Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1387: Chương 1387: Hồ Yêu Yêu (1)




Qua không biết bao lâu, Trương Huyền “thẩm duyệt” hết đùi gà, hắn để xuống.

Đối với vật phẩm khác, nhìn quả thực không được, vẫn cần chạm đến, chỉ có thư tịch đặc thù, nhìn một cái, thu nhập thức hải.

- Chỉ cần đọc sách nhanh là được!

Mặc dù lần này thư viện tấn cấp, biến hóa không phải đặc biệt lớn, nhưng Trương Huyền cực kỳ thỏa mãn.

Trước kia đến Tàng Thư khố, đều điên cuồng chạy băng băng, không có người nhìn thấy còn tốt, có người nhìn thấy, khẳng định sẽ nghĩ hắn bị điên. Hiện tại tốt rồi, chỉ cần nhìn lên một cái liền có thể thu vào, không chỉ tốc độ, cử chỉ khẳng định cũng u nhã hơn nhiều, coi như có tiến bộ lớn.

Hắn hài lòng gật đầu, ăn cơm rất nhanh, lúc này mới đứng dậy:

- Được rồi, đi thôi!

Lúc trước Ngô Dương Tử ở trong cung điện dưới lòng đất, từng nói truyền thừa trọng yếu nhất của mình, cùng bảo tàng sưu tập suốt đời, đều lưu ở nhà cũ chỗ Địa Long tam tinh, hơn hai nghìn năm trôi qua, trọng yếu không phải Địa Long tam tinh là cái gì, mà là tìm được nhà cũ trước ở nơi nào.

Lạc Thất Thất vừa về liền tìm người hỏi thăm, hai ngày nay chiếu cố Trương Huyền hôn mê, cũng không ngừng tìm kiếm, rốt cục có tin tức, hắn tự nhiên cũng muốn đi xem nhìn.

- Ân!

Nữ hài gật gật đầu.

Vừa đi ra tiểu viện, chỉ thấy một nữ hài đang định gõ cửa, nhìn thấy hắn ra, vội vàng ôm quyền:

- Trương sư!

- Nhiễm Tiếu Tiếu?

Trương Huyền nhận ra được.

Chính là nữ Danh Sư lần trước khiêu chiến hắn kia, tên thứ ba trong năm nhất thi đấu Nhiễm Tiếu Tiếu.

Vị này muốn cùng hắn tỷ thí sư ngôn thiên bẩm, kết quả bị hắn nhẹ nhõm mê hoặc, ra tay dạy dỗ tên thứ hai Ngô Thiền cùng tên thứ tư Tiêu Nam.

- Vâng! Lần này ta là chuyên tới cảm tạ ân chỉ điểm của Trương sư...

Nhiễm Tiếu Tiếu gật đầu nói.

Vốn một tân sinh vừa tới, liền muốn ở vị trí thứ nhất, nàng là cực kỳ không cam lòng, nhưng đối phương có thể nói ra mấu chốt tu luyện của nàng, làm nàng hiểu được chênh lệch với đối phương.

Hai ngày nay, ràng buộc loại bỏ, tu vi rốt cục đột phá, trong lòng tràn đầy kích động, chạy tới chuyên cảm tạ, mặt khác cũng nghe được vài tin tức, muốn đi qua nói một chút.

- Không cần khách khí, cũng là đồng học, nên như vậy!

Trương Huyền khoát tay áo.

- Nếu như không phải Trương sư chỉ điểm, ta có thể sẽ bị khốn tại nguyên chỗ không biết bao lâu...

Nhiễm Tiếu Tiếu nhẹ gật đầu, đang muốn nói tiếp, đột nhiên sững sờ:

- Thất Thất học trưởng?

Vừa rồi Trương sư đi ra trước, nàng liền hàn huyên, không nghĩ tới sau lưng còn có một người, hơn nữa còn là Lạc Thất Thất học trưởng nổi danh nhất năm thứ hai.

- Ân!

Lạc Thất Thất nhẹ gật đầu.

