Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2420: Chương 2420: Năm phút đồng hồ (2)




Trong tin tức Kỷ Linh Phong cho hắn, chỉ nói Trương Huyền này là tiểu nhân vật từ Thanh Nguyên đế quốc tới, lúc nào biến thành người Thánh Nhân Trương gia? Sớm biết liên quan tới Thánh Nhân quý tộc, đánh chết hắn cũng không dám động thủ ah!

- Tiền bối, chớ tin tên này ăn nói lung tung... Trường kiếm lợi hại như vậy, muốn được công nhận, nhất định phải lĩnh ngộ kiếm pháp cực kỳ cao, tên này am hiểu đao pháp, chưởng pháp, quyền pháp cùng thân pháp, trên kiếm pháp coi như biết một chút, cũng không có khả năng đạt tới tình trạng thu phục trường kiếm nửa bước Lĩnh Vực cảnh...

Thấy đối phương dao động, Kỷ Linh Phong tiếp tục nói.

Hắn cùng Kỷ Linh Chân cũng không phải đối thủ, chỉ có thể dựa vào bội kiếm này thay đổi kết cục, một khi thật bị đối phương mê hoặc, hoặc tin tưởng đối phương là hậu bối của Thánh Nhân quý tộc, chết khẳng định là bọn họ!

Trước đó đã giao thủ qua, am hiểu là đao pháp, quyền pháp, chưởng pháp cùng thân pháp, chưa từng dùng tới kiếm pháp...

Kiếm nhẹ nhàng, đao nặng nề, dưới tình huống bình thường, am hiểu đao pháp cơ bản không sở trường kiếm pháp!

Chỉ cần bắt được điểm ấy, xác định đối phương không thu phục được Thánh khí trung phẩm đỉnh phong, liền có thể chứng minh đối phương đang nói láo!

Quả nhiên, nghe nói như thế, thanh âm của trường kiếm trên bệ đá trở nên không vui:

- Ngươi am hiểu đao pháp?

Đao kiếm bất lưỡng lập, cả hai từ trước tới nay cạnh tranh, gia hỏa này am hiểu đao pháp, tự nhiên để nó không vui.

- Tiền bối, đừng nghe hắn nói bậy, tại hạ là kiếm tu, am hiểu nhất là kiếm pháp, lĩnh ngộ kiếm pháp đã đạt đến cảnh giới thượng Kiếm Tâm, làm sao có thể tu luyện đao pháp?

Ngón tay Trương Huyền điểm ra.

Ầm!

Một đạo kiếm khí phá không, chiếu rọi bốn phía.

Kiếm ý tinh thuần, quả nhiên sớm đã đạt đến cảnh giới thượng Kiếm Tâm, cách nửa bước chân giải cũng không kém bao nhiêu.

- Ngươi...

Kỷ Linh Chân cùng Kỷ Linh Phong đều sửng sốt.

Vừa rồi tên này khống chế hơn trăm binh khí phá giải trận bàn, bọn họ đều thấy được, rõ ràng là dùng đao...

Làm sao đảo mắt biến thành kiếm? Hơn nữa kiếm khí tinh thuần như thế? Bọn họ cũng không bằng?

- Kiếm ý sáng rực, khí tức trầm ổn, không phải thật tâm thực lòng với Kiếm Đạo, là không có khả năng lĩnh ngộ được loại cảnh giới này!

Trường kiếm trên bệ đá lắc lư một cái, từ đáy lòng khen ngợi.

- Cái này...

Thân thể Kỷ Linh Chân, Kỷ Linh Phong cứng ngắc.

Nghe giọng nói của trường kiếm, là có chút tán thưởng...

Như vậy còn làm sao giết?

- Ta vì tới gần, hao tốn chí ít năm trăm năm, lấy ra bảo vật cùng vũ khí giá trị bao lớn, vượt qua mấy vạn Tinh Nguyên thượng phẩm... Chính ta lý giải Kiếm Đạo, càng đạt đến nửa bước chân giải, lâu như vậy cũng không có đạt được công nhận... Vì cái gì tên này chỉ là thượng Kiếm Tâm, liền có thể để hắn khen ngợi?

Kỷ Linh Chân khó tin.

Luyện hóa trường kiếm cấp bậc cao, có chút tương tự thuần thú, cần công phu nước chảy đá mòn, để đối phương công nhận mình.

