Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1730: Chương 1730: Một cước đạp phế (2)




Chứng kiến trường đao bổ tới, Chu Hi không có bối rối, ngược lại mắt sáng rực lên.

Lúc trước ở dưới đài, đối phương thi triển chiêu này, hắn liền kết hợp Viện trưởng giảng giải, cẩn thận phân tích một lần.

Chiêu này sử dụng toàn bộ lực lượng, nói cách khác, công kích mạnh mẽ, nhưng bản thân phòng ngự là thời điểm yếu nhất!

Chỉ cần bắt lấy nhược điểm này, tiến hành lợi dụng, phá giải chiêu số của đối phương cũng không khó!

Nhướng mày, trường mâu trong tay như trường xà mãnh liệt bắn ra, liên tục điểm vào hư không.

Đinh đinh đinh đinh!

Giòn vang dày đặc, mỗi một lần trường mâu đều điểm vào tiết điểm công kích của đại đao.

Cho dù lực lượng của đối phương cuồng bạo, nhưng bị điểm liên tục mấy trăm cái, cũng tiêu hao sạch sẽ.

Lấy nhanh giảm bớt lực!

Đây cũng là Viện trưởng nói qua, đối mặt công kích cường đại, dưới tình huống không cách nào chống lại, lấy tốc độ nhanh nhất va chạm, lực lượng rất nhỏ, góp gió thành bão, sẽ hình thành nước lũ.

Vốn hắn chỉ thử một lần, không nghĩ tới quả nhiên thành công!

Trường mâu ngăn trở trường đao của đối phương, thân thể Chu Hi nhoáng một cái, lần nữa đi vào trước mặt đối phương, giống như vừa rồi, đạp tới một cước.

Đối phương dụng hết toàn lực, đúng là thời điểm lực lượng trống rỗng nhất, thừa dịp hắn bệnh, muốn mệnh hắn!

Lúc chiến đấu cơ hội thoáng cái lập tức trôi qua, tự nhiên phải nắm chắc cơ hội.

Đang nghĩ ngợi dưới một đao, gia hỏa này tất nhiên đầu thân khác biệt, bị đánh chết ngay tại chỗ, ai ngờ đối phương chẳng những nhẹ nhõm ngăn trở, lại một chân đạp tới, Trần Trúc biến sắc, vừa định trốn tránh, liền thấy một cái tát đánh xuống.

Bàn chân của đối phương không ngờ là hư chiêu, bàn tay mới là thực chiêu!

Ba!

Chỉ nghĩ tránh phía dưới, trên mặt không có bất kỳ phòng ngự, bị một tát rút trúng, khuôn mặt sưng đỏ lên, choáng váng, bay ngang ra ngoài.

Một tát này của Chu Hi, đã dùng hết toàn lực, tuy lực lượng cùng tu vi không bằng đối phương, đều là Hợp Linh Cảnh, nhưng uy lực rất đáng sợ, chỉ thoáng một phát, liền rút sạch hàm răng của Trần Trúc, từ trên đài cao bay xuống dưới, liên tục run rẩy.

- Quả nhiên thành công...

Chứng kiến lần nữa đánh bại Trần Trúc, hai mắt Chu Hi tỏa ánh sáng.

Viện trưởng giảng giải nội dung, tuy nhớ kỹ rất vững chắc, lại không có vận dụng qua thực tế, cũng không biết uy lực như thế nào, giờ phút này dùng một lát, mới hiểu được... Quá con mẹ nó dùng tốt, quá con mẹ nó sướng rồi!

Thật giống như chạy tới khảo hạch, sớm biết đáp án, hơn nữa lấy được giảng giải kỹ càng...

Chiến Sư cao cao tại thượng, ở dưới nội dung giảng giải của Viện trưởng, như gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích!

- Cái này...

- Tình huống gì đây?

Tất cả học sinh, Trưởng lão của Vân Hư Học Viện, La Thanh Học Viện, Thanh Trúc Học Viện từng cái hai mặt nhìn nhau, triệt để bối rối.

