Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2601: Chương 2601: Phong lão bi thảm (2)




Ổn định một hồi, lúc này Phong lão mới thở ra một hơi, nhìn phế tích đầy đất, tràn đầy đau thương.

- Phản phệ?

Ngọc Thần không hiểu.

- Thiên Cơ sư, tìm kiếm cơ duyên, đánh cắp thiên địa bí ẩn, tự nhiên bị Thiên Đạo căm thù đến tận xương tuỷ. Chỉ bất quá, chúng ta sử dụng thủ đoạn đặc thù che giấu loại khí thế này cảm ứng, đối phương không cách nào phát hiện... Vừa rồi loại thủ đoạn này hình như đột nhiên mất đi tác dụng, thiên đạo uy nghiêm từ nội bộ bắn ra, lúc này mới biến thành như vậy...

Chần chờ một chút, Phong lão chậm rãi nói.

Thân là Thiên Cơ sư cửu tinh, mặc dù Quy Xác vỡ có chút kỳ quái, phòng ốc sập cũng có chút không đúng, nhưng cẩn thận thôi diễn, vẫn có thể biết một chút.

Bất kỳ nghề nghiệp nào, tu luyện tới đỉnh phong đều sẽ gặp phải thiên địa ghen ghét, thật giống như Xuất Khiếu kiếp, Động Hư kiếp, đều là thiên địa trừng phạt cường giả.

Thiên Cơ sư, nhìn trộm Thiên Đạo, lại càng dễ gặp phải trừng phạt, chỉ bất quá trước thời hạn đề phòng, thật giống như vài địa phương đặc thù, một khi cảnh sát tới, sẽ trước thời hạn giấu kỹ người, thành tính chất giải trí, không dính dáng đánh bạc, bắt không được người, coi như vi phạm cũng không quá mức nghiêm trọng.

Loại nghề nghiệp này, có thể nhìn trộm, tự nhiên cũng đã đề phòng, nằm mơ cũng không nghĩ đến, tầng tầng đề phòng còn bị phát hiện, không chỉ Quy Xác bị hủy, toàn bộ Thiên Cơ đường của Thánh Tử điện, vài vạn năm cơ nghiệp, cũng hủy hoại chỉ trong chốc lát...

Phong lão tràn đầy đau lòng.

Lông mày Trương Huyền nhảy một cái.

Còn tưởng rằng là Quy Xác cùng kiến trúc không chắc, nằm mơ cũng không nghĩ đến liên quan đến Thiên Đạo.

Vừa rồi hắn mượn Thiên Đạo thư viện, tới dò xét Quy Xác, Quy Xác bể nát... tính toán có khả năng điêu khắc hay không, điện đường liền sập... Chẳng lẽ cục diện trước mắt này, thật liên quan đến mình?

Nếu thực như thế, hắn liền có trách nhiệm rất lớn. Trên mặt lúc đỏ lúc trắng, đang không biết giải thích như thế nào, chỉ thấy Phong lão cười khổ một tiếng, nhìn lại.

- Trương sư, ngươi không cần tự trách mình! Chuyện này không liên quan gì đến ngươi, có thể là Thiên Cơ đường chúng ta gần đây buông lỏng, có sự tình gì không thôi diễn đến, mới xuất hiện biến cố như vậy, dưới tình huống bình thường, nghề nghiệp chúng ta, mặc dù có không ít chuyện, nhưng cẩn thận một chút, chú ý thiên đạo hài hòa, thì còn hết sức an toàn.

- An toàn?

Thấy đối phương vẫn không trách tội mình, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.

Sự tình Thiên Đạo thư viện, khẳng định là không thể nói, đối phương đã không có phát hiện, vậy thì điệu thấp cho thỏa đáng. Còn đối phương thiệt hại, tìm cái khác nghĩ biện pháp đền bù là được.

- Đúng vậy, ngươi thấy chỉ là ngoài ý muốn, loại tình huống này vạn năm cũng sẽ không xuất hiện một lần...

