Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1805: Chương 1805: Một ngón tay đánh bại Trác sư (1)




- Như thế nào? Ta không có tư cách hô ngươi một tiếng Ngô Như Phong?

Thấy hắn xác nhận, Trương Huyền nhìn qua.

- Ta...

Ngô sư muốn phản bác, lại nói không ra lời, sắc mặt trướng đến đỏ bừng, phất tay:

- Muốn cho người tôn trọng, bối phận không tính là gì, quan trọng là... làm ra cống hiến với Danh Sư Đường, với nhân loại, không có cống hiến, lão sư càng lợi hại cũng vô dụng, chẳng lẽ lão sư còn có thể mang ngươi cả đời?

- Làm ra cống hiến?

- Đúng vậy, chỉ có vì Nhân tộc tận tuỵ, làm ra cống hiến lớn, mới đáng giá tôn kính.

Ngô sư đầu lâu giơ lên.

Tiêu chuẩn cân nhắc Danh Sư, cũng không phải là người nào cấp bậc cao, người đó liền lợi hại, thật giống như Vưu Hư vừa mới xử quyết, Danh Sư lục tinh đỉnh phong, hơn nữa tuổi, địa vị cũng không thấp, nhưng phản bội Nhân tộc, sao có thể đáng giá tôn kính?

Thấy vẻ mặt hắn tràn đầy tự hào, trong giọng nói mang theo ngạo nghễ, Trương Huyền hỏi:

- Nghe khẩu khí của ngươi, ngươi vì Nhân tộc bỏ ra rất nhiều, làm ra rất lớn cống hiến?

- Đúng vậy! Tại hạ từ mười sáu tuổi chém giết Dị Linh Tộc, cho tới bây giờ, đã giết trọn vẹn bốn mươi bảy Dị Linh tộc Tàm Phong cảnh trở lên rồi! Cẩn thận tính toán ra, đã vì Nhân tộc làm ra trọn vẹn hai mươi hai điểm cống hiến!

Hừ một tiếng, trên thân Ngô sư phóng xuất ra một khí độ cùng lực lượng đặc thù.

- Nhiều như vậy?

- Lợi hại!

- Không hổ là Ngô Phó đường chủ, nhiều cống hiến như vậy, ở Thanh Nguyên Phong Hào Đế Quốc, cũng đứng gần phía trước rồi a!

- Danh Sư thất tinh thượng phẩm, đáng sợ...

...

Nghe được lời của hắn, đám người Liêu chiến sư, Trác chiến sư, Ô Thiên Khung ở một bên ánh mắt đều sáng lên, từng cái một lộ ra tôn kính, khâm phục.

Ngay cả đám người Mi Trưởng lão cũng nhịn không được nữa cảm khái, lần nữa nhìn về phía Ngô sư, ánh mắt đã bất đồng.

- Hai mươi hai điểm cống hiến? Có ý tứ gì?

Trương Huyền khó hiểu, nhìn về phía Triệu Bính Tuất Trưởng lão cách đó không xa.

- Giết một Dị Linh tộc, coi như là cống hiến, cứu vớt nhân loại, cũng coi như cống hiến... Có cống hiến, tự nhiên có lớn có nhỏ, vì phân chia tốt hơn, định lượng tốt hơn, Danh Sư Đường cố ý lấy điểm số tới đo lớn nhỏ!

Thấy Viện trưởng không hiểu, Triệu Bính Tuất lặng lẽ giải thích.

Đây là Tổng bộ Danh Sư Đường cho ra quy định, không thực hành ở Danh Sư Học Viện, bởi vậy không có giới thiệu cùng thư tịch tương quan.

Tuy Viện trưởng nhìn nhiều sách, bác học uyên thâm, cũng không rõ lắm.

Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Cũng đúng, căn cứ lúc trước hắn lấy được tin tức, cống hiến là có thể ở Danh Sư Đường đổi bảo vật, nếu như không có tiêu chuẩn cân nhắc, tất cả mọi người làm ra cống hiến, làm thế nào biết người nào lớn, người nào nhỏ?

Coi như là đổi bảo vật, cũng cần biết rõ cái giá a!

Cũng không thể ngươi tùy tiện làm chút chuyện, có thể đổi một bảo bối mua cũng mua không được.

- Cái điểm số này... quy định như thế nào?

Rõ những thứ này, Trương Huyền hỏi.

