Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2556: Chương 2556: Nhiếp Hồn Kim Châu (1)




- Trận kỳ của ngươi...

Bàn tay vạch một cái, một đống trận kỳ bay về phía Bích Hồng Âm.

- Ngươi cầm đi, ở trong tay ngươi, tác dụng lớn hơn ở chỗ ta...

Bích Hồng Âm khoát tay áo.

Tận mắt thấy lực chưởng khống của đối phương ở trận pháp, biết những vật này đặt ở trong tay đối phương, có thể phát huy tác dụng càng lớn.

- Cảm ơn!

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Những trận kỳ này, đối với hắn mà nói, quả thực có tác dụng không nhỏ. Nếu như nói thực lực bây giờ, chỉ có thể chém giết nửa bước Nhập Hư cảnh, nhưng có những thứ này, thừa dịp đối phương không để ý, bố trí ra, Thánh Vực thất trọng sơ kỳ thậm chí trung kỳ cũng sẽ ăn thiệt thòi lớn!

Tiếp tục tiến lên, đã gặp phải một nhóm ong độc, mọi người càng thêm cẩn thận. Liên tục đi hai canh giờ, trong lúc này cũng gặp phải mấy lần Thánh thú đánh lén quy mô nhỏ, có điều có trận pháp ẩn nấp của Trương Huyền, lại thêm thực lực mọi người mạnh mẽ, không tiêu tốn khí lực quá lớn liền triệt để giải quyết.

- Động Hư Hồ Lô, ở trong hang núi phía trước kia...

Tiến vào sơn cốc không biết bao sâu, Lạc Huyền Thanh ngừng lại ở đằng sau một nham thạch to lớn, chỉ về phía trước nói.

Theo hắn chỉ nhìn qua, mọi người nhìn thấy một hang núi không lớn xuất hiện ở trước mắt, bốn phía mọc đầy dây leo, che lấp cửa hang chỉ còn một khe hở không lớn, không cẩn thận quan sát, căn bản không phát hiện được.

- Nơi này... không khác biệt gì địa phương khác nha?

Bích Hồng Âm lần đầu tiên tới, có chút không tin.

Hang núi trước mắt, thoạt nhìn không có bất kỳ đặc thù gì, không có lực lượng dày đặc, cũng không có linh khí tập hợp, không khác hang núi bình thường quá nhiều. Loại bảo vật Động Hư Hồ Lô, lại ở trong đó?

- Bởi vì trong này có trận pháp ngăn cách khí tức, mới có vẻ không có bất kỳ đặc thù gì, nếu không Động Hư Hồ Lô sớm đã bị người ngắt đi!

Lạc Huyền Thanh nói.

Mọi người giật mình.

Cũng đúng, nếu linh khí tập hợp, lực lượng tràn đầy, không cần người phát hiện, chỉ sợ Thánh thú ở đây đã sớm xông vào tìm. Nương theo Danh Sư càng ngày càng nhiều, Nhân tộc càng ngày càng cường đại, rất rõ ràng, đã không còn là thời đại Thượng Cổ đâu đâu cũng có bảo vật.

- Chúng ta đi vào đi, chờ ở chỗ này làm gì?

Con mắt Vân Liên Hải sáng lên.

Thân là Tầm Bảo sư, nghe được bảo tàng đang ở trước mắt, huyết dịch cũng trở nên sôi trào lên.

- Hiện tại còn không thể qua, nhất định phải chờ đến tối!

Vẻ mặt Lạc Huyền Thanh nghiêm túc hạ giọng nói.

- Vì sao?

Vân Liên Hải hiếu kỳ hỏi.

Mọi người cũng có chút khó hiểu, ở đây chờ lâu một đoạn thời gian, sẽ nhiều một phần nguy hiểm, vì sao nhất định phải đợi đến trời tối?

- Cái sơn động này, có một con Địa Ngục Thanh Long Thú trú ngụ!

Lạc Huyền Thanh truyền âm.

- Địa Ngục Thanh Long Thú?

