Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1457: Chương 1457: Đột phá Quy Nhất cảnh (1)




- Ngươi qua trước!

Để Thiên Nghĩ Phong mang theo không gian giới chỉ, dọc theo mặt đất lặng lẽ bay về phía sơn động, thân thể Trương Huyền thì nhoáng một cái, dán chặt lấy mặt nước bay đi.

- Sao Hồng Viên đi lâu như vậy, còn chưa có trở lại?

Còn chưa tới gần, liền nghe đến thanh âm vang lên.

Hai Thánh thú cách sơn động không xa đang tán gẫu.

- Ai biết được, nghe nói là nhân loại Thánh giả nhất trọng trung kỳ, yên tâm đi, nó đi qua khẳng định có thể chế ngự, đoán chừng là muốn chơi một hồi, dù sao rất lâu không có nhân loại đến tìm xui xẻo!

Một con khác khẽ nói.

Mặc dù bọn chúng giao lưu là thú ngữ, nhưng Trương Huyền có thể nghe được rõ rõ ràng ràng.

- Đúng vậy... Nhân loại biết có chúng ta ở đây, thức thời, cơ bản đều không tới.

Con Thánh thú thứ nhất nói.

- Đi vào!

Thấy hai Thánh thú đang trò chuyện cao hứng, căn bản không chú ý tới mình, nhẹ nhàng nhoáng một cái, chui vào sơn động.

Đổi lại Vu hồn khác, trong cơ thể nắm giữ u ám chi khí, coi như Thánh thú không tu luyện hồn phách cũng có thể phát hiện, nhưng Trương Huyền tu luyện là Thiên Đạo Vu hồn, khí tức đường đường chính chính, tựa như gió nhẹ, muốn phát hiện liền không dễ dàng như vậy.

Cộng thêm mượn hơi nước, hai Thánh thú căn bản không nghĩ tới, đã có người chui vào ở trước mặt chúng.

Sơn động rộng rãi bao la, mang theo khí tức ướt át, Trương Huyền đợi một hồi, chỉ thấy Thiên Nghĩ Phong cũng bay vào, nhẹ nhàng chiêu một cái, nhẫn rơi vào lòng bàn tay, nhanh chân đi vào trong.

Càng đi vào trong càng uớt át, linh khí cũng càng nồng đậm, linh khí nơi này, đừng nói khu tinh anh, coi như biệt viện của Vưu phó viện trưởng cũng kém một đoạn dài.

Tuyệt đối là bảo địa tu luyện hoàn toàn xứng đáng, ở đây tu luyện, nhất định có thể làm ít công to.

- Khó trách đám Thánh thú này một mực chiếm đóng, loại bảo địa này đổi lại ai, cũng không nguyện ý buông tay...

Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Linh khí chỗ này, không chỉ nồng hậu dày đặc, hơn nữa khí tức tinh thuần, coi như tu luyện giả yêu cầu đối với linh khí rất cao như hắn, cũng có thể nhẹ nhõm thỏa mãn.

Chậm rãi đi về phía trước, rất nhanh thì đến cuối cùng.

Là một cái ao hình tròn, rộng chừng bảy tám mét, trong ao chứa đầy chất lỏng màu bích lục, cho người ta một loại khí tức sảng khoái, dường như hấp thu một cái, liền có thể tu vi tiến nhanh.

- Đây chính là Địa Mạch linh dịch? Quả nhiên lợi hại...

Hai mắt Trương Huyền tỏa ánh sáng.

Mặc dù từ trong trí nhớ của Hồng Viên thú biết công hiệu của thứ này không thể đo lường, nhưng chân chính nhìn thấy, vẫn không dám tin tưởng.

Mặc dù độ tinh thuần kém linh thạch thượng phẩm không ít, nhưng số lượng thực sự nhiều lắm, coi như mấy trăm viên, thậm chí hơn ngàn viên linh thạch gộp lại, cũng không cách nào so sánh.

