.