Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2707: Chương 2707: Nghiên cứu Điện Chủ lệnh (2)




Lười nghe đối phương lý giải đồng thuật, Trương Huyền nhớ tới một việc, hỏi.

- Nói!

Khôi Thánh vung vung tay, một bộ cao nhân.

- Trong nội viện của Thánh Tử điện, nội bộ tượng đá của ngươi, dường như có một khung xương của Dị Linh tộc... Không biết ngươi là làm sao áp chế khí tức trong đó, không để người ta phát giác?

Trong lòng Trương Huyền nghi ngờ hỏi.

Sau khi tiến vào nội viện phát hiện chuyện này, vẫn rất kỳ lạ, chỉ là đến bây giờ cũng không có nghĩ thông suốt.

Ý niệm của Khôi Thánh xuất hiện lần nữa, vừa vặn có thể hỏi rõ ràng.

- Ngươi... Biết trong tượng đá của ta, có khung xương của Dị Linh tộc?

Sắc mặt của Khôi Thánh trắng nhợt, không còn khí độ cao nhân như vừa rồi, ngược lại mở to hai mắt nhìn, cực kỳ khó tin.

- Đúng vậy, hẳn là một Dị Linh tộc tên Ngoan Nhân ở thời kỳ Thượng Cổ!

Trương Huyền cười nói.

Khôi Thánh là đồ tôn của Khổng sư, hẳn nghe nói qua vị Ngoan Nhân Đại Đế này.

- Ngươi... Biết Ngoan Nhân?

Da mặt Khôi Thánh run rẩy lần nữa.

- Ngươi phong ấn xương ngực của hắn ở trong tượng đá, vì sao một chút khí tức cũng không toả ra...

Trương Huyền tiếp tục nói.

- Cái này...

Thấy hắn nói rõ ràng, không có chút phỏng đoán nào, Khôi Thánh dừng lại một chút:

- Ngươi đã nhìn ra, nói cho ngươi cũng không sao... Cái kia quả thực là xương ngực của Ngoan Nhân Đại Đế! Năm đó thời điểm ta phát hiện, đã có ý niệm của mình, vì phòng ngừa phục sinh, mới nhờ lực lượng của Khổng sư trấn áp.

- Lực lượng của Khổng sư?

- Ừm, nội viện vừa vặn ở hạch tâm trận pháp của năm cung điện Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín, nắm giữ bút tích của Khổng sư, lại thêm số mệnh nhân tộc hưng thịnh, dù xương ngực của Ngoan Nhân mạnh mẽ, cũng sẽ bị áp chế không hề có một chút năng lực phản kháng nào!

Khôi Thánh chậm rãi nói.

Nghe hắn nói như vậy, Trương Huyền nhớ lại vị trí của nội viện cùng năm đại điện, quả nhiên phát hiện, nội viện nằm ở hạch tâm trận pháp của Thánh Tử điện.

Khó trách có thể có linh khí nồng nặc như thế, bầu không khí thích hợp học tập văn hóa như vậy.

- Năm đó Ngoan Nhân Đại Đế cùng Khổng sư chiến đấu, thực lực sớm đã vượt qua Cổ Thánh, không phải ta có thể chống lại, muốn triệt để áp chế, không để cho phục sinh, cũng chỉ có loại biện pháp này...

Lắc đầu, Khôi Thánh tràn đầy nghi ngờ nhìn qua:

- Cái xương ngực này, đặt ở trong tượng đá, khí tức bị áp chế không phát hiện được, Minh Lý Chi Nhãn của ngươi chẳng qua là đệ tam trọng, làm sao nhìn ra được?

Nhiều đời Điện Chủ như vậy, lĩnh ngộ Minh Lý Chi Nhãn, đều vượt qua vị trước mắt này, loại tình huống như vậy cũng không có nhìn ra khung xương, vị trước mắt này, không chỉ nhìn ra, còn xác nhận như vậy, làm sao làm được?

- Ta cũng là cơ duyên xảo hợp...

Trương Huyền cũng không giải thích.

Ngoan Nhân bằng vào thực lực của hắn, khẳng định không trấn áp được, dựa vào là Thiên Đạo chi thư, thứ này dính dáng thư viện, coi như đối phương là một đạo ý niệm, cũng không cần thiết nói ra.

- Mặc kệ ngươi làm sao nhìn ra, nhưng ta cảnh cáo ngươi, tuyệt đối không nên động nó, nếu không, coi như ngươi đạt đến Thánh Vực cửu trọng, cũng chưa chắc có thể chống lại...

Thấy hắn không muốn nói nhiều, Khôi Thánh không hỏi thêm nữa, nhưng nhắc nhở một câu.

- Nếu như ta có nắm chắc thuần phục xương ngực, không cho hắn làm xằng làm bậy thì sao? Có thể lấy ra hay không?

Trương Huyền nói.

Nắm giữ Thiên Đạo chi thư, cùng trái tim và đại não của Ngoan Nhân, hắn có nắm chắc tuyệt đối thu phục xương ngực này, chỉ là không biết giải thích như thế nào, mới có thể không ảnh hưởng nội viện cùng tượng đá mà thôi.

- Thuần phục?

Nghe nói như thế, Khôi Thánh sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu:

- Ngươi có thể thuần phục Ngoan Nhân? Nói đùa cái gì chứ! Sự tình năm đó Khổng sư cũng không làm được, ngươi cảm thấy có thể hoàn thành sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.