Rất nhanh, đại sảnh náo nhiệt chỉ còn lại có mấy vị danh sư. Những người khác đều rời ra ngoài.
- Trương sư, Mạc sư, sát hạch trở thành danh sư nhị tinh, dựa theo lệ cũ, phải dẫn các ngươi tiếp nhận tán thành. Mặt khác giảng giải trách nhiệm và nghĩa vụ của danh sư... Cùng đi Phong Sư điện thôi!
Mọi người rời đi, Khương đường chủ cười bắt chuyện.
- Được!
Biết có quy định này, Trương Huyền cũng không nói nhiều, đi theo ở sau lưng mọi người, ra ngoài.
Phong Sư điện lại ở gần đại sảnh sát hạch này. Chỉ cần vài bước, mọi người đi vào trong đó.
Gian phòng đặt rất nhiều bài vị của tiền bối danh sư. Ở chính giữa có một bức tượng to lớn đứng sừng sững, trong tay cầm cuốn sách, uy nghi tám phương.
- Cái này...
Mắt rơi vào trên bức tượng, đầu óc chấn động, Trương Huyền đầy mê man:
- Đây là... lão đầu kia?
Người này sáng hôm nay thời điểm hắn được trời thừa nhận danh sư, đã từng gặp mắt!
Bị kéo vào huyễn cảnh, muốn thu mình làm học sinh, lúc đó đã bị mình trực tiếp từ chối. Không nghĩ tới Phong Sư điện này, lại có bức tượng.
- Lão nhân này là ai? Điện chủ đời trước sao? Hay là ai? Làm sao có thể đặt bức tượng của người vô sỉ như vậy ở tại chỗ này?
Nhớ tới đối phương lại dám âm thầm đánh lén mình, Trương Huyền lại phiền muộn một hồi, không nhịn được quay đầu lại nhìn về phía Khương đường chủ, tiện tay chỉ qua, hét lớn một tiếng, ngạo nghễ chính khí.
Đây là cái gì vậy!
Phong Sư điện, địa phương cao cấp như vậy, tự nhiên lưu lại bức tượng của một lão đầu đáng khinh, cũng quá không nghiêm khắc thận trọng đi!
- Lão đầu?
Sắc mặt của tất cả đám người Khương đường chủ, Tô sư, Lăng sư đều nhất thời trắng bệch, thiếu chút nữa thì hôn mê.
Đây chính là Khổng sư, danh sư muôn đời.
Bất kỳ kẻ nào nhìn thấy, cho dù là danh sư cửu tinh nhìn thấy, cũng phải cung kính hành lễ, không dám thở mạnh. Người này gọi thẳng lão đầu...
Ta ngất!
Ngươi đây là phát điên sao!
- Làm càn!
Vung ống tay áo, Tô sư không nhịn được quát mắng.
- Ta nói là sự thực. Người này bất ngờ tập kích ta...
Nhớ tới một cảnh tượng trước đó, hắn lại có chút buồn bực. Trương Huyền đang muốn nói thêm vài câu đột nhiên sửng sốt, không nhịn được nhìn về phía Tô sư:
- Ngươi là ai vậy? Từ đâu xuất hiện? Ở đây có phần cho ngươi nói chuyện sao?
Thiên Vũ vương quốc tổng cộng mười ba vị danh sư nhất tinh, ba vị danh sư nhị tinh. Hiện tại lại thêm Mạc Hoằng Nhất và hắn cũng lại là năm vị nhị tinh.
Những người này, trước đó hắn đều gặp qua, đều đã biết. Lão nhân này từ nơi nào xuất hiện? Dám quát mắng mình?
Không biết mình là danh sư nhị tinh sao?
Thật to gan...
-...
Đám người Khương đường chủ, Quan phó đường chủ, Chúc trưởng lão nắm tóc.
Ngươi nói Khổng sư là lão đầu, vô sỉ, khiến người ta nổi điên. Hiện tại trực tiếp quát mắng một vị danh sư tứ tinh?
