Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1095: Chương 1095: Ta muốn bái ngươi làm sư phụ! (1)




- Cái này...

Lạc đan sư không nói ra lời, cũng không biết nên tiếp tục như thế nào.

Đối phương nói có lý có căn cứ, khiến cho nàng căn không có cách nào phản bác được.

Không chỉ nàng có vẻ mặt này, toàn bộ người bên trong căn phòng này cũng lặng ngắt như tờ.

Cái này. . . Thế cũng được sao?

Muốn làm được như vậy cần phải hiểu rõ sâu bao nhiêu về dược vật, đan phương, lò đan, thì mới có thể làm được a?

Tất cả mọi người lần nữa nhìn về phía tên thanh niên ở trước, giống như là nhìn thấy một quái vật vậy.

- Vừa rồi khi ngươi vấn đáp cùng những người khác, ta cũng đã nghe thấy. Quả thực hồn lực đi vào lò đan sẽ bị thiêu đốt cho bị thương, bỏ vào Cam Tâm thảo có linh tính là có thể trung hoà, nhưng. . . Ngươi có nghĩ tới một việc hay không? Linh tính Cam Tâm thảo sẽ rất dễ dung hợp với Chi Khải mộc đã bỏ vào lúc trước, từ đó hạ thấp hiệu quả?

- Cái này...

Lạc đan sư lần nữa sửng sốt.

Chi Khải mộc có tác dụng hấp thụ linh tính, nếu như bỏ Cam Tâm thảo có linh tính vào sẽ rất dễ dàng bị thôn phệ, từ đó hiệu quả sẽ bị yếu bớt.

- Đây là chỗ thiếu hụt thứ hai.

Trương Huyền nói tiếp:

- Khi ngươi luyện đan, nếu như ta không nhìn lầm, có lẽ ngươi đã dùng Ám Dạ Vũ Nhu thủ a! Thủ pháp này có thể bảo hộ dược liệu và linh tính, nhưng mà. . . Nếu muốn tăng trình tự luyện chế Ngưng Thần Đan lên. Trong đó có bảy gốc dược liệu có lẽ phải nối liền một mạch, trực tiếp ném vào. Thế nhưng ngươi dùng loại thủ pháp này lại kéo dài tới ba mươi hai hô hấp, cuối cùng còn dẫn đến dược hiệu của dược vật xói mòn. . . Thủ pháp và dược vật không xứng với nhau, đây là chỗ thiếu hụt thứ ba!

- Khi luyện chế đan dược, ngươi dùng Thanh Hàn công để chống cự hỏa diễm cực nóng, mặc dù bảo vệ được mình, thế nhưng lại làm cho nhiệt độ của lô đỉnh mất đi một bộ phận, không có cách nào tốt hơn để dung hợp với giọt tinh huyết linh thú nữa. . . Đây là chỗ thiếu hụt thứ tư!

- . . . Chỗ thiếu hụt thứ năm!

- . . . Chỗ thiếu hụt thứ sáu!

. . .

- . . . Đây là chỗ thiếu hụt thứ hai mươi bảy!

- Luyện chế một viên đan dược Ngũ phẩm nho nhỏ mà lại không rõ ràng về lô đỉnh, không rõ dược tính, không quen thủ pháp, khống chế không đủ, truyền thụ không tường tận. Phân tích không thấu triệt, tâm tư không một lòng luyện chế, lực không tùy tâm...

Ánh mắt Trương Huyền như điện:

- Nhiều vấn đề như vậy mà cũng xứng gọi là luyện đan sao?

- Ta...

Lùi về phía sau mấy bước, vẻ mặt Lạc đan sư trắng bệch, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.

Thanh âm của đối phương giống như là pháo nổ, nhanh chóng truyền đến, lại thêm chính xác không sai, ép cho nàng không thở nổi.

Vốn nàng cho rằng mình đã trở thành người nổi bật ở bên trong các Luyện Đan sư ngũ tinh, không ai bằng. Thế nhưng dù có nằm mơ cũng không có nghĩ tới, trước mặt cường giả chính thức nàng lại giống như là ngớ ngẩn vậy, rất là buồn cười!

- Còn muốn ta nói nốt một trăm chỗ thiếu hụt còn lại hay không?

Trương Huyền tiếp tục nói.

Cổ co rụt lại, cơ thể Lạc đan sư khẽ run rẩy.

Đối phương liên tục nói ra hai mươi bảy chỗ thiếu sót, đây đều là điểm đã xuất hiện trong lúc nàng luyện đan vừa rồi. Nói có lý có cứ, khiến cho người ta không thể nào phản bác.

