Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 889: Chương 889: Thân phận chân chính của Triệu Phi Vũ (1)




Thử nghiệm một hồi, phát hiện chân khí thiên đạo quả thật có thể khiến cho Cửu Thiên Liên Thai lột xác trưởng thành, lúc này Trương Huyền mới ngừng lại được, hai mắt tỏa ra ánh sáng.

Có thể khiến cho thứ này trưởng thành, lại có phương pháp tách linh hồn, tạo ra một phân thân, ở trong tầm tay.

Chỉ có điều, trước đó phải nghĩ biện pháp lấy Mặc Hồn Sinh ra lại nói!

Nếu không một khi đưa vào chân khí, hắn lại gào khóc thảm thiết, sợ rằng Liên Thai còn chưa có trưởng thành, người lại chết trước.

Một người hầu vu hồn sư Hóa Phàm cửu trọng, cho dù thực lực không nhiều bằng lúc trước, cũng mạnh mẽ hơn so với không có!

- Trước hết tu luyện công pháp vu hồn, bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn!

Biết lấy ra Mặc Hồn Sinh, cần phải có kỳ ngộ, Trương Huyền cũng không nóng nảy. Mắt hắn rơi vào trên công pháp tu luyện vu hồn sư.

Trước đó hắn tu luyện Dẫn Hồn quyết, giống như võ giả tập trung hơi thở. Ngay cả tập trung hơi thở cũng làm không được, không có cách nào trở thành võ giả. Cùng lý do, dẫn hồn không thành công, không có thể trở thành vu hồn sư.

Dẫn Hồn quyết, chỉ là khiến cho linh hồn ra khỏi thân thể. Một khi rời khỏi thân thể, lại hoàn thành, muốn khiến cho linh hồn không ngừng tăng cường, giống như võ giả thăng cấp, lại cần phải có các loại công pháp.

Mặc Hồn Sinh làm vu hồn sư lục tinh, trong đầu hắn, phương pháp tu luyện liên quan tới hồn phách cũng không ít. Lại thêm các loại tâm đắc tu luyện, đủ để gần hơn một nghìn quyển.

Sửa lại một chút, phát hiện công pháp từ dẫn hồn thành công cần khoảng Hóa Phàm nhị trọng, không có sai lầm chút nào. Sau nhị trọng, lại ít nhiều có một vài chỗ thiếu hụt.

- Vừa vặn không chênh lệch nhiều với tu vi của ta bây giờ. Bắt đầu tu luyện!

Hiện tại hắn vừa vặn là Hóa Phàm nhất trọng đỉnh phong. Nếu như linh hồn cũng có thể tu luyện đến mức như vậy, là có thể phù hợp hoàn mỹ, khiến cho lực chiến đấu tăng thêm không ít.

Khoanh chân ngồi dưới đất, tinh thần hắm thoáng động. Hồn phách rời khỏi thân thể, dựa theo công pháp thiên đạo vu hồn đã sửa sang xong, bắt đầu tu luyện.

Tăng tăng tăng tăng!

Hồn lực nhanh chóng tiến bước.

Không biết qua bao lâu.

Vù!

Hồn phách trở về vị trí cũ, Trương Huyền từ từ mở mắt.

Lúc này bên ngoài trời đã sáng. Ánh sáng mặt trời xuyên qua khe sơn động chiếu vào, đặc biệt chói mắt.

- Trải qua một đêm tu luyện, lực lượng hồn phách của ta tự nhiên đạt được Hóa Phàm nhị trọng!

Công pháp thiên đạo đầy đủ, lại có linh thạch trung phẩm cung cấp lực lượng, hồn phách nâng cao rất nhanh. Thời gian một đêm, tự nhiên đạt tới cảnh giới Hóa Phàm nhị trọng.

Nói cách khác, lực lượng hồn phách mạnh hơn so với tu vi của bản thân hắn.

- Chỉ có điều, vu hồn là cấm kỵ của đại lục. Tốt nhất không nên tùy tiện sử dụng...

Vu hồn sư giống như độc sư, là cấm kỵ, khiến cho không ít người kiêng kỵ. Nếu như có người biết linh hồn hắn có thể rời khỏi thân thể, đồng thời nắm giữ lực chiến đấu, thân phận danh sư chỉ sợ cũng rất khó bảo đảm.

