Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 118: Chương 118: Luận đan chân chính (thượng)






- Ta chịu thua!

Sauk hi nói mình sẽ không tiếp tục luyện đan nữa, Bạch Minh đan sư khom người nói.

Từ lúc bắt đầu luận đan lại thêm thời gian luyện đan cũng chỉ hơn một canh giờ chút, không ngờ đã có bốn vị luyện đan sư chủ động chịu thua.

Kết quả này đã vượt quá dự liệu của tất cả mọi người, ngay cả Âu Dương Thành ở bên cạnh toàn thân cũng run cầm cập, không thể tin được.

Trước đó hắn liên tục không coi trọng Trương Huyền, thế nhưng có nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại kết quả này!

Quả thực chính là nghiền ép!

Khó trách có thể đạt được điểm số tối đa trong sát hạch học đồ, thậm chí lại ocnf nhận ra hắn nhận sai dược liệu, phần năng lực này, quá mạnh mẽ!

Văn Tuyết ở một bên cũng tràn ngập sợ hãi, thân thể mềm mại liên tục run rẩy.

Không ngờ bản thân nàng lại đi cười nhạo vị đã khiến cho luyện đan sư á khẩu không trả lời được... Là đầu óc mình có vấn đề hay là lá gan quá lớn a?

May mà đối phương không tính toán với nàng, nếu không, e rằng nàng sẽ không ở trong luyện đan sư công hội được nữa!

- Để ta đến đi!

Thấy Bạch Minh chịu thua, Đỗ Mãn trước đó nói muốn ra mặt thấy không có một người nào lên tiếng mới đi ra.

- Mong hạ thủ lưu tình!

Vẻ mặt cười khổ, Đỗ Mãn đi tới trước lò luyện đan.

Đan dược mà hắn luyện chế chính là nhất phẩm, so với Nhuận Huyệt đan và Tĩnh Tâm đan đều hơi có chút không bằng.

Thủ pháp của hắn thuần thục, tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã luyện chế thành công, tất cả đều là cấp bậc no đủ.

Thái độ của đối phương khá tốt, hơn nữa ngày hôm qua đã quen biết cho nên Trương Huyền cũng không nói quá nhiều, chỉ vạch ra mấy chỗ khuyết điểm rõ ràng nhất, người sau đã trực tiếp chịu thua.

Cho đến bây giờ, mười vị luyện đan sư, đã có năm vị chịu thua.

Luận đan cũng đã tiến hành được một nửa.

- Tiếp tục, vị kế tiếp là ai?

Hai tay Trương Huyền chắp ra sau lưng, lạnh nhạt nhìn về bốn phía, mọi người yên lặng như tờ.

Người khác Luận đan đều mang theo tâm tư sợ hãi tham dự sát hạch, chỉ lo đối phương đưa ra vấn đề làm khó dễ, tên này thì tốt rồi, những luyện đan sư còn lại đều co rụt cổ lại, sợ bị nhắc tới. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cho dù là ai cũng sẽ không tin.

- Để ta đến!

Nặng nề trong chốc lát, một lão giả đứng dậy.

Luyện đan sư, Lâm Mộ!

Trình Giang đan sư từng lấy thảo luận tài nghệ làm cái cớ, học trộm thủ pháp độc môn luyện đan Băng Ti Ngưng Thủ của hắn.

- Lâm đan sư chậm đã! Lần này ta muốn lên cùng ngươi!

Lâm Mộ mới vừa đứng lên thì tiếp theo một vị trung niên cũng đứng lên.

Kim Thần đan sư!

- Cùng nhau lên sao?

Lâm Mộ cau mày.

Luyện đan để cho đối phương vạch ra khuyết điểm, hai người làm sao cùng lên được chứ?

- Hắn có thể nói ra khuyết điểm, nói rõ quả thực ánh mắt rất tốt, được dạy dỗ rất tốt, rất có thể sau lưng có danh sư chỉ điểm. Thế nhưng, ta không tin hắn trẻ tuổi như vậy, tri thức dự trữ cũng lợi hại như vậy! Vì lẽ đó... Hai người chúng ta không luyện đan, trực tiếp hỏi các vấn đề, đừng để cho hắn lừa đảo là được!

Kim Thần đan sư hừ lạnh nói.

- Chuyện này...

Lâm Mộ sững sờ.

- Đúng vậy, điểm ấy làm sao ta không nghĩ tới cơ chứ?

- Hắn ta ngay cả hai mươi cũng chưa tới, coi như vừa sinh ra đã biết chữ thì có thể xem bao nhiêu thư tịch cơ chứ? Có thể nhớ kỹ được bao nhiêu nội dung đây?

- Luận đan chân chính kỳ thực chính là đưa ra vấn đề bên trên luyện đan, để cho hắn trả lời. Hắn biết lượng tri thức của mình không đủ cho nên cố ý đưa ra yêu cầu gia tăng độ khó, nhìn ra khuyết điểm, quả thực là gia tăng độ khó. Thế nhưng nếu như hắn thật sự có danh sư chỉ điểm, từ nhỏ đã được dạy dỗ tốt, có thể nhìn ra chỗ thiếu hụt của chúng ta cũng không tính là gì cả!

- Đúng vậy, danh sư kiến thức rộng rãi, chúng ta đều là luyện đan sư nhất phẩm, làm đệ tử của người như thế, tất nhiên ánh mắt cũng sẽ không tồi. Có thể nhìn ra sai lầm của chúng ta là chuyện đương nhiên!

...

Kim Thần đan sư nói vậy, nhất thời khiến cho bốn người còn lại hưng phấn, một lần nữa tìm lại sự tự tin của mình.

