Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1750: Chương 1750: Lăng Bia biến cố (2)




Vù vù!

Mười phút sau, sát lục chi khí mãnh liệt ngừng lại, lần nữa gần như bình tĩnh.

- Vù vù!

Nhẹ nhàng thở ra, Trương Huyền thu hồi bàn chân.

Một cước này của hắn, chỉ là trong thời gian ngắn gia tăng lên uy lực trận pháp, thời gian dài, cũng không kiên trì nổi, may mắn cỗ sát lục chi khí này duy trì không lâu.

Tuy đạo ý niệm này không có Thư Viện phân tích, nhưng lấy lý giải của hắn đối với trận pháp, cùng Minh Lý Chi Nhãn, tìm được tiết điểm gia tăng uy lực còn rất dễ dàng.

- Tại sao có thể có sát lục chi khí mạnh như vậy?

Trương Huyền nhíu mày, nghĩ một lát không nghĩ ra, đi vào trước mặt tất cả bảo vật chứa ý niệm của Viện trưởng, tìm một vòng, ở trên một kiện bảo vật, lấy tay điểm qua.

Ô...Ô...n...g!

Bảo vật bị kích hoạt, một đạo ý niệm xuất hiện ở trước mặt, đúng là Mục Khải Mục sư.

- Đa tạ Trương viện trưởng vừa rồi viện thủ, nếu không nhiều năm nỗ lực, sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát!

Mục sư mang theo cảm kích nói.

Tuy ý niệm tồn tại ở trong bảo vật, nhưng tình huống bên ngoài vẫn có thể biết được, vừa rồi nếu như không có tân nhiệm Viện trưởng xuất thủ, chỉ sợ bọn hắn chống lại không được sát khí dưới mặt đất.

Khiến nhiều năm nỗ lực cuốn theo dòng nước.

- Vừa rồi cái kia... Là xảy ra chuyện gì?

Khoát tay áo, Trương Huyền hỏi.

Nếu như một mực là loại lực lượng này mà nói, trận pháp khẳng định sớm đã không chịu nổi, làm sao có thể kiên trì đến bây giờ?

- Ngươi cũng thấy đấy, những ý niệm của chúng ta ở lại chỗ này, chính là dùng để trấn áp tiết điểm giữa chiến trường ngoại vực cùng Đại Lục, vốn một mực bình an vô sự, tối đa cũng chỉ là loại khí tức chậm chạp toả ra kia, chỉ cần có chúng ta, sẽ không thành vấn đề... Nhưng không biết loại nguyên nhân nào, hai năm trước, xuất hiện dạng nước lũ này, mỗi ngày một lần!

Nhìn về phía hắc động trước mắt, thần sắc của Mục sư ngưng trọng:

- Vừa mới bắt đầu, uy thế của nước lũ không có mạnh như vậy, còn có thể chống lại, nhưng khoảng một tháng này, càng ngày càng mạnh, coi như là dùng toàn lực, cũng có chút không thể chống lại! Nhất là hôm nay, nếu không phải ngươi tới, coi như là trận pháp không bị xé rách, cũng nhất định sẽ xuất hiện vết thương khó có thể chữa trị, khó có thể kiên trì nữa.

- Hai năm trước?

Trương Huyền nhăn mày lại.

- Ân!

Mục sư nhẹ gật đầu.

- Có tìm được nguyên nhân không?

Trương Huyền hỏi.

- Những ý niệm như chúng ta, đã cùng trận pháp dung hợp chung một chỗ, không cách nào nhúc nhích, không biết xảy ra chuyện gì. Bất quá, nếu đoán không sai, hẳn là chiến trường ngoại vực cùng tiết điểm phong ấn ở Đại Lục, xuất hiện biến cố!

Chần chừ một chút, Mục sư nói.

- Phong ấn?

