Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 239: Chương 239: Lục Tầm vay tiền (1)




Không chỉ hắn có biểu tình như cha chết mẹ chết, Lưu Lăng, Trang Hiền ở một bên cũng há hốc miệng, dường như có thể nuốt vào cả một quả trứng vịt.

Võ giả bát trọng Tông Sư cảnh và Thông Huyền cảnh có sự khác biệt về chất. Trình độ sinh mạng cũng sẽ khác. Tuổi thọ còn bởi vậy được kéo dài.

Tuổi thọ của võ giả bình thường, bảy, tám mươi tuổi chính là cực hạn. Đạt được Tông Sư cảnh, sống quá một trăm cũng không thành vấn đề.

Chính vì vậy, muốn đột phá khó khăn giống như bước qua lạch trời.

Từ việc những danh sư bọn họ đều dừng lại ở nửa bước Tông Sư, không có cách nào thành công, cũng có thể thấy được độ khó trong đó.

Tình hình của Thẩm Hồng, bọn họ vừa đến Thiên Huyền vương quốc lại đặc biệt quan sát, sức sống tan biến, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết. Cho dù chân khí đầy đủ, căn bản cũng không có khả năng có tinh lực đột phá. Nằm mơ bọn họ cũng không nghĩ tới, một cửa khó khăn nhất ở trong mắt bọn họ, tự nhiên bị vị Dương sư trước mắt này dùng một bình thuốc lại giải quyết dễ dàng.

Tương phản quá mãnh liệt, khiến cho mấy người cảm thấy nhận thức của mình trước đó đều đổ nát.

Thẩm Truy bệ hạ và ba sư đều có ý nghĩ giống nhau, cảm thấy vị Dương Huyền trước mắt này, nhất định là cố ý chỉnh hắn. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, lão tổ không ngờ thật sự thành công!

Đây chính là Tông Sư cảnh thật sự...

- Cảm ơn Dương sư...

Không biết qua bao lâu, Thẩm Hồng chợt đứng lên, hét dài một tiếng, tiếng như rồng lớn. Hắn đi vài bước đến trước mặt Trương Huyền, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

Bị dừng ở chỗ này nhiều năm như vậy, hắn vốn tưởng rằng mình chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cũng không có cơ hội nữa. Nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới, không ngờ thành công!

Thấy hắn quỳ gối trước mặt, Trương Huyền cũng không đi tới đỡ, chắp hai tay ở sau lưng, nhìn quanh một vòng, bước đi chậm rãi thong thả.

- Thẩm Hồng là tuổi thọ đã hết, cơ năng của thân thể suy yếu đến cực hạn. Lúc này, đối với mong muốn sống sót cũng không mãnh liệt nữa. Chính vì vậy, hắn có khả năng nhìn thấu sinh tử, cảm thấy tử vong cũng không đáng sợ như vậy. Dưới tình huống này, bất kể tâm cảnh hay là thân thể, đều đạt tới thời kỳ suy bại. Đừng nói thuốc bổ, cho dù đan dược nhị phẩm, tam phẩm lợi hại, cũng không thể khiến cho hắn đột phá cửa ải khó khăn lớn nhất, trùng kích Tông Sư!

Mọi người biết hắn thật sự giải thích cho hành vi vừa rồi. Tất cả đều không dám thở mạnh, cẩn thận lắng nghe.

- Cho nên, muốn khiến cho hắn tiếp tục sống sót, đầu tiên cho hắn lý do sống sót, hơn nữa còn là lý do không có thể cự tuyệt!

- Chỉ cần là nam nhân, bất cứ lúc nào cũng không có cách nào từ chối được nữ nhân trẻ tuổi, huống gì còn uống xuân dược. Dưới sự kích thích của xuân dược, cơ năng toàn thân xác định sẽ một lần nữa thiêu đốt, khôi phục thanh xuân... Loại tâm tình này một khi tích lũy đầy đủ, muốn lại đột phá, cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

- Đương nhiên, quan trọng nhất chính là công pháp hắn tu luyện. Nếu như ta không nhìn nhầm, chắc là Liệt Dương quyết!

Nói đến đây Trương Huyền nhìn qua.

- Vâng!

Thẩm Hồng gật đầu thừa nhận.

Hắn tu luyện chính là Liệt Dương quyết, công pháp lợi hại nhất Thiên Huyền vương quốc.

