Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1008: Chương 1008: Phần thưởng của thi đấu (2)




Cái ban thưởng này trước đó cũng đã nói qua, không có gì đáng để ngạc nhiên.

“Trước đó quả thực đã nói như vậy. Mà lần này lại đột nhiên tăng ban thưởng lên, rất lớn. Ngay cả ta, suy nghĩ một chút cũng có chút không kìm nén được!

Khang đường chủ hưng phấn nói.

Đêm qua, người phụ trách các thế lực lớn bọn hắn đột nhiên nhận được tin tức từ Hồng Thiển Hồng sư. Nói là ban thưởng thi đấu của đã được gia tăng. Sau khi khi thấy rõ nội dung ban thưởng, coi như hắn là cường giả đỉnh phong của một thế lực, đường chủ Danh sư đường thì cũng không nhịn được hít thở dồn dập, tràn ngập vẻ không thể tin được.

Thi đấu trước kia, ban thưởng cũng coi như đủ phong phú, thế nhưng so sánh với lần này. . . Quả thực cái gì cũng không tính là gì, coi như là trò trẻ con!

“Ồ? Có ban thưởng gì vậy? Trương Huyền rất hứng thú nhìn qua hắn.

“Ban thưởng thứ nhất là một viên linh thạch thượng phẩm!Khang đường chủ nói.

“Linh thạch thượng phẩm?

Trước đó không phải nói linh thạch trung phẩm hay sao? Làm sao lại đổi thành thượng phẩm rồi?

“Linh thạch thượng phẩm, một viên tương đương với một vạn viên linh thạch trung phẩm, hơn nữa còn có tiền mà không mua được! Giá trị rất lớn, không thể đo lường!Thấy hắn không rõ, Khang đường chủ giải thích.

“Một vạn viên trung phẩm? Trương Huyền hít thở dồn dập.

Hắn nhọc nhằn khổ sở, trang bức, thiếu chút nữa bản thân đã chết thì mới từ chỗ mười bốn tông môn như Lưu Vân tông vơ vét được khoảng chừng 600 viên linh thạch trung phẩm. Có được vị trí thứ nhất là có thể thu hoạch được một viên thượng phẩm, tương đương với một vạn. . . Thế này thì có chút quá mức rồi!

“Đúng vậy a! Không chỉ có như thế, còn có co hội đi vào Hồng Viễn Danh sư học viện học tập và cơ hội tu luyện ba ngày ở trong Hóa Thanh trì...

Khang đường chủ tiếp tục nói.

“Hóa Thanh trì? Đó là cái gì vậy? Trương Huyền nhìn qua.

“Là bảo vật trân quý nhất của hoàng thất Huyễn Vũ đế quốc, cũng là chỗ dựa dẫm để lập quốc!

Khang đường chủ mở miệng, vẻ mặt rất là hâm mộ: “Người tu luyện tới Trọc Thanh cảnh có lẽ rất rõ ràng, trọc vì thân thể, thanh vì linh hồn. Hóa Thanh trì chính là địa phương dùng để tẩm bổ linh hồn. Tu luyện ở đây, linh hồn có thể nhận được thuế biến, khiến cho tỷ lệ xung kích Hợp Linh cảnh tăng lên gấp bội!

“Nếu như ta có cơ hội tu luyện ba ngày ở bên trong. Như vậy tỷ lệ xung kích Hợp Linh cảnh thành công có thể tăng lên tới năm mươi phần trăm trở lên! Đáng tiếc. . . Hóa Thanh trì là vật trân quý nhất của Huyễn Vũ đế quốc. Có giới hạn danh ngạch, thi đấu Danh sư mười năm một lần cũng chỉ có thể cung cấp được mấy danh ngạch mà thôi!

Nghe thấy là nơi tu luyện linh hồn, Trương Huyền khẽ gật đầu, âm thầm khiếp sợ.

Có thể khiến cho tỷ lệ xung kích Hợp Linh của Khang đường chủ gia tăng đến năm mươi phần trăm trở lên, như vậy Hóa Thanh trì. . . Đã đủ nghịch thiên.