Các danh sư theo vào đây, tất cả cũng đều phát điên.
Danh sư tứ tinh, bọn họ đứng ở trước mặt, thở mạnh cũng không dám, nói chuyện cũng sợ lớn tiếng. Người này thì hay rồi, trực tiếp quát mắng.
Có cần mạnh như vậy hay không?
- Trương sư không cần phải gấp. Tô sư và Lăng mỗ vừa từ phía xa đến, lại không để cho Khương đường chủ giới thiệu, ngươi không biết cũng là bình thường!
Thấy bầu không khí xấu hổ, Lăng sư không nhịn được mở miệng.
Danh sư, có khí độ của danh sư.
Hai người bọn họ cố ý che giấu, không biết cũng rất bình thường.
- Nhìn ngươi nói chuyện lễ độ, ta lại không tính toán nữa!
Trương Huyền gật đầu.
Đối phương thái độ thành khẩn, hắn cũng lười tính toán.
- Khụ khụ!
Thấy dưới sự cố gắng của mình, thu được đối phương “tha thứ”, Lăng sư, Trương sư nhìn nhau, đồng thời bị sặc nước bọt một cái.
Biết đối phương không biết thân phận của bọn họ, người không biết vô tội, Tô sư cũng không rầu rĩ, giới thiệu:
- Mới vừa rồi là ta có chút lỗ mãng. Hiện tại ta giới thiệu cho ngươi một chút, ngươi sẽ biết tại sao lại nói như thế. Nơi này là Phong Sư điện. Những người khác đều chỉ có thể là bài vị. Cho dù là danh sư cửu tinh, cũng chỉ là nhớ một tên. Người này lại có thể được dựng tượng đứng sừng sững ở đây, ngươi chẳng lẽ còn không đoán ra được hắn là ai sao?
- Hắn là ai?
Trương Huyền sửng sốt.
Vừa vào cửa lại nhận ra dáng vẻ của lão đầu, nhớ tới đối phương lặng lẽ hạ thủ đối với mình, hắn vô cùng phẫn nộ, lập tức thốt ra... không suy nghĩ nhiều như vậy. Vừa nghe giải thích như vậy, quả thật có vấn đề.
Bài vị xung quanh, phía trên đều là danh sư cửu tinh, bát tinh danh sư danh tiếng chấn động đại lục... Người như thế cũng không có tư cách lưu lại bức tượng. Người này lại được đặt ở chính giữa, không thể không khiến người ta trầm tư suy nghĩ.
- Lẽ nào, hắn là...
Nghĩ đến một loại khả năng, Trương Huyền sửng sốt, trợn tròn mắt.
- Không sai, hắn chính là Khổng sư!
Tô sư vuốt râu:
- Được tất cả mọi người kính ngưỡng. Chỉ cần sát hạch danh sư, đều cần đến đây bái tế.
- Khổng sư?
Trương Huyền ngây người.
Hắn vẫn không ngừng điều tra ra được sự tình của Khổng sư, chính là vì muốn học tập đối phương, hóa giải thai độc tiên thiên.
Đáng tiếc, sự tích về đối phương trên đời không bảo tồn nhiều lắm, điều tra tới điều tra lui, thậm chí kết hợp với Thiên Đạo Đồ Thư Quán, cũng chỉ biết được phương pháp trở thành danh sư cửu tinh, có khả năng giải độc này.
Hắn vốn còn muốn đi Danh Sư Đường khác cao cấp hơn tiếp tục tuần tra. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới...
Khổng sư thu mình làm học sinh, mình tự nhiên... vẻ mặt chính khí... Từ chối?
- Lão đầu... A, không đúng, Khổng sư, ta đáp ứng. Ngươi nhanh thu ta, nhanh thu ta...
Sắc mặt Trương Huyền lúc đỏ lúc trắng, đột nhiên gầm rú một tiếng, lao về phía bức tượng, hai mắt tỏa ra ánh sáng.
-... Tô sư, Lăng sư.
-...
Khương đường chủ, rất nhiều danh sư.