Nếu như nói lần thứ nhất chiến đấu, Chu Hi là may mắn thắng được, lần thứ hai Trần Trúc dùng ra đòn sát thủ, còn bị bại rối tinh rối mù, thì có chút ý vị sâu xa a.

- Gia hỏa này không phải kém nhất của Hồng Viễn Học Viện sao?

- Hồng Viễn kém nhất, cũng nhẹ nhõm đánh bại Trần Trúc Chiến Sư, như vậy người thứ nhất nên mạnh bao nhiêu?

- Ta cũng không biết...

Lúc trước thời điểm biểu hiện ra, bọn hắn đều thấy, Hồng Viễn Học Viện không chỉ kém, lý giải đối với chiến đấu còn thấp... sao vừa lên thi đấu, tựa như thay đổi một người, trở nên cường đại như vậy?

Thật là quỷ dị!

- Vô luận Chu Hi này hay Chử Kiện lúc trước, Chân Khí, tu vi đều xa xa không bằng Hứa Đài cùng Trần Trúc, nhưng lại đơn giản chiến thắng, nói rõ bọn hắn nắm chắc võ kỹ cùng cơ hội lúc chiến đấu, đã đạt đến cảnh giới nghe rợn cả người...

Lông mi của Ô Thiên Khung nhảy loạn.

Thời điểm biểu diễn, hắn cũng không coi trọng Hồng Viễn Học Viện, nhưng kết quả lại vượt quá dự liệu của tất cả mọi người.

Đệ tử xếp hạng cao của học viện đi lên, ngay cả ba chiêu cũng không kiên trì nổi, mà đệ tử đối phương, nhẹ nhõm đánh bại Chiến Sư...

- Đúng vậy!

Nhẹ gật đầu, Thẩm Bình Triều cũng nhíu mày, không rõ ràng cho lắm.

Dựa theo tình huống bình thường, một người tu luyện, nắm bắt thời cơ tinh chuẩn khi chiến đấu, là thiên phú, hai cái cùng xuất hiện... thì có chút ý vị sâu xa rồi.

- Chu Hi... thắng! Thông qua tuyển chọn...

Bên này khiếp sợ, Trác Thanh Phong kéo ra bờ môi, lớn tiếng tuyên bố.

- Ta thành công...

Ánh mắt Chu Hi tỏa ánh sáng.

Hắn vốn không có bất kỳ trông chờ, ai ngờ dựa theo Viện trưởng giảng giải chiến đấu, thuận lợi trở thành Chiến Sư...

- Ân, ngươi nắm chắc cơ hội lúc chiến đấu, vô cùng tinh chuẩn, Trần Trúc cũng không phải đối thủ, tự nhiên thông qua được khảo hạch...

Trác Thanh Phong gật đầu.

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng sự thật chính là sự thật.

Trần Trúc từ lần đầu tiên tiến công bị đá trúng, cũng đã thua, lần thứ hai không quá đáng là vùng vẫy giãy chết mà thôi.

- Đa tạ...

Gật gật đầu, Chu Hi đang muốn nói chuyện, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhịn không được nhìn qua:

- Trác chiến sư, Chiến Sư Hợp Linh Cảnh chỉ có hai cái này, hiện tại bọn hắn đều bị thương, đằng sau... làm sao khảo hạch?

Người Chiến Sư Đường đến, tăng thêm Trác Thanh Phong, tổng cộng mười ba cái.

Hợp Linh Cảnh đến Bán Thánh, sáu cấp bậc, từng cấp bậc đều có hai người chịu trách nhiệm khảo hạch.

Nói cách khác, Hợp Linh Cảnh tổng cộng chỉ có hai người... Hiện tại một cái bị Chử Kiện đánh thổ huyết, một cái bị hắn đánh đầu cắm trên mặt đất... Chiến Sư Hợp Linh Cảnh đã không còn người!

- Cái này...

Nhìn hai thuộc hạ, đích xác trong thời gian ngắn, không thể chiến đấu, lông mày của Trác Thanh Phong cũng nhíu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.