- Phong ấn ở chỗ sâu trong địa quật, không ở chỗ này, đây là một cửa khẩu cuối cùng, một khi đột phá, chẳng khác nào trực tiếp đối mặt nhân loại rồi!

Mục sư nói.

Điểm kết nối giữa chiến trường ngoại vực cùng Đại Lục, có vài chỗ phong ấn, mạnh nhất, là lúc trước vô số Danh Sư tiền bối bố trí lưu lại, ở chỗ sâu trong địa quật.

Mà ở đây, là quan khẩu cuối cùng, thành lũy cuối cùng của nhân loại.

- Trương viện trưởng, nếu như ngươi đưa ý niệm tới, bản thân khẳng định cũng tới, có thể tiến vào địa quật xem xét một phen, đã xảy ra chuyện gì, cũng tiện truyền tin tức ra ngoài, để Nhân tộc sớm làm ra chuẩn bị! Nếu không, ta sợ loại nước lũ này tiếp tục trùng kích, một khi không kiên trì nổi, liền gây thành đại họa!

Trong mắt Mục sư mang theo khẩn cầu.

Những ý niệm như bọn hắn, quanh năm đối kháng những sát lục chi khí này, hao tổn quá lớn, đã không có thực lực như trước kia, lại từ lâu cùng trận pháp hòa làm một thể, không cách nào di động.

Coi như muốn đi dò xét, cũng bất lực!

Lại nói, một khi rời đi, sát lục chi khí cuồng bạo lần nữa kéo tới, trận pháp thiếu khuyết trấn áp, rất dễ dàng tạo thành sụp đổ, xuất hiện cục diện ai cũng không cách nào đoán trước.

- Tiến nhập địa quật?

Trương Huyền nhíu mày.

- Ân, chỉ cần vào xem một chút là được, sớm biết rõ nguyên nhân, mới có thể có biện pháp ứng đối, nếu không, ta sợ còn có lợi hại hơn bộc phát, trận pháp không chống lại được, toàn bộ Học Viện cũng sẽ bởi vậy gặp nạn!

Mục sư lo lắng.

- Tiến nhập địa quật như thế nào?

Biết rõ đối phương lo lắng, Trương Huyền hỏi.

- Trong Địa quật sát lục khí tức dày đặc, ý niệm đơn độc vào không được bao sâu, nhất định phải... nhục thân chung một chỗ đi vào mới được!

Chần chừ một chút, Mục sư nói:

- Nhục thân của Trương viện trưởng có thể cầm Viện Trưởng Lệnh, đi tới nơi này, đến lúc đó, ta chống chế trận pháp buông ra một khe hở, có thể trực tiếp tiến nhập địa quật! Nơi đây cách địa quật phong ấn gần nhất, có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái.

Trương Huyền nhíu mày.

Tính nguy hiểm của Địa quật, không cần nghĩ cũng biết, tiến nhập trong đó, vô cùng có khả năng đi ra không được.

Bất quá, không đi vào mà nói, không biết nguyên nhân, liền không cách nào giải quyết vấn đề những sát lục chi khí này, một khi hàng rào cuối cùng này không chịu nổi, toàn bộ Hồng Viễn Đế Quốc sẽ lập tức sinh linh đồ thán, lâm vào chiến tranh.

- Ta biết rõ cái này thật khó khăn, nhưng... Chúng ta thật sự không có biện pháp nào khác!

Mức độ nguy hiểm của Địa quật, Mục sư cũng biết, để đối phương xuống dưới, đích xác có không thỏa đáng, thế nhưng quan hệ tới Nhân tộc hưng suy cùng tồn vong, tương lai của Danh Sư Học Viện, không mở miệng không được.

Bất quá, chỉ là xuống dưới quan sát, cẩn thận một chút mà nói, hơn nữa có Viện Trưởng Lệnh bảo hộ, không có vấn đề quá lớn.

- Tốt, chờ một chút, hiện tại ta liền liên hệ bản thể, để hắn tiến đến!

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.