Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2356: Chương 2356: Hai vị dự thính (2)




Trương Cửu Tiêu cũng thầm gật đầu.

Mặc dù hắn là bàng chi, nhưng nếu như bây giờ tu vi đạt tới Thánh Vực lục trọng, thất trọng, gia tộc cũng sẽ chú trọng, không đến mức lưu lạc đến một phong hào đế quốc nho nhỏ, tranh đoạt một danh ngạch rất khó chiếm được.

Thấy hai người rõ ràng ý tứ của mình, Triệu Hưng Mặc gật đầu, chỉ chỉ hai thanh niên phía sau mình.

- Hai vị này, là học sinh dự thính của Thánh Tử điện, dù không đột xuất, nhưng cũng không yếu, hơn nữa phối hợp lẫn nhau, có khả năng hình thành trận pháp hợp kích đặc thù. Trong các ngươi, ai có thể ở dưới bọn họ liên hợp, chống nổi ba chiêu, coi như thông qua!

Rầm!

Nương theo lời của hắn, hai thanh niên đi ra, lực lượng trên người thả ra ngoài, toàn bộ đại điện trong nháy mắt lạnh lẽo xuống, để cho người ta cảm nhận được áp bức nồng đậm.

- Thật mạnh...

Mặc dù không có giao thủ, nhưng chỉ là khí thế, liền có thể cảm ứng ra, hai người này dù giống như hắn, chỉ là Nguyên Thần cảnh trung kỳ, lại đều có sức chiến đấu của Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, liên thủ hình thành trận pháp, chỉ sợ Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ bình thường cũng có thể chiến một trận.

Nói cách khác, hai người liên thủ, Ngô đường chủ cũng chưa chắc có khả năng chiến thắng.

Cái này... Chỉ là dự thính? Vậy học sinh chân chính của Thánh Tử điện sẽ mạnh bao nhiêu?

- Các ngươi ai tới trước?

Giới thiệu xong, Triệu Hưng Mặc nhìn qua.

Trương Cửu Tiêu nhìn hai người trước mắt, nghiên cứu nửa ngày, cười khổ lắc đầu:

- Trương sư, ta không biết ngươi cũng có ý định đi vào Thánh Tử điện, ngươi đã muốn đi, ta bỏ quyền a!

- Bỏ quyền?

Trương Huyền sững sờ.

Còn nghĩ sẽ có một hồi tranh đấu, không nghĩ tới thiên tài Trương gia này lại trực tiếp nhận thua.

- Đúng vậy, chờ tự rước lấy nhục, còn không bằng chủ động rời khỏi...

Trương Cửu Tiêu bất đắc dĩ.

Từ gia tộc tới đây, tranh thủ danh ngạch duy nhất, đương nhiên cực kỳ khát vọng với Thánh Tử điện, vốn nghĩ có thể thành công, ai biết Trương Huyền tới, bất kể từ phương diện nào, đều đả kích hắn không có lòng tin.

Trước đó tự nhận có thiên phú, còn cảm thấy có lực đánh một trận, kể từ khi biết đối phương là Thiên Nhận Danh Sư, liền không dám tiếp tục suy nghĩ nhiều.

Loại người này, nhất định sẽ chấn thước cổ kim, căn bản không phải là hắn có thể chống lại.

Huống chi, vừa rồi đã tính toán một chút, lấy thực lực của hắn bây giờ, muốn ở trong tay đối phương chống qua ba chiêu khả năng không lớn.

- Cái này...

Thấy biểu lộ của hắn, Trương Huyền chần chờ một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Hưng Mặc:

- Triệu sư, ngươi mới vừa nói, ai có thể ở dưới bọn họ liên hợp, nhận lấy ba chiêu, liền có thể thông qua khảo hạch đúng không?

- Không sai!

Triệu Hưng Mặc gật đầu.

- Vậy thì tốt, nếu như hai người chúng ta, đều có thể nhận lấy, có phải Thanh Nguyên đế quốc có hai danh ngạch đi vào Thánh Tử điện không?

Trương Huyền nói tiếp.

- Đều có thể nhận được?

Triệu Hưng Mặc cười nhạo một tiếng, mặt không hề cảm xúc:

- Cũng có khả năng một cái cũng không có!

- Vậy không nhất định!

Trương Huyền lắc đầu.

Trước đó bởi vì Lạc Nhược Hi, đối với Trương gia cực kỳ có thành kiến, nhưng đoạn thời gian ở chung này, phát hiện Trương Cửu Tiêu cũng chỉ là có chút tâm cao khí ngạo chút, ngoài ra làm người rất tốt.

Danh ngạch đi Thánh Tử điện, vốn là của đối phương, vì thế ly biệt quê hương, ở Thanh Nguyên thành chờ đợi nhiều năm, mình trực tiếp cướp đi, thực sự rất băn khoăn...

Nếu hai người có thể đi hết, như vậy tất cả đều vui vẻ.

- Nếu như hai người các ngươi đều có thể chống nổi ba chiêu, ta sẽ cân nhắc... Bất quá, không nên đánh giá cao mình, ba chiêu của hai người này, không phải dễ dàng vượt qua như vậy!

Thấy Trương Huyền tự tin, Triệu Hưng Mặc nhắc nhở một câu.

Chỉ là cân nhắc mà thôi, hắn cũng không tin tưởng, Danh Sư ở một phong hào đế quốc nho nhỏ, cũng có thể kiên trì ba chiêu.

- Chỉ cần cân nhắc liền tốt, có thể kiên trì ba chiêu hay không, liền xem thực lực của chúng ta...

Trương Huyền cười cười.

- Có tự tin là chuyện tốt, chỉ mong không phải tự đại!

Triệu Hưng Mặc nhíu mày, nói:

- Được rồi, đến cùng các ngươi ai tới trước?

- Ta tới đi!

Trương Huyền đi tới trước mặt, thân thể nhoáng một cái, phóng ra thực lực, chỉ có Nguyên Thần cảnh trung kỳ, ở trước mặt hai thanh niên, thoạt nhìn không có ý nghĩa.

- Khí tức không yếu, để huynh đệ chúng ta nhìn một chút, có thể có dạng thực lực gì!

Hai thanh niên cười lạnh, lắc người qua hai trái phải, đi tới hai bên của Trương Huyền.

Mặc dù còn không có động, lại đóng kín hết thảy chung quanh, cho người ta một loại cảm giác bị phong tỏa, như nhốt vào chiếc lồng.

- Còn không có ra tay, liền thi triển áp lực tâm lý, có chút thực lực...

Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Không hổ là cao thủ từ Thánh Tử điện tới, còn không có động thủ, liền cho tâm lý ám chỉ, tâm cảnh yếu, sợ rằng sẽ lập tức sinh ra bối rối.

Loại tâm tình này, một khi lên men, ảnh hưởng chiến đấu là cực lớn, hơi không cẩn thận, vô cùng có khả năng còn không có động thủ, sẽ trực tiếp nhận thua.

- Phương pháp chiến đấu rất tốt, có điều so tâm cảnh với ta, các ngươi còn yếu chút...

Trương Huyền chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi về phía trước một bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.