Một viên linh thạch thượng phẩm, cơ hội đi vào Hồng Viễn Danh sư học viện học tập, ba ngày ở trong Hóa Thanh trì. . .

Mỗi một thứ xuất ra cũng có thể làm cho vô số người điên cuồng, ba thứ tập trung ở cùng một chỗ, quá đáng sợ!

“Vậy vị trí thứ hai thì sao?

Đây là ban thưởng cua quán quân, vậy thì người thứ hai thì sao?

“Vị trí thứ hai kém hơn rất nhiều, là 300 viên linh thạch trung phẩm, cơ hội học tập ở Hồng Viễn Danh sư học viện và hai ngày ở Hóa Thanh trì!

Khang đường chủ nói.

Mặc dù chỉ kém một chút, thế nhưng ban thưởng đã ít hơn một nửa. Không nói tới thiếu một ngày ở Hóa Thanh trì, chỉ nói linh thạch cũng còn kém nhiều lắm.

Một viên linh thạch thượng phẩm và 300 viên trung phẩm, kém hơn ba mươi lần.

“Vị trí thứ ba là một trăm viên linh thạch trung phẩm và một ngày ở Hóa Thanh trì! Còn lại từ thứ tư đến hạng mười cũng không có cơ hội đi vào Hóa Thanh trì, linh thạch cũng chỉ có mỗi 10 viên mỗi người. May mà chỉ cần là mười vị trí đầu thì đều có cơ hội đi vào Hồng Viễn Danh sư học viện học tập.”

Khang đường chủ nói ban thưởng của mười vị trí đầu ra một lần.

“Như vậy. . . Nhất định phải nắm được vị trí đệ nhất!

Trương Huyền xiết chặt nắm tay.

Trước đó hắn còn cảm thấy lần thi đấu này chỉ cần tranh một trong mười vị trí đầu là tốt rồi, thành tích không quá quan trọng, hiện tại xem ra. . . Nhất định phải thu được vị trí thứ nhất.

Không nói đâu xa, chỉ riêng một viên linh thạch thượng phẩm cũng đã quá mê người rồi.

Có thứ này, chỉ sợ hắn muốn tu luyện tới Hóa Phàm đỉnh phong cũng không cần lo lắng vì linh thạch nữa.

“Đúng vậy a, nhất định phải tranh vị trí thứ nhất, đáng tiếc. . . Thứ nhất nào có dễ tranh như vậy chứ?

Nghe thấy hắn nói như vậy, Khang đường chủ cười khổ.

Vị trí thứ nhất người người đều muốn, ban thưởng tăng lên, vô số người tu luyện đều muốn có được tới mức đỏ mắt. Muốn có được nó, nào có dễ dàng như vậy.

Tên tuổi Dương sư, mặc dù rất vang dội, có thể khiến cho người ta kiêng kị. Thế nhưng tin tức này cũng chỉ lưu truyền trong mười bốn thế lực tông môn, bên trong các vị chưởng giáo. Những những tài tuấn tuổi trẻ tham gia thi đấu kia cũng không biết được chuyện này.

Bởi vậy, chân chính so tài, sẽ không có người nào bởi vì ngươi là học sinh của Dương sư mà lưu tình.

Những tỷ thí khác quả thực không có gì, chỉ khi nào. . . Tỷ thí tu vi, thật sự Trương sư kém quá nhiều.

Mặc dù Khang đường chủ ôm kỳ vọng rất lớn với Trương sư, thế nhưng đối với việc hắn có thể thu được vị trí quán quân hay không vẫn không có cái gì để trông cậy vào.

“Tới nơi rồi!

Nghe thấy hắn đang cảm khái, Trương Huyền đang muốn nói chuyện thì đã nghe thấy thanh âm của Nhược Hoan công tử vang lên. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, ba người đã đi tới quảng trường trước Minh chủ phủ. Lúc này ở đây đã là dòng người tấp nập, chen chúc như thủy triều.

Thi đấu Danh sư, trải qua vô số mưa gió, rốt cục. . . Sắp bắt đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.