Đối phương là thiên tài bài danh năm vị trí đầu năm hai, nàng tự nhiên gặp qua.

- Các ngươi...

Nhiễm Tiếu Tiếu nháy con mắt, tràn đầy khiếp sợ.

Lạc Thất Thất ở Danh Sư học viện, danh khí rất lớn, không chỉ bởi vì thiên tư cao, tu vi năm thứ hai cũng có thể sắp xếp top 5, chủ yếu nhất là, người xinh đẹp, nghe nói gia thế cũng không đơn giản.

Đơn thuần dung mạo, trên Hoa Khôi bảng tuyệt đối có thể xếp trước mấy, luôn không lui tới với nam tử khác, vì sao chạy đến trong nhà Trương sư?

Hơn nữa còn lúc trời tối... Bọn họ đang làm gì?

- Ta học tập kỹ nghệ luyện đan của Trương sư, hắn là lão sư của ta!

Lạc Thất Thất nói.

- Lão sư?

Nhiễm Tiếu Tiếu nhoáng một cái, con mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin được.

Vị Trương sư này vừa tới học viện, là học sinh năm nhất, ngươi thiên tài năm thứ hai, hoa khôi nổi danh của trường, nhận hắn làm thầy...

Truyền đi, có thể để tất cả nam sinh của học viện nổi điên hay không?

- Nếu nhưng là cảm tạ, thì không cần thiết, tất cả mọi người là bạn học, trợ giúp lẫn nhau cũng bình thường!

Không muốn ở chỗ này chậm trễ thời gian, Trương Huyền khoát tay áo, muốn cùng Lạc Thất Thất rời khỏi.

- Ah!

Nhiễm Tiếu Tiếu kịp phản ứng, vội mở miệng:

- Kỳ thật ta tới không chỉ cảm tạ, còn có một việc muốn nói với Trương sư!

- Ồ?

- Mấy ngày nay ta tu luyện, cũng đi ra ngoài một chuyến, nghe nói... Nghe nói Trương sư đắc tội không ít học hội, bọn họ muốn liên thủ trừng trị ngươi!

Nhiễm Tiếu Tiếu vội nói.

- Đắc tội học hội? Ta lúc nào đắc tội qua bọn họ?

Trương Huyền sững sờ.

Mặc dù ở thời điểm công khai khóa, một chút học hội muốn hắn mua sắm thư tịch của đối phương... Nhưng mà không có mua, nên không tính là đắc tội đi.

Giao dịch tự do, đường đường Danh Sư liên hợp thành tổ chức, làm sao có thể bởi vì chút chuyện nhỏ này liền trừng trị mình?

- Không có đắc tội?

Thấy hắn hoàn toàn không biết gì cả, không giống giả mạo, Nhiễm Tiếu Tiếu lắc đầu:

- Những học hội này, sưu tập tư liệu học viện, hội tụ thành sách, định bán ra cho tân sinh, kết quả buôn bán bị Trương sư xáo trộn, một bản cũng không bán được không nói, còn bị nghi ngờ, làm sao có thể không ghi hận...

- Buôn bán bị ta xáo trộn?

Trương Huyền vò đầu:

- Ta cái gì cũng không có làm ah!

Xáo trộn gì?

Ba ngày nay một mực hôn mê, cái gì cũng không biết, chẳng lẽ bị mộng du, làm ra sự tình bản thân không biết?

- Không có làm cái gì?

Nhiễm Tiếu Tiếu cười khổ:

- Trương sư có biết tân sinh tên Quân Nhược Hoan? Còn có Tống Siêu, La Tuyền hay không?

- Đương nhiên biết!

Trương Huyền gật đầu.

- Ba người bọn hắn, lấy danh nghĩa của ngươi, miễn phí cung cấp tư liệu cho tân sinh, hơn nữa đưa ra tư liệu càng thêm kỹ càng chuẩn xác... Không chỉ tân sinh oanh động, lão sinh cũng vỡ tổ!

Nhiễm Tiếu Tiếu nói.

- Cung cấp miễn phí?

Con mắt của Trương Huyền đảo một vòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.