Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1381: Chương 1381: Ngươi là lão sư? (1)




Nữ tử này như tự mang lấy một loại u nhã cùng thản nhiên, nhất là cười lên, xinh đẹp không nói ra được, ngay cả Triệu Nhã mở ra thể chất tới so sánh, tựa hồ cũng kém một mảng lớn.

- Chẳng lẽ... Ngươi cũng là học sinh của học viện?

Ngăn chặn kích động, không để cho mình thất thố, Trương Huyền nhịn không được nói.

Chẳng biết tại sao, ở trước mặt cô gái này, hắn sẽ kìm lòng không được khẩn trương, thậm chí có chút không biết làm sao.

Lúc trước ở trước mặt những người khác là chưa bao giờ có.

Hắn ở đây, là bởi vì trở thành học sinh của Danh Sư học viện, đối phương cũng xuất hiện ở đây, sẽ không phải cũng là học viên chứ, nếu như thế này liền tốt, khẳng định có thể ở chung thời gian rất lâu.

Nữ tử lắc đầu.

- Không phải?

Trương Huyền sững sờ:

- Cái kia... Ngươi là người thân của trưởng lão nào đó?

Danh Sư học viện, quản lý sâm nghiêm, trừ học viên cùng lão sư, hầu như ai cũng không vào được.

Có thể xuất hiện ở đây, chẳng lẽ, là nữ nhi hoặc thân thích của trưởng lão nào đó, nếu không, sao có thể đến nơi này, lại không bị phát hiện?

Nữ tử lắc đầu lần nữa.

- Vậy...

Trương Huyền vò đầu, đang muốn tiếp tục suy đoán thân phận của đối phương, liền nghe một thanh âm thanh nhã vang lên bên tai.

- Đi theo ta!

Ngay sau đó liền thấy nữ tử áo trắng đi thẳng về phía trước.

- Ngươi biết nói chuyện...

Trương Huyền ngẩn ngơ.

Trước đó ở trong sơn mạch, đối phương một câu không nói, còn tưởng rằng không biết nói chuyện, không nghĩ tới chẳng những biết nói, thanh âm còn dễ nghe như thế.

- Đương nhiên biết!

Nữ tử áo trắng lườm hắn một cái, mỉm cười.

Cái tên này, giống như đồ đần vậy.

Trước đó ở Huyễn Vũ sơn mạch, nàng ra tay đánh chết một Linh thú hung mãnh, nhận được vô số Linh thú cảm kích.

Những Linh thú này, cùng một chỗ đến báo ân, sợ quấy rầy bản thân, lặng lẽ tập hợp, kết quả lại bị tên này cho rằng là vây công, nhất định lôi kéo nàng nhảy xuống đầm nước.

Cìn ở dưới nước lặn thời gian dài như vậy.

Còn tự cho là cứu nàng một mạng, để cho người ta dở khóc dở cười.

Mặc dù thoạt nhìn ngốc như vậy, nhưng cũng là một mảnh hảo tâm, nàng mới không có vạch trần ở trước mặt.

Vốn cho rằng là bèo nước gặp nhau, về sau khó gặp nhau nữa, hắn giúp mình một lần, bản thân cũng giúp hắn một lần liền xong, không nghĩ tới ở đây gặp gỡ lần nữa.

- Ngươi là học sinh nơi này?

Nữ hài vừa đi về phía trước, vừa hỏi.

- Ân, ta là tân sinh năm nay mới tới, hôm qua mới thông qua nhập môn khảo hạch. Lúc trước gặp mặt, ở Huyễn Vũ đế quốc còn không có xuất phát!

Trương Huyền gật đầu.

Đây không phải bí mật gì, cũng không có gì có thể giấu giếm.

- Ah!

Nữ hài nhẹ gật đầu, trong lòng bừng tỉnh.

Nguyên lai là mới vừa thi vào học viên, khó trách xuất hiện ở đây.

