Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2677: Chương 2677: Luyện binh (2)




Lắc đầu, Ngô Hữu Đạo cảm khái một tiếng, lời còn chưa dứt, chỉ thấy thanh niên đối diện đạp tới lô đỉnh.

- Đang!

Lô đỉnh phát ra tiếng vang, đột nhiên vặn vẹo thân thể, liều mạng tụ lại hỏa diễm, ngọn lửa vốn thô to lập tức biến thành mũi kim, kiếm mang, cắt chém về phía khoáng thạch.

- Đây là... Tụ hỏa dung luyện pháp? Cần lô đỉnh vô điều kiện phối hợp, chuyện gì xảy ra?

Ngô Hữu Đạo lần nữa ngây người.

Tụ hỏa dung luyện pháp, là hỏa diễm hội tụ ở một chỗ, để nhiệt độ tăng lên lần nữa, loại phương pháp này, dù rất tốt, nhưng yêu cầu với lô đỉnh cực lớn, cần tín nhiệm lẫn nhau cùng phối hợp rất tốt mới được, đối phương cùng đỉnh này trước mắt, mới thấy không đến mười mấy cái hô hấp, làm sao nghe lời như thế?

Đang cảm thấy khó tin, chỉ thấy lô đỉnh đứng ở cách đó không xa, đột nhiên giãy dụa thân thể to béo, đi tới trước chân, nắp lò mở ra, thanh âm như sấm vang lên:

- Có thể mượn Thanh Diễm thạch của ngươi dùng một chút hay không!

- Ây...

Không nghĩ tới lô đỉnh nói chuyện với hắn, Ngô Hữu Đạo có chút sững sờ, còn chưa kịp trả lời, chỉ thấy lô đỉnh lần nữa vặn vẹo:

- Cám ơn!

Nói xong, cũng mặc kệ hắn có đồng ý hay không, duỗi ra một cái chân vạc, ở trên bàn nhẹ nhàng vạch một cái.

Phần phật!

Một viên khoáng thạch lăn vào trong lò lửa.

Hỏa diễm cùng Thanh Diễm thạch tiếp xúc, lập tức bùng cháy, nhiệt độ hỏa diễm lần nữa bạo tăng.

- Còn ăn cướp?

Lông mày nhảy loạn, da mặt của Ngô Hữu Đạo không ngừng run rẩy.

Cái lô đỉnh này là của hắn, đi theo không biết bao nhiêu năm, lần khảo hạch này, cho đối phương sử dụng một chút mà thôi... Vốn cho rằng chỉ là miễn cưỡng mượn dùng, nằm mơ cũng không nghĩ đến, không chỉ giúp hắn thi triển tụ hỏa dung luyện pháp, càng trực tiếp cướp khoáng thạch của hắn...

Ngươi có biết chủ nhân của mình là ai hay không? Đang tức không biết làm sao, lô đỉnh lần nữa nhìn qua:

- Mượn máu tươi của ngươi dùng một chút...

Nói xong, lô đỉnh bỗng nhiên khều chân, từ không trung thẳng tắp ngồi xuống.

Phốc!

Bị đập trúng ngực, Ngô Hữu Đạo phun ra máu tươi, huyết dịch rơi vào trong đỉnh lô, hỏa diễm lần thứ ba bạo tăng.

Xì xì xì xì...

Trải qua mấy lần nhiệt độ tăng thêm, Tử Anh Thiên Hỏa thạch không thể kiên trì được nữa, xuất hiện vết rách, ngay sau đó trở nên mềm mại, dần dần hòa tan.

Nhìn thấy thành công, Trương Huyền ở một bên ánh mắt sáng lên, lần nữa đi tới trước mặt, ngón tay duỗi ra, chân khí tuôn trào, bỗng nhiên điểm về phía trước một chút.

Phần phật!

Khoáng thạch từ trong lô đỉnh bay ra, tay cầm chuỳ sắt đánh ra, ba cái hô hấp sau, lần nữa run lên, khí thai rèn luyện tốt lập tức rơi vào trong nước.

Một đám khói trắng sôi trào, rất nhanh, khí thai bị lấy ra, bàn tay run lên, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Luyện xong...

- Xong rồi?

Mang theo nghi ngờ, Ngô Hữu Đạo vội vàng nhìn, chỉ nhìn một cáiắt, da mặt co rút:

- Đây là... Vũ khí?

Chỉ thấy trên bàn có một cục gạch, đặt ngang ở phía trên, vuông vức, nào có nửa điểm bộ dáng của vũ khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.