- Bốn phía hình ngọn Tụ Linh trận, mà đây cũng là chỗ cốt lõi nhất của Vân Vụ lĩnh, tích tụ thành linh khí, bị mây mù bao phủ, không cách nào phát ra, dần dà, liền tạo thành linh dịch...

Kết hợp địa hình một đường đến đây, cùng tình huống trước mắt, Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Những linh dịch này, cũng không phải là một ngày hình thành, chỉ sợ tích lũy ít nhất vạn năm.

- Nếu như lấy đi toàn bộ, không chỉ ta đột phá đến Thánh giả không lo, ngay cả đám người Trịnh Dương, Vương Dĩnh, cũng sẽ trở nên vô cùng đơn giản...

Nhẹ nhàng cười một tiếng.

Có nhiều linh dịch như vậy, sư đồ bọn họ đột phá sẽ cực kỳ đơn giản, không cần vì linh thạch sầu muộn nữa.

- Làm sao chứa?

Nhiều linh dịch như vậy, có chừng vài chục tấn, mặc dù không gian giới chỉ có thể chứa đựng, nhưng không có vật chứa, cũng thu không vào ah!

Mặc dù trên người hắn mang theo chút hồ lô rượu, cũng chỉ mười mấy bình mà thôi, chứa không được bao nhiêu.

Làm sao bây giờ?

Cũng không thể đi tới trước mặt bảo sơn, chỉ lấy một chút liền trở về a.

Lần này có thể thuận lợi lấy đi, là bởi vì những Thánh thú kia không nghĩ tới có Vu hồn đến, chủ quan một chút, một khi có phòng bị, còn muốn lấy liền không dễ dàng.

Do đó, lần này tới, nhất định phải duy nhất một lần lấy đủ linh dịch mới được, nếu không chẳng khác nào uổng phí cơ hội.

- Có thể dùng da thú không!

Nghĩ một lát, một ý kiến xông ra.

Trong không gian giới chỉ, có không ít Linh thú da thú, hoàn toàn có thể dùng thứ này làm thành vật chứa.

Cũng không chậm trễ, cổ tay khẽ đảo, mấy tấm da thú to lớn xuất hiện.

Ngón tay điểm một cái, hồn lực thành tia, hắn xuyên cùng một chỗ, làm thành một vật chứa cự đại, vẫy tay một cái, bay vào ao nước.

Cô cô cô ục ục!

Da thú làm thành vật chứa, rất nhanh rót đầy, trọn vẹn dung nạp hơn hai mươi tấn.

- Thu!

Tinh thần khẽ động, thu vào không gian giới chỉ.

- Vẫn chưa tới một nửa...

Lấy đi nhiều linh dịch này, cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện thế mà chỉ có gần một nửa, Trương Huyền xoa cằm.

Đã tới một lần, không dọn sạch, sẽ cảm thấy có lỗi với bản thân a.

Chứng ép buộc, chính là để cho người ta bất đắc dĩ như thế!

Dù sao bọn Thánh thú này, luôn đối địch nhân loại, nhân loại chết ở trong tay bọn chúng nhiều vô số, cũng không phải vật gì tốt, giữ lại cho chúng nó, chẳng khác nào tẩm bổ kẻ địch.

Da thú đã dùng, trên người hắn lại không to vật chứa lớn gì.

Coi như muốn lấy, cũng không thu được ah!

- Nhìn xem chung quanh có gì có thể dung nạp linh dịch không?

Nghĩ nửa ngày, trên người cũng không có vật chứa gì, Trương Huyền đành phải dọc theo sơn động xoay tròn, nhìn xem có gì có thể dùng hay không.

- Ân? Đó là cái gì?

Mới đi vài bước, vòng qua ao nước, đột nhiên một đống đồ vật xuất hiện ở trước mắt, Trương Huyền nhíu mày.

- Đây là... xương cốt của nhân loại?

Xuất hiện ở trước mắt, lại là hài cốt của nhân loại,chất từng đống, có mấy hơn trăm người.

- Nơi này không phải không cho phép nhân loại đến sao? Vì cái gì sẽ có xương cốt của nhân loại?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.