Vì tiếp cận gia hỏa này, hắn hao tốn tinh lực cả đời, cũng không có đạt được khen ngợi, đối phương chỉ nói mấy câu, liền khen không dứt miệng...

Lúc nào thanh trường kiếm này thông tình đạt lý như vậy? Sớm biết như vậy, mình cũng không đến mức nhiều năm không tiến triển chút nào!

- Cái tên này dùng Ma âm cùng Sư Ngôn Thiên Thụ!

Nhìn ra hắn nghi hoặc, Kỷ Linh Phong vội vàng truyền âm.

Trong thanh âm của đối phương, mang theo hướng dẫn cùng mê hoặc, hắn nhìn rõ ràng, nếu không lấy bản tính của trường kiếm, khẳng định sớm đã bổ đối phương.

- Đáng ghét!

Đối phương nói chuyện, Kỷ Linh Chân cũng hiểu được, ánh mắt phát lạnh, tức giận đến run rẩy.

- Tiền bối, không nên nghe hắn ăn nói linh tinh...

Vội vàng tiến về phía trước.

- Im miệng!

Trương Huyền híp mắt lại:

- Tiền bối, hai người này muốn giết ta, nguyên nhân trọng yếu nhất là bởi vì... Ta triệt để lĩnh ngộ Kiếm tự mà Kiếm lão nhân lưu lại, lý giải Kiếm Đạo sắp đột phá đến chân giải! Bọn họ sợ bị ta vượt qua, cho nên mới động thủ...

- Triệt để lĩnh ngộ Kiếm tự? Lời này của ngươi thật chứ?

Trường kiếm trên bệ đá run lên, vội vàng hỏi.

- Tự nhiên là thật!

Trương Huyền nhẹ gật đầu:

- Cái chữ này, nhất bút nhất hoạ, hết thảy ẩn chứa một trăm linh bảy loại kiếm pháp, trên toàn thể lẫn nhau không liên can, không có bất cứ quan hệ nào, thậm chí còn có rất nhiều xung đột tương khắc, nhưng đây cũng chính là chỗ cao minh của Kiếm lão nhân, trên thực tế hắn đã sớm dung hợp một trăm linh bảy loại kiếm pháp này lại với nhau, sáng chế ra một bộ kiếm pháp mới khác! Tiền bối, không biết ta nói đúng hay không?

- Nói tiếp!

Trường kiếm vội nói.

- Bộ kiếm pháp kia, mặc dù không có thể hiện ở trong Kiếm tự, nhưng ta vẫn có khả năng suy đoán ra một chút, hẳn là dung nạp vạn vật, thống ngự bách binh... Nếu như không đoán sai, bộ kiếm pháp kia của Kiếm lão nhân, có lẽ liên quan đến một loại kiếm trận nào đó, mà muốn triệt để kích hoạt, thi triển ra, nhất định phải do tiền bối tọa trấn!

Trương Huyền nói tiếp.

Trên tấm bia đá phía ngoài, ghi chép không biết bao nhiêu trí tuệ, thông qua thư viện, sớm đã tìm ra pháp quyết tu luyện chính xác nhất, sau đó lại thông qua hắn lý giải Kiếm Đạo, tổng kết ra những cái này không khó!

- Nói không sai...

Trường kiếm trên bệ đá lên tiếng, lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, càng xem càng thoả mãn.

Có thể bằng vào một chữ Kiếm lĩnh ngộ được những thứ này, thiên tư quả nhiên cường đại đến đáng sợ!

Nếu như trước đây, Kỷ Linh Chân lĩnh ngộ được những cái này, có lẽ mình sớm đã thần phục, thành binh khí của đối phương.

- Ngươi mới vừa nói, sắp đột phá đến Kiếm Đạo chân giải... Không biết cần bao lâu? Mười năm? Năm mươi năm? Hay một trăm năm?

Nhớ tới vừa rồi đối phương nói, trường kiếm nhịn không được hỏi.

Đối phương lý giải Kiếm lão nhân lưu chữ sâu như vậy, lại đạt tới Kiếm Đạo chân giải, liền hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của truyền thừa.

- Không cần thời gian dài như vậy...

Trương Huyền nhắm mắt lại:

- Ngươi chờ một chút... Năm phút là được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.