Nghe thấy hai người đối thoại, Hình Viễn ở bên cạnh có chút ngây ngất.
Gia hỏa màPhi Nhi công chúa gặp phải kia hèn hạ vô sỉ, quả thực nói hắn còn nghe được. Thế nhưng người mà Lạc Thất Thất gặp phải, rốt cuộc là người nào mà có thể làm cho nàng sùng bái như vậy chứ?
Thậm chí. . . Đây cũng không phải là sùng bái đơn thuần, mà là say đắm!
- Hèn hạ vô sỉ? Hắn đã làm gì mà khiến cho ngươi như vậy?
Lạc Thất Thất hỏi.
- Hắn. . . Hắn quả thực không biết xấu hổ...
Càng nghĩ càng giận, Phi Nhi công chúa lập tức nói chuyện lúc trước ra nói lại một lần.
- Bảo ngươi làm tỳ nữ của hắn?
Nghe nàng nói xong, Lạc Thất Thất há hốc miệng, không thể tin được.
Người trước mắt nàng là ai cơ chứ?
Lục công chúa của Hồng Viễn đế quốc. Ở trong tay Hoàng đế bệ hạ được xem như là cục cưng quý giá. Hình Viễn đang ở cách đó không xa cái này, mỗi ngày đều truy cầu, ngay cả khoác lác cũng không dám nói một câu. . . Mà lại có thể có người dám để cho nàng làm tỳ nữ. . .
Lá gan cũng quá lớn a!
Lại nói, coi như thu nàng làm tỳ nữ, ngươi xác định có thể sai khiến được nàng hay sao?
Mỉm cười, nàng khẽ lắc đầu:
- Kỳ thật, ta lại cảm thấy, người này thật lợi hại. Có thể khiến cho Phi Nhi công chúa điêu ngoa của chúng ta tức thành như vậy, lại còn không dám nói nhảm, nhất định rất có bản lĩnh a!
- Ngươi...
Phi Nhi công chúa miệng chu miệng nói:
- Ngươi đừng có cười trên nỗi đau của người khác a? Đúng rồi, ngươi nói xem rốt cuộc ngươi đã có chuyện gì với ngươi kia?
- A, hôm nay ta đi tới Luyện Đan sư công hội...
Lạc Thất Thất cũng không có giấu diếm mà nói chuyện hôm nay mình gặp phải nói ra, nói rõ ra toàn bộ chi tiết một lần.
- Chỉ nhìn cách ngươi luyện đan đơn thuần mà đã có thể thuận miệng vạch ra hơn một trăm chỗ thiếu hụt? Chỉ điểm ngươi luyện đan, luyện chế ra dược vật lục phẩm. . . Cái này, cái này, quan trọng nhất là chỉ có hai mươi tuổi, như vậy cũng quá ngưu bức nha?
Nghe thấy lời bạn tốt nói, hai mắt Phi Nhi công chúa trợn tròn.
Lạc Thất Thất là bạn tốt của nàng, cũng là luyện đan đại sư nổi danh trong toàn bộ Danh sư học viện. Hầu như mỗi lần thi đấu của đan việnnàng có thể thu được vị trí trước mấy. Nhân vật như vậy, thế mà bị người ta một hơi vạch ra hơn một trăm chỗ thiếu hụt!
Như vậy người này có bao nhiêu lợi hại cơ chứ?
Đừng nói là Lạc Thất Thất, xem như bản thân nàng cũng không nhịn được có tâm muốn bái sư.
- Đúng vậy a, Lạc Thất Thất ta từ khi tu luyện chưa hề sùng bái qua một người nào, nhưng Trương lão sư lại là người mà ta bội phục nhất!
Nhớ tới khuôn mặt tự tin và phong độ tuấn lãng của người thanh niên kia, khóe miệng Lạc Thất Thất không nhịn được nhếch lên, khó mà kiềm chế được.
- Ừm, nghe ngươi nói như vậy ta cũng bắt đầu cảm thấy sùng bái. Một lúc nào đó ngươi gặp lại vị Trương lão sư này thì nhất định phải mang ta đi làm quen một chút, ta cũng muốn học tập luyện đan với hắn!
Phi Nhi công chúa nói.
- Được rồi, chờ lần sau ngươi nhìn thấy gia hoả kia thì cũng mang ta đi gặp một chút. Ta cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là người nào mà lại dám thu Phi Nhi công chúa của chúng ta làm tỳ nữ, nếu như không có bản sự này. Như vậy ta giúp ngươi đánh hắn tới mức không nhìn thấy đường thì thôi!
- Ừm!
Hai người hiểu ý cười một tiếng, tỷ muội tình thâm.
- Khụ khụ, hai vị, Diệp Tiền thái tử đã chuẩn bị tiệc tối cho chúng ta. Còn mời chúng ta đi tới gặp mặt các thiên tài của Huyễn Vũ đế quốc, trước đó cũng đã đồng ý. Hiện giờ chúng ta có nên đi tới tham dự một chút hay không?
Thấy nhị nữ càng ngày càng vui mừng, vui đến mức quên cả trời đất, Hình Viễn ở bên cạnh thực sự không nhịn được phải mở miệng nói.
- A, đúng rồi, còn có tiệc tối!
Lúc này Lạc Thất Thất mới nhớ tới:
- Nhất định phải đi rồi. Chỉ có điều, trước tiên chúng ta phải thu thập một chút, đổi lại một bộ y phục khác!
- Được rồi, ngươi đi thì ta cũng đi!
Tâm trạng đã tốt hơn, Phi Nhi công chúa cũng gật gật đầu.
Hàn huyên hồi lâu với bạn thân, tâm tình của nàng cũng đã tốt lên rất nhiều, không có phiền muộn như trước đó nữa. Cho nên muốn nàng tham gia tiệc, cũng không có gì cả.
- ...
Nghe thấy các nàng phải sửa sang, thay y phục, Hình Viễn vỗ trán một cái, cảm thấy sống không thể yên được.
Nữ nhân thay y phục tuyệt đối là một việc phiền toái nhất, xem ra buổi dạ tiệc này, không biết hắn còn có thể tham gia được hay không. . .
. . .
- Thái tử đến!
Bên này Hình Viễn tràn ngập bất đắc dĩ thì ở sảnh yến hội, thái tử Diệp Tiền đã sải bước đi vào.
- Thái tử điện hạ!
Nhìn thấy hắn đi tới, tất cả đám người Hồng sư đều đứng dậy ôm quyền bái kiến.
- Không cần phải khách khí!
Nói một tiếng, Diệp Tiền đi tới trước chủ vị, nhìn về phía người thanh niên đang ngồi bên người rồi cười cười:
- Ngô Chấn học trưởng!
- Ừm!
Ngô Chấn lên tiếng:
- Đám người Hình Viễn đâu?
- Đám người học trưởng một lát nữa mới đến!
Diệp Tiền nói.
- Ah!
Ngô Chấn gật gật đầu, không nói thêm lời nào nữa.
Thấy hắn không nói gì, Diệp Tiền biết là khách sẽ theo chủ, cho nên lúc này mới nhìn quanh một vòng, nói:
- Hôm nay, mục đích mời các vị tới đây, chắc hẳn không cần ta nhiều lời thì mọi người cũng đều biết a!
- Biết!
- Chúng ta biết rõ!
Đám người La Chiêu, Trần Việt gật đầu.
- Ừm, biết là tốt rồi, vậy trước hết để ta giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này là Ngô Chấn học trưởng. Là Danh sư ngũ tinh hạ phẩm tới từ Hồng Viễn Danh sư học viện, là học viên năm thứ hai!