Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2531: Chương 2531: Lạc Huyền Thanh đến tìm (2)




Nghe hắn nói như vậy, Trương gia, bên ngoài là thế lực gia tộc, trên thực tế lại giống như một hàng không mẫu hạm, mang theo vô số khu trục hạm.

Không ít tán tu, sẽ giữ gìn mối quan hệ ở Thánh Tử điện, để sau khi tốt nghiệp, có thể đi vào trong đó.

Đương nhiên, đối với Danh Sư mà nói, tổng bộ Danh Sư đường là lựa chọn tốt nhất, chỉ bất quá, nơi này độ khó càng lớn, muốn làm cường giả đỉnh phong nhất toàn bộ đại lục, coi như Phí sư, cũng không có tư cách tiến vào.

- Được rồi, nói đến thế thôi, Thánh Tử điện chú ý chính là giao thiệp, mà Trương gia lại là đạo khảm không có khả năng đi vòng qua ở trên đại lục, lựa chọn ra sao, chính ngươi xử lý đi!

Lần nữa dặn dò một tiếng, Phí sư đang muốn rời khỏi, chỉ thấy một học sinh vội vã đi tới.

- Phí sư, không xong, phá hư vương... Đến rồi!

- Phá hư vương? Hắn tới làm gì?

Phí sư sững sờ.

Phá hư vương, là nhân vật để toàn bộ Thánh Tử điện đau đầu, ưa thích vượt quan, phá hư, làm tất cả mọi người gà bay chó chạy, ai nghe được hắn tới, đều cảm thấy đau đầu.

Chỉ là... Nơi này là Nhân điện, địa phương giảng bài, càng là lớp tinh anh... Người này chạy tới làm gì? Cũng không có cái gì cho hắn phá hư ah!

- Không biết... Đã tiến đến!

Mới nói xong, liền thấy bóng người lóe lên, một thanh niên cao lớn đẹp trai sải bước đi tới, vừa đến liền quan sát bốn phía, tựa hồ tìm người nào đó.

- Lạc Huyền Thanh, nơi này là lớp tinh anh, nếu như ngươi thật muốn làm loạn, còn xin ra ngoài!

Thấy hắn đi tới, mấy thân ảnh lập tức ngăn ở phía trước, một người lông mày nâng lên, lạnh giọng trách mắng. Chính là nhân vật thiên tài nhất của Trương gia lần này đi vào Thánh Tử điện, Trương Hủ!

- Lớp tinh anh? Thật lợi hại! Có gì khác chứ, thời điểm lão tử đi vào nơi này, con mẹ nó ngươi còn ở trong rãnh nước chơi bùn, cút sang một bên, đừng chậm trễ ta tìm người!

Lạc Huyền Thanh vẫy tay.

Thân là hai đại gia tộc đặt song song trên đại lục, hắn cùng Trương Hủ đã sớm gặp mặt, xem như quen thuộc.

- Ngươi...

Bị ở trước mặt mọi người nói như vậy, Trương Hủ tức đến sắc mặt tái mét.

- Cút!

Không thèm phí lời với hắn, Lạc Huyền Thanh vẫy tay.

Ầm ầm!

Một cỗ lực lượng cuồng bạo cuốn tới, Trương Hủ còn không kịp phản ứng, tựa như bóng da bị hồng thủy bao phủ, trong nháy mắt bay ngược ra.

- Lạch cạch!

Đâm vào trên tường, treo ở phía trên, muốn nhúc nhích, nhưng không có biện pháp gì.

Mặc dù hắn cũng là thiên tài, nhưng tuổi tác cùng thực lực bày biện ở nơi đó, căn bản không thể so sánh với Lạc Huyền Thanh. Thấy hắn động thủ, mấy đệ tử Trương gia khác, tất cả đều mắt nổ đom đóm, đồng loạt lao đến, có điều còn chưa tới trước mặt, chỉ thấy Lạc Huyền Thanh khoát tay áo.

Trong nháy mắt giống như đập ruồi, đám người cùng một chỗ rơi vào trên tường, từng cái treo ở phía trên, liều mạng giãy dụa. Mặc dù chế trụ mọi người, nhưng Lạc Huyền Thanh ra tay rất đúng mực, chỉ treo bọn hắn ở phía trên, nhưng không làm bị thương căn bản.

- Lạc Huyền Thanh, nơi này là lớp tinh anh, cũng không có địa phương gì có thể phá hư, ngươi đi đi!

Phí sư nhịn không được nữa, đi tới.

Bất kể nói thế nào, hắn là chủ nhiệm lớp, ngang nhiên chạy đến nơi đây làm loạn, không ngừng treo người trên tường, lại không ra tay, mặt mũi cũng khó nhìn.

- Ta tìm tới người xong liền đi...

Khoát tay áo, con mắt của Lạc Huyền Thanh rơi vào sau lưng Phí sư, đột nhiên sáng lên:

- Trương... Trương Huyền đúng không, ta tìm ngươi!

- Tìm ta?

Trương Huyền sững sờ.

- Tìm Trương Huyền?

- Lần này xong rồi, Lạc Huyền Thanh từ trước tới nay bạo lực, bị gia hỏa này tìm, khẳng định là bị đánh!

- Hắn là người khó chơi, trừ nghe lời muội muội của hắn, ai cũng không để ý tới, khẳng định là Trương Huyền đắc tội hắn, đặc biệt tới tìm phiền toái...

- Những năm này, tân sinh lão sinh, cũng có không ít bị hắn đánh, Trương Huyền xong...

...

Không chỉ hắn choáng váng, đám người Trương Trác vừa rồi bị đánh một trận nghe nói như thế, con mắt cũng sáng lên.

Lạc Huyền Thanh này, là người không nói đạo lý, bọn họ không có bị tìm, cũng bị đánh treo trên tường, Trương Huyền kia không cần nghĩ, khẳng định sẽ bị đánh mặt mũi bầm dập, thảm không thể lại thảm!

- Đúng vậy, tiểu huynh đệ, theo ta đi, ca ca nói cho ngươi chuyện lớn!

Cười to một tiếng, Trương Huyền còn không kịp phản ứng, liền bị Lạc Huyền Thanh ôm cổ, mang theo ra ngoài.

- ...

Đám người Trương Trác, Trương Hủ trợn tròn mắt.

Không phải bạo lực cuồng, phá hư vương sao? Không phải muốn đánh người sao? Vì sao không theo sáo lộ an bài a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.