- Hiện tại thu học sinh?
- Dạy dỗ mười ngày, để độ tín nhiệm đạt được bốn mươi?
Mạc Hoằng Nhất nhướng mày.
Độ tín nhiệm bốn mươi nghe đơn giản hơn so với sát hạch nhất tinh, trên thực tế độ khó gia tăng không chỉ gấp đôi.
Trước đó độ tín nhiệm năm mươi, không ít người dạy dỗ học sinh chí ít ba năm trở lên, hơn nữa từ nhỏ đã bắt đầu chỉ điểm, mức độ tín nhiệm lại càng được thành lập.
Thu học sinh từ khi biết đến khi sát hạch, chỉ có mười ngày, đã muốn khiến cho hắn có độ tín nhiệm đạt được bốn mươi, khó khăn to lớn, khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được.
- Cửa sát hạch phòng tín nhiệm này, có thể đặt ở sau cùng. Hiện tại các ngươi có thể sát hạch bốn cửa ải còn lại!
Giới thiệu xong quy tắc, Chúc trưởng lão nhìn về phía hai người Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất.
- Được!
Trương Huyền gật đầu, nhấc chân lại muốn đi vào. Hắn mới đi hai bước đã bị Chúc trưởng lão gọi lại.
- Trương sư, ngươi tạm thời không vội...
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
- Ách... là như vậy, ngươi có thể thi sau Mạc sư hay không? Ta sợ... sau khi ngươi đi, khôi lỗi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Như vậy... Mạc sư lại không có cách nào sát hạch!
Chúc trưởng lão có chút xấu hổ.
Cửa thứ nhất của Danh Sư Đường, sau khi người này thi qua, khôi lỗi ở các cửa ải đều hỏng. Lần sau còn không biết bao lâu mới có thể để cho người ta sát hạch,.
Chúc trưởng lão đã có chút sợ hãi. Hắn rất sợ cửa thứ hai qua đi cũng một mảnh hỗn độn.
Nếu thật sự như vậy, Mạc Hoằng Nhất cũng không cần thi nữa.
- Ách... Được rồi!
Trương Huyền đầy xấu hổ.
Không nghĩ tới lại sát hạch một lần, lưu lại cho người ta một ấn tượng xấu như vậy.
Đương nhiên, nếu như để cho hắn biết, trong lòng mọi người, hắn sát hạch danh sư, so với đập bãi, phá quán, quả thực giống nhau, hắn tuyệt đối sẽ càng bất đắc dĩ.
Mạc Hoằng Nhất không hổ danh là thiên tài siêu cấp của Thiên Vũ vương quốc, luân phiên sát hạch, một lúc lâu sau, đi ra, bốn cửa ải đều đã thông qua.
Trên thành tích mặc dù không có nghịch thiên giống như Trương Huyền, nhưng cũng phá vỡ không ít kỷ lục trước đây.
Đến lượt Trương Huyền bắt đầu sát hạch.
Lại là một trận gà bay chó sủa. Tất cả cửa ải đều gần như tàn phế, lúc này hắn mới đi ra.
Nhìn thấy được Danh Sư Đường hoàn toàn tê liệt, đám người Khương đường chủ, Chúc trưởng lão, Ngô sư nước mắt chảy ào ào... Tuy rằng Danh Sư Đường có thể tự động tu bổ, nhưng cũng cần rất nhiều tài chính, nguyên liệu tập trung vào. Khôi lỗi nhất tinh, nhị tinh đều bị tổn thương, còn không biết phải tiêu tốn bao nhiêu tiền, mới có khả năng hoàn hảo giống như lúc ban đầu.
- Thông qua bốn cửa ải này, còn có cửa ải cuối cùng sát hạch phòng tín nhiệm. Cho các ngươi mười ngày, thu một hoặc nhiều học sinh. Chỉ cần khiến cho độ tín nhiệm của hắn vượt quá bốn mươi là được!
Hai người đều thông qua tất cả, Chúc trưởng lão nói ra hạng mục cuối cùng.
- Thu một đệ tử là được?
Trương Huyền nhìn qua.
- Không sai!
Chúc trưởng lão vuốt râu.
- Mười ngày...
Trương Huyền suy tư một chút:
- Hiện tại ta thu một người... được chưa?
Mười ngày sát hạch danh sư nhị tinh, thật sự quá chậm. Không được, lại ở hiện trường thu một người, nói vậy khiến cho độ tín nhiệm của hắn vượt quá bốn mươi, cũng không khó.
- Đừng vội. Thu học sinh còn có yêu cầu!
Chúc trưởng lão lắc đầu, ngay sau đó nhìn quanh một vòng:
- Sát hạch danh sư nhị tinh, còn có nhiệm vụ cần Trương sư, Mạc sư đi làm. Có thể phải rời khỏi Thiên Vũ vương thành, trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về. Mời các vị trở về đi. Yên tâm, nhiệm vụ này không dính dáng tới nguy hiểm, an toàn vô cùng. Chỉ có điều trong khoảng thời gian ngắn, không có cách nào liên hệ cùng các ngươi mà thôi!
- Còn có nhiệm vụ?
- Phải rời khỏi vương thành? Thế nào trước đây chưa từng nghe qua?
- Chỉ cần không nguy hiểm là được!
Không nghĩ tới sát hạch danh sư nhị tinh phức tạp như vậy, còn có nhiệm vụ rời khỏi vương thành, tất cả mọi người xung quanh đều sửng sốt. Bọn họ còn muốn hỏi rõ ràng. Nhưng nhìn thấy Chúc trưởng lão không muốn nhiều lời, lại hạ lệnh đuổi khách, bọn họ không thể làm gì khác hơn là lắc đầu, lui ra ngoài.
Đám người Triệu Nhã cũng liếc mắt nhìn Trương Huyền, sau đó đi ra khỏi đại sảnh. Rất nhanh trong đại sảnh chỉ còn lại có Trương Huyền, Mạc Hoằng Nhất cùng với ba vị danh sư nhị tinh Khương đường chủ.
- Được rồi, Chúc trưởng lão khác thừa nước đục thả câu nữa, nói đi!
Khương đường chủ khoát tay.
- Ừ!
Chúc trưởng lão gật đầu, nhìn về phía hai người Trương Huyền:
- Mới vừa rồi nói cùng mọi người, các ngươi phải có nhiệm vụ ra khỏi thành là giả. Mục đích là để phối hợp các ngươi hoàn thành sát hạch phòng tín nhiệm, đề phòng xảy ra phiền toái không cần thiết!
Trương Huyền và Mạc Hoằng Nhất nhìn nhau, đều có chút không hiểu nổi.
- Sát hạch phòng tín nhiệm, giống như ta mới vừa nói, trong vòng mười ngày, khiến cho học sinh mới thu nhận, độ tín nhiệm đạt được bốn mươi. Chỉ có điều, các ngươi không thể lấy thân phận bây giờ thu đồ đệ. Bằng không, khẳng định sẽ có không ít người nguyện ý bái làm học trò, độ tín nhiệm cũng rất dễ dàng đạt được!