Chỉ nghe nhiều như vậy cũng đã cảm thấy nếu như tiếp tục luyện đan sẽ có chút bó tay bó chân, không biết nên làm như thế nào cho phải. Chỉ sợ nói tiếp, lòng tin của nàng sẽ sụp đổ, khó có thể chữa trị!

- Không, không cần...

Nàng ôm quyền, khom người. Khi lần nữa nhìn về phía thanh niên trước mắt, ánh mắt không phải là khinh thị, mà là kính trọng và bội phục.

Một người có thể nhìn ra nhiều chỗ thiếu hụt như vậy trong lúc luyện đang, lại nói có lý có cứ. Như vậy vị trước mắt này, rốt cuộc đã hiểu rõ về đan dược tới trình độ nào rồi?

E rằng cho dù là lão sư luyện đan của nàng cũng rất khó so sánh được với người này.

- Được rồi, cũng không cần có gánh nặng gì trong lòng cả. Luyện đan không phải vẽ tranh, một bút là một nét vẽ. Nếu đi theo quy định nghiêm ngặt là có thể vẽ được tác phẩm lục thực cảnh tinh mỹ. Còn luyện đan cần phải ma luyện không biết bao lâu, lại còn lĩnh ngộ đối với thuộc tính dược vật, như vậy mới có thể thành công.

Thấy vẻ mặt nữ tử trước mắt trắng bệch, biết đối phương đã bị đả kích hung ác, Trương Huyền an ủi một câu:

-Ngươi có thể chừng ấy tuổi đã luyện chế ra được loại đan dược cấp bậc này cũng đã coi như rất tốt rồi. Đừng cảm thấy trong lòng gánh nặng. . . Như vậy đi, ngươi dựa theo lời ta vừa nói, sửa lại một chút, luyện chế lại Thanh Thần đan một lần một chút. Ta cam đoan sẽ có thu hoạch không giống như trước đó!

Bên trong thanh âm xen lẫn Sư Ngôn thiên bẩm, khiến cho nàng tự nhiên lấy lại lòng tin.

Người trước mắt này, mặc dù là Danh sư ngũ tinh, thế nhưng cũng chỉ là sơ kỳ, tâm cảnh khắc độ ước chừng chỉ có 15. 0. Mà tâm cảnh hiện tại của hắn đã đạt tới 16. 0. Dùng Sư Ngôn thiên bẩm khiến cho đối phương tin tưởng, dễ như trở bàn tay.

Quả nhiên, nghe thấy hắn nói như thế, tự tin vốn đã dao động của Lạc đan sư một lần nữa ngưng tụ. Hai mắt nhắm lại, nhớ lại một chút. Nhớ tới mấu chốt mà vị thanh niên trước mắt này đã từng nói tới, nàng cắn răng, nói:

-Tốt!

Sau đó tiến lên mấy bước, đi tới trước mặt lò đan.

Bình thường luyện đan đều chuẩn bị ba phần dược liệu, mà trước đó nàng chỉ dùng một phần. Bởi vậy, trên mặt bàn ở trước mặt vẫn còn thừa lại hai phần, cũng không cần phát sầu vì dược vật nữa.

Chân khí trong cơ thể phun trào ra, đốt lửa, làm nóng đỉnh, chắt lọc dược dịch. Tất cả đều nối liền một mạch, các loại dược liệu giống như là giọt mưa rơi vào trong đỉnh lô, linh khí bắn ra bốn phía, dược hương xao động.

Sau hai mươi phút, phun ra một ngụm trọc khí, Lạc đan sư ngừng lại.

Thanh Thần đan vốn phải dùng thời gian nửa canh giờ mới có thể luyện chế thành công, thế mà nàng lại thành trước gấp đôi thời hạn!

Bàn tay đẩy một cái về phía trước.

Kẹt kẹt!

Lô đỉnh mở ra, một mùi thơm nồng nặc bay thẳng ra ngoài, tựa như một đám mây trắng nõn vậy.

Phía trên đám vây, viên đan dược tròn vo đang lơ lửng trong đó, một đạo đan văn kim sắc khảm nạm ở phía trên, lấp lánh mà chói mắt.

- Đây là. . . đan dược Đan văn cảnh?

- Làm sao có thể?

- Đan văn cảnh và hoàn mỹ cảnh, mặc dù chỉ kém một cấp bậc. Thế nhưng lại có khoảng cách không thể nhảy vọt, coi như lục tinh Luyện Đan sư tới đây cũng không có khả năng hoàn thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.