Bởi vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên điều động sử dụng loại lực lượng này.

- Đã có thể bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn!

Hắn duỗi người đứng dậy.

Mặc Hồn Sinh đã truyền thụ phương pháp bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn cho hắn.

Cái gọi là cỏ tỉnh hồn, cũng không phải là một loại thực vật đặc biệt nào đó, là linh hồn sử dụng phương pháp đặc biệt bồi dưỡng, khiến cho dược liệu đưa đến thu hút linh hồn, khiến cho nó có tác dụng thức tỉnh.

Chỉ có điều, không quan tâm bồi dưỡng thế nào, đều cần tìm được một gốc thực vật có thể dung hợp linh hồn.

Loại vật này, cũng không dễ tìm. Sợ rằng chỉ có thể đi Vạn Quốc Thành mua.

Đi ra khỏi sơn động, hắn phát hiện những người khác cũng đều tỉnh lại. Mỗi một người đã chuẩn bị tốt từ lâu, tinh khí mười phần.

Kinh hoàng và tiêu hao ở mộ vu hồn ngày hôm qua, trải qua cả đêm điều tức, tất cả đều khôi phục lại.

- Đi Vạn Quốc Thành!

Trương Huyền đánh tiếng.

Mọi người lại nhảy lên lưng linh thú Triệu Phi Vũ, trực tiếp phóng lên bầu trời. Yêu thần thú cũng theo sau.

Về phần hai người Tái các chủ, Lạc Trúc, sớm nghe nói về thi đấu danh sư, cũng muốn đi quan sát một chút, sẽ không quay về Hồng Hải Thành, đi theo ở phía sau.

Ầm!

Giống như một vạch đen xẹt qua phía chân trời, cắt phá không trung, mọi người ngồi ở trên lưng linh thú, trực tiếp bay về phía trước. Có yêu thần thú, linh thú nổi danh liên minh hộ tống, một đường bay đi không có con man thú, linh thú nào không có mắt dám qua quấy rối.

Thậm chí cùng là cường giả cưỡi linh thú bay, nhìn thấy được khí tức nồng đậm từ trên người nó phát ra, tất cả đều tránh né, không dám tới gần.

Một đường thông suốt.

Năm ngày sau, một tòa thành thị cực lớn, xuất hiện ở tầm mắt mọi người.

Thành thị này so với Hồng Hải Thành càng khí thế hơn. Đủ loại kiến trúc, giống như từng đoạn vảy rồng, xa hoa.

Đứng ở trước cửa sổ trên lưng thú, cúi đầu nhìn xuống dưới, thành thị cực lớn nằm ở trên một vị trí bình nguyên cực lớn, giống như là một bức tranh vẽ, sạch sẽ chỉnh tề. Một con sông cực lớn, từ trong đó chảy xuôi qua, mang đến sức sống và sinh lực vô hạn.

- Liên minh vạn quốc, có sứ quán thương mại của các quốc gia, cũng có nơi giao dịch do các thế lực cùng cấp bậc thành lập. Còn có điểm truyền tống hàng hóa của Huyễn Vũ đế quốc... Thế lực đan xen, ngư long hỗn tạp, loại người gì cũng có! Chỉ có điều, bất kể là ai, chỉ cần ở Vạn Quốc Thành, đều phải nghe theo mệnh lệnh của minh chủ liên minh phủ!

Triệu Phi Vũ mỉm cười.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu.

Minh chủ phủ, được xưng là vương thất của liên minh vạn quốc, người cầm quyền liên minh chân chính. Ban đầu thời điểm ở Thiên Vũ vương quốc, hắn đã nghe nói.

Về phần Danh Sư Đường, tuy rằng địa vị cực cao, lại không để ý tới chính sự. Chỉ cần không gây ra rung chuyển đối với xã hội, bọn họ cơ bản sẽ không xuất thủ, cũng sẽ không can dự.

- Hiện tại còn cách thời điểm thi đấu danh sư còn một thời gian rất dài. Các vị không bằng đi tới minh chủ phủ ta, tạm thời ở lại, nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt, để cho ta cũng cố gắng chiêu đãi một chút, lại đi nghe ngóng tình hình rồi đi tới Danh Sư Đường cũng không muộn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.