Con ngươi mọi người co rụt lại.

- Rất lợi hại sao?

Thấy biểu tình của mọi người biến hóa, Trương Huyền nhịn không được nhìn qua.

Hiện tại cấp bậc thuần thú của hắn chỉ là lục tinh, mặc dù nhìn qua không ít sách vở, biết không ít Thánh thú lợi hại, nhưng không ít Thánh thú hiếm có, là chưa từng nghe nói qua.

- Địa Ngục Thanh Long Thú, là một loại Thánh thú ẩn chứa huyết mạch Long tộc, chỉ cần trưởng thành liền nắm giữ thực lực tương đương Thánh Vực bát trọng!

Viên Hiểu trầm giọng nói.

- Thánh Vực bát trọng?

Vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc.

Loại Thánh thú cấp bậc này, nói thật, thấy cũng chưa thấy qua. Nếu như có thể thuần phục một con, coi như đi Trương gia cướp cô dâu, nắm chắc cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.

- Đúng vậy, chỉ mong không quấy nhiễu nó, nếu không mấy người chúng ta gộp lại, cũng không phải đối thủ!

Lạc Huyền Thanh thở ra một hơi, nói.

Thánh thú Thánh Vực bát trọng, dựa vào thiên phú, sức chiến đấu đã mạnh hơn Thánh Vực bát trọng, mặc dù bọn họ là hậu bối của thế lực lớn, thủ đoạn nhiều, nhưng chân chính gặp được cũng rất khó ứng đối.

- Loại Thánh thú cấp bậc này, thực lực mạnh mẽ, chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay sẽ phát giác, chờ đến tối, hay hiện tại cũng không có gì khác biệt nha!

Trương Huyền nhìn qua.

Thánh thú đạt tới Thánh Vực nhị trọng, liền có thể sinh ra thần thức, bỏ qua đêm tối ảnh hưởng, con này nắm giữ lực lượng Thánh Vực bát trọng, có thể xưng đỉnh phong của đại lục, đối với nó mà nói, ngày sáng đêm tối có gì khác nhau?

- Là bởi vì món bảo vật này!

Lạc Huyền Thanh cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều ra một cái hộp ngọc, nhẹ nhàng mở ra, nhất thời chói mắt ánh sáng, không ngừng lóe lên. Là một cái hạt châu màu vàng óng, không biết cái gì luyện chế mà thành, mười phần chói mắt, phóng xuất ra đặc thù ánh sáng.

- Đây là cái gì?

Mọi người hiếu kỳ, ngay cả Trương Huyền cũng không hiểu rõ.

- Đây là Nhiếp Hồn Kim Châu ta chuyên môn nhờ người luyện chế!

Lạc Huyền Thanh gật đầu.

- Nhiếp Hồn Kim Châu?

Mọi người không hiểu.

- Địa Ngục Thanh Long Thú, nắm giữ huyết mạch Long tộc, trời sinh mẫn cảm với vật phẩm màu vàng kim lấp lánh, cho nên ta chế tạo thứ này, chỉ cần ném đi, rất dễ dàng hấp dẫn nó tới... Bên trong có khắc trận văn cùng trận pháp, chỉ cần nhìn thời gian dài, sẽ bị thôi miên, rơi vào u ám!

Lạc Huyền Thanh giải thích:

- Bất quá bây giờ là ban ngày, ánh nắng quá mạnh, rất khó thu hút nó, ban đêm hiệu quả lớn nhất!

Mọi người giật mình.

Yêu thú có huyết mạch Long tộc, ưa thích vật phẩm ánh sáng lấp lánh, không tính là bí mật gì, chỉ cần vận dụng thoả đáng, quả thực có thể tạo được hiệu quả không tệ. Một khi ngủ say, bọn hắn có thể lặng lẽ lẻn vào, không còn nguy hiểm.

- Lạc huynh, Nhiếp Hồn Kim Châu này của ngươi, có thể cho ta nhìn một chút không?

Trương Huyền nhìn qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.