Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 810: Chương 810: Quỷ dị Vô Hồn Kim Nhân (hạ) (2)




Theo truyền thuyết, đó là nơi có thể thiết kế ám khí tinh vi nhất, và khôi lỗi phức tạp nhất trên đời này. Nhất là khôi giáp, luyện khí sư chế luyện tuy rằng phù hợp thân thể, nhưng muốn phát huy hiệu quả lớn hơn nữa, lại cần phải tìm loại người chức nghiệp này.

Vô số cường giả chế luyện binh khí, sẽ đồng thời mời thiên công sư và luyện khí sư đi theo. Mời bọn họ tự mình thiết kế, một trong những binh khí bình thường, sẽ ẩn chứa vô số pháp môn, khiến người ta khó lòng phòng bị.

Không nói gì khác, cây trường thương này của Trịnh Dương, là bình thường nhất, cần phải gấp từng đoạn một, phiền phức vô cùng. Nếu như thiên công sư ra tay, trong đó thiết kế chốt lò xo, cầm trong tay chỉ có kích thước dài bang chiếc đũa, nhẹ nhàng nhấn một cái, là có thể thay đổi dài hơn một trượng, uy lực vô cùng.

Còn nữa, chính là cái hộp Thiên Công Cơ Xảo này, trong Đồ Thư Quán ghi chép khuyết điểm, phải là mấy chỗ điểm nối tiếp yếu ớt của nó. Chỉ có chạm vào mấy chỗ này, mới có khả năng hoàn toàn mở ra.

Bằng không, cho dù lực lượng cường thịnh mấy đi nữa, cũng không thể làm gì được. Mạnh mẽ công kích, chỉ hoàn toàn hủy diệt thứ bảo tồn bên trong.

- Có thể sử dụng thứ này để chứa, rốt cuộc là vật phẩm trân quý gì?

Hắn tiện tay mở ra hộp Thiên Công Cơ Xảo.

Thời điểm vừa tiếp xúc thứ này, Thiên Đạo Đồ Thư Quán lại đưa ra phán đoán, nói là “Thiên Công viện chế luyện thành, nhanh nhẹn linh hoạt vô song, không chỉ phương pháp, không có cách nào mở ra, nhưng chứa một ít bảo vật quan trọng cơ mật!

Nếu sử dụng máy móc như vậy chứa đồ, khẳng định không đơn giản.

Mở hộp ra, bên trong chứa một tấm da thú hơi mỏng, không biết làm bằng vật liệu gì, khác thường bền vững kiên cố, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, tự nhiên hoàn hảo không tổn hao gì, hoàn toàn không có chút hư hỏng.

Hắn tiện tay mở ra.

- Hồng Trần Đạp Thiên Bộ? Đây là vật gì?

Phía trước da thú viết năm chữ lớn Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, khiến người ta nhìn không hiểu có ý gì.

Tiếp tục nhìn xuống dưới, một câu thơ xuất hiện ở trong tầm mắt.

- Hồng trần ba nghìn dặm, cười bước lên trời xanh!

Phía sau câu thơ, ghi lại lai lịch của thứ này.

- Hồng Trần Đạp Thiên Bộ, là của môn sinh Khổng sư, Trọng Thánh sáng tạo ra. Ngày hoàn thành, lưng đeo núi lớn, một bước ba nghìn dặm, bay lượn trên cửu thiên. Mạch ta được Trọng Thánh quan tâm, truyền một quyển Đạp Thiên Bộ, lưu truyền hậu bối tử tôn, hi vọng đối xử tử tế. Vì đề phòng biến cố, đặc biệt đặt ở trong hộp Thiên Công Cơ Xảo, không phải máu của ta hậu bối, không có cách nào mở ra...

- Lại là bộ pháp?

Trương Huyền hiểu được, mắt sáng rực lên.

Môn sinh Khổng sư sáng chế, bộ công pháp này giá trị to lớn, có thể tưởng tượng được.

Thảo nào cần hộp Thiên Công Cơ Xảo chứa vào.

Dựa theo đạo lý, thứ này đặt ra phương pháp mở ra đặc biệt, giống như phía trên viết, không có máu hậu bối của mạch bọn họ, không có cách nào mở ra. Trương Huyền tất nhiên không phải là hậu bối của bọn họ, thậm chí cũng không biết một mạch này là gì.