Sợ thật vất vả gặp phải thiên tài, lại sinh tâm lùi bước, Phong lão vội vàng giải thích:

- Không tin, ngươi nhìn Tàng Thư các bên kia, liền không có vấn đề gì.

Nói xong chỉ qua một bên.

Theo phương hướng ngón tay của hắn, Trương Huyền nhìn một cái, quả nhiên thấy một kiến trúc, đứng sừng sững ở cách đó không xa, dù liên kết với kiến trúc mai rùa, cũng không có chịu ảnh hưởng, từng giá sách song song, bốn phía bụi đất tung bay, nơi này lại sạch sẽ như mới.

- Đây đều là tàng thư của các ngươi?

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Chỉ cần đọc sách, liền có thể ngưng tụ ra Thiên Đạo công pháp, làm cho đối phương chật vật như thế, cũng có thể tiến hành bồi thường.

- Đúng vậy!

Phong lão gật đầu, sinh ra ý tự hào:

- Thánh Tử điện Thiên Cơ đường chúng ta, dù nhân số ít hơn những nghề nghiệp khác nhiều, nhưng công pháp bí tịch, lại không kém cỏi chút nào, Hi Thánh Quy Xác xảy ra ngoài ý muốn bị hỏng, ngươi vẫn có thể thông qua đọc sách học tập, tới đo lường năng lực thiên phú của mình...

Trước đó đối phương muốn xem sách, học tập, xác định mình có thích hợp nghề nghiệp này hay không, hắn không đồng ý, cảm thấy quá phiền toái. Hiện tại Hi Thánh Quy Xác vỡ vụn, coi như muốn đo lường cũng không cách nào làm được, chỉ có thể sử dụng loại phương pháp nguyên thủy nhất này.

- Vậy thì tốt, ta xem trước một chút...

Nghe được có thể tùy tiện nhìn, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, người còn chưa tới trước mặt, con mắt liền quét tới, đồng thời, trong lòng âm thầm hô khẽ:

- Thiếu hụt!

Ầm ầm!

Lời còn chưa dứt, liền thấy thư tịch trước mắt giống như bị đại hỏa thiêu đốt, trong nháy mắt bùng cháy thành tro tàn, ngay sau đó toàn bộ kiến trúc, cũng giống như Quy Xác trước đó, xuất hiện vết rách to lớn. Mấy hơi thở, liền sụp đổ xuống, biến thành một đống phế tích.

- Tàng Thư các...

Vẻ mặt lần nữa đỏ bừng, Phong lão phun ra một ngụm máu tươi, tựa hồ phát điên.

Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Thế nào trong nháy mắt, Thiên Cơ đường liên tiếp xảy ra chuyện? Nếu như một lần, có thể nói là không có giấu diếm tốt khí tức, bị Thiên Đạo phát hiện, nhưng liên tục ba lần... xem như hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Khóe miệng Trương Huyền giật một cái:

- Chẳng lẽ bởi vì... Xem sách?

Nếu như trước đó hắn còn không dám xác định, lần này, mới nhìn thư tịch một cái, thư viện liền sụp đổ, đã gần như xác nhận. Quay đầu nhìn về phía lão giả có chút đờ đẫn kia, trong lòng tràn đầy không đành lòng:

- Phong lão, Phong lão, Phong lão...

Liên tục hô ba tiếng, đối phương cũng không có trả lời, trong lòng áy náy càng lúc càng nồng nặc, đang muốn cẩn thận quan sát một chút, đối phương có thể nhận đả kích quá lớn, tổn thương nguyên khí hay không, liền thấy một đạo lôi điện thô to không biết từ đâu bắn đến, thẳng tắp bổ vào trên đầu đối phương.

Tạch tạch!

Phong lão nằm ở trên mặt đất.

- Phong lão, ngươi...

Khóe miệng giật một cái, Trương Huyền vội vàng tiến lên.

Thình thịch thình thịch bành!

Lôi điện nhấn chìm lão giả, chỉ để lại một cái chân, ở bên ngoài không ngừng co rúm, giày cũng rớt ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.