- Ngươi chọn lão sư chưa?

Trong lòng hơi động, nhớ tới cái gì đó, nữ hài hỏi.

- Còn không có tuyển, cũng không có ý định tuyển...

Trương Huyền lắc đầu.

- Không có ý định tuyển?

Nữ hài kỳ quái:

- Vì cái gì?

Tới trường, không chọn lão sư, làm sao học?

- Không có gì... Chính là không tìm được thích hợp!

Trương Huyền xấu hổ cười một tiếng.

Không phải hắn không muốn giải thích, mà là không dám, vạn nhất nói trình độ lão sư nơi này không được, giảng bài đối với hắn không có tác dụng... Chỉ sợ sẽ bị lão sư võ thuật vây công đánh chết.

- Muốn tìm dạng lão sư gì? Ánh mắt của ta cũng không tệ lắm, có thể giúp ngươi tuyển một chút!

Nghe được nguyên nhân này, nữ hài nói.

Dù đối với lão sư học viện không hiểu rõ lắm, nhưng ánh mắt nàng cũng không tệ lắm, hẳn là có thể giúp đối phương tìm được một vị thích hợp.

- Cái này...

Trương Huyền vò đầu.

Hắn căn bản không muốn tìm lão sư, để hắn nói kỹ càng, còn thật không biết trả lời thế nào.

Phù hợp hắn... ngay cả Triệu viện trưởng, Mi viện trưởng cũng cự tuyệt, các lão sư khác làm sao có thể phù hợp?

- Ta cảm thấy cái này cũng không tệ, giảng giải công pháp cực kỳ kỹ càng, từ cạn tới sâu, để cho người ta lại càng dễ học tập!

Thấy hắn không nói, đi về phía trước mấy bước, nữ hài ngừng lại, chỉ một lão giả cách đó không xa đang giảng bài.

Trương Huyền nhìn sang, phía trên ghi chú họ tên, là một vị trưởng lão của Thiên Công viện.

Thiên Công chức nghiệp, ngày ngày tiếp xúc với chính xác, tâm tư kín đáo, mặc dù lão giả này giảng giải cũng là phương pháp tu luyện Hợp Linh cảnh, nhưng ăn khớp rõ ràng, nhịp nhàng liên hoàn, như là mưu kế chắc chắn, không có kẽ hở, để cho người ta sau khi nghe lưu luyến quên về.

Không ít tân sinh, đều vây ở bên cạnh, kích động khó tự kiềm chế, như muốn bái làm sư.

Học sinh lựa chọn lão sư, lão sư cũng chọn học sinh.

Rất nhiều lão sư lợi hại, coi như ngươi muốn tuyển, cũng chưa chắc có thể được chọn.

Vị này giảng bài trình độ cực cao, có lẽ có không ít người báo danh, hắn có thể tuyển chọn mấy cái, lại không biết.

- Vị trưởng lão này không tệ, có điều, ta không thích hợp...

Trương Huyền lắc đầu:

- Được rồi, đừng giúp ta tuyển, ta tạm thời còn không có ý nghĩ bái sư, ngược lại là ngươi, tên gì, tại sao lại ở chỗ này?

- Ta?

Nữ hài dừng bước, đang muốn nói chuyện, liền nghe học sinh chung quanh trong nháy mắt kích động lên.

- Nghe nói học viện tới một vị mỹ nữ lão sư, cũng muốn lên công khai khóa, nhanh đi qua nhìn một chút!

- Vậy thì có cái gì có thể nhìn, tìm lão sư cũng không phải tìm đạo lữ, xinh đẹp không tính là gì!

- Ta nghe nói, là Danh Sư đường chuyên môn sắp xếp đến rèn luyện, không đủ hai mươi tuổi, liền thành công khảo hạch Danh Sư lục tinh, ngay cả thập đại trường lão gặp gỡ cũng phải cung kính!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.