Cho dù có thể mở ra, là bởi vì Thiên Đạo Đồ Thư Quán, tìm được chỗ thiếu hụt của thứ đồ này.

Cái này giống hệt với mật mã ở kiếp trước. Biết mật mã có thể mở ra. Nếu như quên, tiến vào tiếp xúc với nhân viên quản lý, sử dụng mật mã của nhân viên quản lý, cũng có thể mở ra.

Hiện tại hắn sử dụng chính là cái này.

Đồ Thư Quán trực tiếp hiểu thấu đáo bản chất của hộp kỹ xảo, xuống tay từ căn bản, lại nghiêm mật, lại kỹ xảo nữa, cũng không chịu được một đòn.

- Môn sinh Khổng sư lưu lại công pháp, không biết có chỗ thiếu hụt hay không!

Cầm bí tịch, Trương Huyền thầm hô chỗ thiếu hụt.

Hiện tại không quan tâm công pháp gì, hắn đều hình thành thói quen, xem trước một chút có khuyết điểm hay không.

Vật này là do môn sinh của Khổng sư tự mình sáng chế, cấp bậc cao có thể tưởng tượng được. Chỉ có điều... cấp bậc cao, khẳng định cũng có chỗ sơ hở. Xem trước một chút lại nói sau.

Vù!

Trong đầu hắn xuất hiện một quyển sách. Hắn tiện tay mở ra.

- Chỉ có bốn mươi hai chỗ thiếu hụt?

Rất nhanh lật xem xong sách, Trương Huyền líu lưỡi.

Không hổ danh là bộ pháp do môn sinh Khổng sư sáng lập ra. Thật là đáng sợ. Có ít nhất chừng bốn mươi chỗ thiếu hụt, ở trong võ kỹ xem như là hiếm có.

Trước đó hắn nhìn thấy được võ kỹ, cơ bản cũng phải có mấy trăm chỗ khuyết điểm. Chính vì vậy, mỗi một bộ công pháp, đều cần hơn một nghìn quyển bí tịch để bù đắp, mới có khả năng viên mãn giống như một, lại không có chỗ sơ hở.

Cái võ kỹ này, ngay cả năm mươi chỗ cũng không có, đủ để nói rõ sự lợi hại. Truyền đi tất nhiên gây ra tinh phong huyết vũ.

- Có nhiều chỗ thiếu hụt như vậy, cũng không dám tu luyện...

Không biết khuyết điểm ngược lại cũng thôi. Biết khuyết điểm, vẻ mặt Trương Huyền giống như trái mướp đắng.

Điều này lại giống như hoa quả ăn thật ngon, khi thấy trong đó có vô số sâu bò loạn, cũng cảm giác lại không muốn ăn nữa.

Tu luyện không khuyết điểm công pháp, võ kỹ thói quen, biết phương diện này có hơn bốn mươi chỗ, có chút khó có thể nuốt xuống.

- Đúng rồi, thân pháp thiên đạo cũng là một loại bộ pháp. Xem có thể dung hợp với nhau hay không!

Thân pháp thiên đạo, là do hắn thu thập vô số quyển bí tịch bộ pháp, thân pháp dung hợp thành. Tuy chỉ là cơ sở, lại đại biểu đại đạo huyền bí tối giản, có lẽ có thể dung hợp hai loại.

- Dung hợp, chính xác!

Đặt hai bộ sách ở chung một chỗ, tinh thần hắn lại thoáng động.

Vù!

Một quyển sách mới xuất hiện.

Hắn lại mở ra.

- Chỉ có ba chỗ khuyết điểm? Quá tốt. Tuy rằng chỉ có ba chỗ, đã có thể tu luyện...

Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.

Ba chỗ thiếu hụt tuy rằng so với công pháp trước đó, cũng không ít, lại đáng giá để tu luyện. Cùng lắm thì sau đó lại thu thập thêm loại bí tịch bộ pháp, nghĩ biện pháp dung hợp.

Biết có thể tu luyện, hắn không do dự, nhìn về phía nội dung của bí tịch.

Vừa nhìn xuống, đồng tử hắn co lại, trong nháy mắt môi trắng bệch.

- Hồng Trần Đạp Thiên Bộ Tề Thiên Quyển, chẳng lẽ là... bay?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.