Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2594: Chương 2594: Thiên Cơ đường (1)




- Vậy làm phiền Lạc huynh!

Vừa vặn không quen Thánh Tử điện, đi đâu cũng không tìm được địa phương, nghe Lạc Huyền Thanh lời thề son sắt, ánh mắt của Trương Huyền lập tức sáng lên.

Có người dẫn đầu, có thể tiết kiệm không ít phiền phức, lại nói, đi đánh Trương Thuần, hắn cũng rất vui vẻ, huống chi người này còn nợ mình linh thạch, đã qua lâu như vậy, cũng nên đi đòi nợ.

- Khách khí với ta cái gì...

Lạc Huyền Thanh cười ha ha một tiếng, đi thẳng về phía trước.

Gia hỏa trước mắt này, mặc dù tu vi không cao, nhưng bất kể bố trí trận pháp, hay chỉ điểm người khác đột phá, đều có năng lực vượt qua thường nhân, tới quan hệ thân thiết, đối với hắn mà nói cũng có lợi ích rất lớn. Loại cơ hội này, đương nhiên sẽ không buông tha.

Một bên tiến lên, một bên dùng ngọc phù truyền âm, một lát sau, Lạc Huyền Thanh mỉm cười, xoay đầu lại nói:

- Người này không ở trong viện, mà ở Thiên Cơ đường, chúng ta đến đó chặn hắn!

- Thiên Cơ đường?

Trương Huyền cau mày.

- Ừm, Thiên Cơ đường giống như Trận Pháp sư công hội trước đó chúng ta đi khảo hạch, thuộc về phân bộ một loại chức nghiệp đặc thù ở Thánh Tử điện.

Lạc Huyền Thanh nói.

- Ngươi nói chính là... Thiên Cơ sư?

Mắt Trương Huyền sáng rực lên.

Trước đó hắn nghe qua nghề nghiệp này, thuộc về chức nghiệp thượng cửu lưu, vô cùng thần bí, có khả năng sử dụng kỹ xảo đặc thù, trước thời hạn dự đoán chuyện sắp phát sinh trong thời gian ngắn, thôi diễn họa phúc, dự báo cát hung.

Thánh Nhân gia tộc, bình thường đều sẽ nuôi mấy vị, tiến hành đại điển, dự phán đủ loại quyết định. Cùng nhau đi tới, chỉ nghe tin đồn, chưa bao giờ thấy qua, không nghĩ tới Thánh Tử điện lại có.

- Người này mới vừa bị thú sủng của ngươi đánh một trận, đoán chừng cảm thấy xuất sư bất lợi, muốn đi qua xem bói một lần, cũng có thể là muốn tìm người suy tính ra lai lịch của ngươi!

Lạc Huyền Thanh cười nói.

Có thể nhanh như vậy liền biết Trương Thuần ở Thiên Cơ đường, nói rõ Thánh Tử điện có không ít ánh mắt, biết mục đích của đối phương, không tính quá khó.

- Suy tính lai lịch? Tìm người hỏi thăm một chút không phải tốt sao?

Trương Huyền lắc đầu.

Lai lịch của hắn còn cần suy tính ư? Tìm người hỏi thăm một chút, hẳn là càng thêm đơn giản, càng thêm chuẩn xác!

- Người Trương gia từ trước tới nay lải nhải, sùng bái nhất chính là Thiên Cơ xem bói, không nói cái khác, gia chủ đương thời Hưng Mộng Kiếm Thánh, những năm này mời khắp tất cả Thiên Cơ sư cửu tinh của đại lục!

Lạc Huyền Thanh cười nhạo.

- Mời Thiên Cơ sư làm gì?

Trương Huyền tò mò.

Trương gia thân là đại lục đệ nhất gia tộc, quyền thế to lớn, thiên tài vô số, còn có cái gì không hài lòng, cần Thiên Cơ sư thôi diễn?

- Ai biết được! Dù sao người Trương gia bệnh thần kinh, gặp nhất định phải cẩn thận...

Lạc Huyền Thanh khoát tay áo.

Thiên Cơ đường giống như điểm khảo hạch của những nghề nghiệp khác, tọa lạc ở Trí điện, tốc độ của hai người rất nhanh, thời gian không dài liền đến trước mặt.