- Phương pháp quy định điểm số, Danh Sư Đường có một chuẩn tắc đặc thù, cụ thể tính toán như thế nào, ta cũng không rõ lắm, bất quá... lần trước Viện trưởng thuần phục tất cả Thánh Thú, Linh Thú ở Vân Vụ Lĩnh, miễn trừ nguy cơ cho nhân loại... Báo cáo Danh Sư Đường, tính toán xuống... Đại khái là năm điểm cống hiến a!

Suy nghĩ một chút, Triệu Bính Tuất nói.

- Mới năm điểm?

Trương Huyền líu lưỡi.

Vân Vụ Lĩnh chín đại Vương giả, mỗi một con đều đạt đến Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, Tòng Thánh, Bán Thánh cùng Tàm Phong cảnh Linh Thú càng vô số kể.

Thuần phục nhiều như vậy, mới chỉ có năm điểm cống hiến...

Đối phương hai mươi hai điểm, tính như vậy mà nói, đích xác có chút đáng sợ!

- Đúng vậy, tuy Linh Thú ở Vân Vụ Lĩnh bạo ngược, nhưng những năm này vẫn chiếm giữ trên núi, không có phát sinh qua mấy lần Thú triều, hơn nữa có Danh Sư Học Viện tọa trấn, đối với nhân loại nguy hại cũng không lớn, vì vậy... Cống hiến liền bớt chút!

Triệu Bính Tuất có chút lúng túng.

Nghe được Viện trưởng thuần phục nhiều Linh Thú như vậy, mới chỉ có năm điểm cống hiến, hắn cũng chuyên môn hỏi thăm qua, lấy được trả lời chính là như vậy.

Cống hiến lớn nhỏ, nhìn không phải ngươi làm cái gì, mà là đối với cả Nhân loại làm cái gì.

Trương Huyền gật đầu.

Linh Thú ở Vân Vụ Lĩnh, săn giết người của Danh Sư Đường, làm cực kỳ che giấu, ngay cả đám người Triệu Bính Tuất cũng biết không nhiều lắm, còn tưởng rằng chúng nó chỉ canh giữ ở trên núi, không có tiến công.

Về sau Thanh Giác Long Thú, Ngoan Nhân liên lụy quá nhiều, Trương Huyền càng không để Mi Trưởng lão nói ra, Tổng bộ cũng không biết tình hình, tính toán công huân ít cũng rất bình thường.

- Ngô sư, sư thúc trẻ tuổi, lấy thiên phú cùng thực lực của hắn, làm ra càng nhiều cống hiến chỉ là vấn đề thời gian. Lại nói, bắt được Vưu Hư, vạch trần khuôn mặt thật của hắn, làm cho nhân loại thiếu đi sâu mọt...

Thấy đàm luận cống hiến, Mộc sư giảng hòa.

Hắn không biết sự tình Linh Thú ở Vân Vụ Lĩnh, nhưng bắt lấy Vưu Hư, cái phản đồ nhân loại này, cũng sẽ tính toán vào trong cống hiến.

- Bắt lấy Vưu Hư? Hừ, cái cống hiến này, có thể tính một điểm sao?

Ngô sư nhẹ nhàng cười cười.

- Cái này... Vừa vặn một điểm!

Mộc sư gật đầu.

- Ha ha!

Ngô sư cười nhạo một tiếng, lần nữa nhìn về phía Trương Huyền:

- Trương viện trưởng, ngươi cũng nghe thấy, tuy sư phụ ngươi lợi hại, nhưng muốn thắng được tôn trọng, còn cần vì Nhân tộc làm cống hiến, hoặc có được thực lực chân chính... Ta xem ngươi vẫn là tiếp tục ở lại đây đi, di tích lần này, cực kỳ nguy hiểm, không phải qua chơi đùa... Ngươi qua, ta sợ gặp phải nguy hiểm, không ai có thể chiếu cố!

- Ta...

Trương Huyền vò đầu.

Hắn chỉ có Tòng Thánh đỉnh phong, muốn đi một di tích ngay cả Danh Sư thất tinh cũng sẽ vẫn lạc, đích xác rất nguy hiểm, đối phương không muốn mang mình cũng không gì đáng trách.

Chỉ là... Lấy tu vi kết luận thực lực, không khỏi quá mức võ đoán.

Nghĩ vậy, mỉm cười nhìn lại:

- Không biết... Trác chiến sư có tư cách qua không?

- Trác chiến sư là Chiến Sư Đường Bách phu trưởng, thực lực bản thân càng đạt đến Thánh Vực nhị trọng Thần Thức cảnh, tự nhiên có tư cách qua!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.