Đối phương liếc mắt nhìn luyện đan đã có thể nói ra thiếu hụt của mọi người. Điều này chỉ nói rõ ánh mắt của hắn rất tốt, không có nghĩa là lượng tri thức dự trữ nhất đinh rất mạnh.

Đã như vậy sẽ càng đơn giản hơn, chỉ cần hỏi các vấn đề, có lẽ đây mới là mối uy hiếp của hắn. Từ trước cho tới nay, tất cả mọi người đều bị tên này lừa đảo.

- Không sai!

Lâm Mộ đan sư cũng phản ứng lại, không nhịn được gật đầu.

Khó trách mọi người lại nghĩ như thế, học tập tri thức cần tiêu hao thời gian và tinh lực, Trương Huyền này tính ra còn chưa đủ hai mươi, coi như mỗi ngày đều đọc sách, có thể đọc được mấy quyển cơ chứ?

Quan trọng là còn phải nhớ kỹ nội dung bên trong thư tịch!

- Muốn hỏi ta vấn đề gì?

Không nghĩ tới những người này băn khoăn lâu như vậy lại đưa ra kết luận này, Trương Huyền cười nhạt:

- Được rồi, bắt đầu đi!

Sau khi xem xong toàn bộ thư tịch trong tàng thư khố sơ đẳng và Tàng Thư các của học viện, tri thức trong đầu của hắn so với những luyện đan sư này còn nhiều hơn nhiều, coi như dò hỏi thì hắn cũng không sợ.

- Chờ một lát nữa không đáp lại được, để xem ngươi có còn tự tin như thế hay không!

Thấy đối phương lại không sợ một chút nào, mắt Kim Thần đan sư sáng lên:

- Dựa theo trình tự Luận đan bình thường, ta có thể hỏi ngươi ba vấn đề, nếu như ngươi có thể trả lời, như vậy ta sẽ chịu thua! Mà ngươi, chỉ cần có một vấn đề không đáp lại được... thì sẽ thất bại, tất cả cố gắng trước đó đều là vô dụng!

Luận đan có một bộ quy tắc hoàn chỉnh, mười vị luyện đan sư hỏi các vấn đề, cũng không phải là không ngừng nghỉ. Nếu không, không phải người tham dự Luận đan sẽ mệt chết hay sao?

Luyện đan sư đưa ra câu hỏi, mỗi người chỉ có thể hỏi ba vấn đề, nếu đối phương đều trả lời chính xác thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chịu thua, một khi có một vấn đề không đáp lại được, cho dù trước đó có trả lời nhiều hơn nữa cũng vô ích!

- Ừm!

Trương Huyền cũng biết quy củ này cho nên gật gật đầu.

- Được rồi, vấn đề thứ nhất của ta là, thời gian luyện chế Thối Thể đan nhất phẩm, cùng một lô đan dược, cùng đạt đến cấp bậc no đủ, nhưng lại có viên có hiệu quả vô cùng tốt, có viên hiệu quả rất kém, đây là do nguyên nhân nào?

Kim Thần đan sư mở miệng.

Nghe thấy hắn nói như thế, tất cả các đan sư khác bỗng cảm thấy phấn chấn.

Thối Thể đan là đan dược thường dùng nhất của võ giả tứ trọng, có thể rèn luyện thân thể người ta, khiến cho Bì Cốt cảnh càng tiến bộ nhanh hơn.

Chính vì như thế, bọn họ thường thường sẽ luyện chế ra loại đan dược này, nhưng đúng như Kim Thần đan sư nói vậy. Cùng một lô đan dược sẽ thường xuyên xuất hiện hiện tượng một ít đan dược có chênh lệch dược hiệu không đồng đều.

Cùng một lô đan dược có viên hiệu quả khi dùng vô cùng tốt, có thể khiến cho người ta trực tiếp đột phá cảnh giới, đi rất xa trên Bì Cốt cảnh. Thế nhưng cũng có chút người, ăn vào không có một chút tác dụng nào.

- Kim Thần đan sư hỏi rất đúng trọng tâm nha!

Trương Huyền không nhịn được lắc lắc đầu:

- Vấn đề này, toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc đều không có đáp án xác thực, ngươi lại tới hỏi ta, ngươi bảo ta trả lời ra sao đây?

- Chỉ là... Đổi lại là người khác, có khả năng sẽ không biết nói ra sao, thế nhưng ta lại có biện pháp!

Khẽ nở nụ cười, Trương Huyền nói:

- Chuyện mà ngươi nói, ba mươi bảy năm trước có một vị luyện đan sư gọi là Trình Dã đã nói qua. Lúc đó hắn đã triệu tập hai mươi ba vị luyện đan sư, cùng nghiên cứu ba ngày ba đêm mới có kết luận! Cũng ghi nó lại ở bên trên một quyển sách, gọi là Trình Dã tôi thể luận, nếu như chư vị đã xem qua có lẽ cũng biết kết luận của hắn là cái gì!

- Hắn cho rằng, xuất hiện loại tình huống khác biệt này là bởi vì có quan hệ với thể chất của người tu luyện, có mấy người trời sinh đã thích hợp sử dụng Thối Thể đan, có mấy người trời sinh đã có kháng tính. Cũng giống như có người có thể uống rượu, có người không thể uống rượu vậy!

- Lý luận này lúc đó đã được phần lớn người tán thành. Thế nhưng, mười tám năm trước, luyện đan sư tam tinh Chương Kiến đã đưa ra dị nghị, nếu như bởi vì quan hệ thể chất, vì sao có mấy người ăn một viên Thối Thể đan không có tác dụng, mà ăn một viên khác trong cùng lô thì lại có hiệu quả rất lớn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.