Dù nơi này cũng ở trong phạm vi Trí điện, nhưng so với điểm khảo hạch của những nghề nghiệp khác, hoàn toàn khác biệt, thoạt nhìn cũng cũ kỹ, để lộ ra khí tức viễn cổ.

Toàn bộ kiến trúc, hình như mai rùa móc ngược, mặt ngoài mang theo đủ loại vết rách kỳ quái, như ẩn chứa ý niệm thiên đạo, lại như một loại trận pháp đặc biệt, đang dòm ngó bí ẩn giữa thiên địa. chỗ khảo hạch khác cửa chính đều rộng mở, mà nơi này lại đóng chặt.

- Đây là Thiên Cơ đường?

- Ừm, chức nghiệp Thiên Cơ, ta cũng học qua, nghiên cứu vài ngày, ngay cả nhập môn cũng làm không được, sau đó liền từ bỏ! Cái nghề nghiệp này, nói gạt người, một số thời khắc rất chuẩn, nhưng nói thật... Chỉ bằng vào mấy cái mai rùa, tiền đồng, liền suy tính họa phúc, thực sự để cho người ta khó mà tiếp nhận, cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ lắm!

Lạc Huyền Thanh lắc đầu.

- Tồn tại liền có đạo lý! Cái nghề nghiệp này có khả năng truyền thừa vài vạn năm mà không bị lịch sử chôn vùi, nói rõ quả thực có giá trị tồn tại.

Trương Huyền cảm khái nói.

Lịch sử đều là đi về phía trước, có khả năng truyền thừa lâu như vậy, được vô số Danh Sư vây đỡ, tuyệt không phải đơn giản như mặt ngoài nhìn thấy.

- Ngươi nói chuyện sao giống muội muội của ta như vậy, lần trước trò chuyện Thiên Cơ sư, nàng cũng nói như vậy...

Con mắt liếc tới, Lạc Huyền Thanh lắc đầu.

Muội muội của hắn đã từng nói qua lời giống như vậy.

- Có thể cùng tiểu công chúa ý nghĩ đồng dạng, là vinh hạnh của ta...

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.

- Không cần vuốt mông ngựa!

Lạc Huyền Thanh cảnh giác:

- Ta khuyên ngươi không nên đánh chủ ý muội muội ta, đầu tiên loại thực lực như ngươi nàng căn bản chướng mắt, tiếp theo, ý niệm của Trương gia cùng Lạc gia, không phải một ngoại nhân như ngươi có thể chống lại! Tốt nhất bỏ đi tâm tư này đi!

Thông qua những ngày này tiếp xúc, hắn cũng phát hiện, vị Trương Huyền này, nơi nào cũng tốt, chỉ là đối với sự tình của muội muội hắn, quan tâm có chút quá mức.

Đổi lại người khác khẳng định đã sớm đánh một trận tơi bời, nhưng vị trước mắt này giúp hắn rất lớn, lại để cho thành công đột phá... Mới nhịn khuyên can.

Mặc dù cũng rất muốn đối phương trở thành muội phu của mình, nhưng rõ ràng chuyện này, là tuyệt đối không thể nào. Thân là con cháu Lạc gia, hơn nữa còn là huyết mạch hạch tâm nhất, cũng không thể thay đổi vận mệnh của muội muội, huống chi một tiểu nhân vật chỉ có Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong!

Cho nên, còn là đừng suy nghĩ, nghĩ càng nhiều, đau lòng càng nhiều, hắn cũng không muốn thật vất vả công nhận một vị bằng hữu, lại bởi vì sự tình của muội muội hắn mà rơi vào nguy cơ.

- Chướng mắt ta? Cái này chưa hẳn, hai chữ duyên phận khó nói lắm...

Trương Huyền nhịn không được mở lời.

Hắn cùng Lạc Nhược Hi nhận biết ở trong dãy núi mênh mông, nếu như không có những linh thú kia, không có tâm huyết của hắn dâng lên nhất định phải giúp một tay, khả năng liền không có hai người quen biết hiểu nhau. Hai chữ duyên phận, nghe kỳ diệu, nhưng thường thường ngay ở trong nháy mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.