- Loại công pháp này, như mặt trời chói chang, dương khí trùng thiên, là bí tịch hiếm có. Nam nhân tu luyện, uy lực càng mạnh hơn! Dựa theo lẽ thường, cơ năng thân thể hắn đã đánh mất sạch sẽ, cho dù có thuốc trợ giúp, cũng không có khả năng trở lại đỉnh phong. Nhưng nhiều năm tu luyện Liệt Dương quyết, trong cơ thể tích góp vô số chân hỏa dương khí. Lúc này trải qua thuốc dẫn phát, lại thêm mỹ nữ câu dẫn, thật sự giống như tia lửa thả vào trong dầu thùng, lập tức đốt lên lửa lớn cháy hừng hực.

- Tinh khí thần toàn thân tập trung ở một điểm, bắt đầu đột phá lên. Muốn không đột phá cũng khó khăn!

Giải thích xong, Trương Huyền đứng yên tĩnh tại chỗ, xung quanh lặng ngắt như tờ.

Thật ra hắn không nói ra điểm quan trọng nhất.

Bất kể thuốc hay Liệt Dương quyết, cũng chỉ là một điểm đột phá, chuyện quan trọng nhất chính là... hắn đập đối phương hôn mê.

Mỗi một lần động thủ, hắn lại rót chân khí của mình vào trong cơ thể đối phương, đả thông một chỗ ràn cản kinh mạch bế tắc, kinh mạch hoàn toàn thống suốt, lại thêm tâm tình kích phát tới cực điểm, lúc này mới một lần hành động thành công, bước ra một bước cuối cùng.

Đương nhiên, chân khí của hắn quá mức tinh thuần, thực lực cũng chỉ có Ích Huyệt cảnh. Muốn lừa dối đám người Tôn Cường rất đơn giản. Nhưng nếu thật sự để cho Thẩm Hồng ý thức được, nhất định có thể nhìn ra được điểm gì đó. Cho nên, hắn mới cố ý để cho Thẩm Truy bệ hạ nói là hắn đánh đối phương bất tỉnh.

Không phải hắn cố ý giả bộ làm người tốt.

Về phần hiện tại, đối phương đột phá thành công, chân khí của mình cũng cùng đối phương hoàn toàn dung hợp, thật giống như nước trong dung nhập nước đục trong, còn muốn tìm kiếm, cũng không tìm được.

- Điều này...

Nghe giải thích xong, ba đại danh sư mỗi một ngây ra như phỗng.

Trời ạ, như vậy... cũng được?

Bọn họ đều là danh sư xuất thân chính quy, gặp qua không ít thủ đoạn giúp người đột phá. Nhưng loại phương thức đột phá này... vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy được.

Đây cũng không phải là rời kinh phản đạo, quả thực chính là không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù nghĩ vỡ đầu, bọn họ cũng không nghĩ ra được.

Uống thuốc uống tới đột phá... Suy nghĩ một chút cũng choáng váng.

- Có rất nhiều loại đột phá, cứ bảo thủ tuân theo nếp cũ, rất nhiều tình huống là không thể thực hiện được. Làm danh sư, cần phải không ngừng cân nhắc, mà không phải tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc.

Trương Huyền khoát tay áo, cái bóng thon dài được kéo ra thật dài. Toàn thân giống như là cường giả siêu cấp không được người lý giải, tịch mịch nói không nên lời.

- Dương sư dạy phải!

Ba đại danh sư đồng thời cung kính cúi đầu.

Lúc này bọn họ bội phục vị Dương Huyền này sát đất.

Không bội phục không được. Quá thần kỳ!

Cho ăn loạn côn, khiến Trang sư nhiều năm không có cách nào đột phá lại đột phá thành công. Tùy tiện điều chế ra nước thuốc chỉ độc sư có khả năng phối hợp. Thẩm Hồng uống thuốc uống tới đột phá...

Cho dù tận mắt nhìn thấy, bọn họ c cảm thấy giống như nằm mơ.

- Ừ!

Thấy bọn họ lý giải, Trương Huyền gật đầu. Hắn đang định từ biệt trở về phủ đệ, lại thấy có đôi mắt xuất hiện ở trước mắt, vẻ mặt ngượng ngùng và hưng phấn.

Hắn lui về sau một bước, lúc này mới nhìn rõ. Đó chính là Trịnh Phi trong ba danh sư.

Vừa rồi hắn chất vấn vô cùng ngoan độc, thậm chí mở miệng bảo đảm, chỉ cần Thẩm Hồng có thể đột phá, cắt bỏ đầu. Hiện tại hai mắt hắn lại tỏa sáng, giống như trúng giải thưởng lớn.

- Ngươi muốn làm gì?

Trương Huyền đầy cảnh giác.

- Dương sư, ta cũng dừng lại ở nửa bước Tông Sư cảnh không biết bao nhiêu năm. Hiện tại ta lại sẽ chuẩn bị thuốc cùng mỹ nữ. Ta cũng muốn trùng kích Tông Sư cảnh một chút...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.