Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 423: Chương 423: Thiên đạo độc công (1)




- Vâng!

Cổ Mục biết tình hình thân thể đã đến mức độ tệ hại nhất. Hắn vốn tưởng rằng ít nhất phải duy trì mấy tháng mới có thể trị hết. Thật không nghĩ tới chỉ ba lần là được. Đối với thực lực của “sư thúc tổ” trước mắt này, hắn không nhịn được, lại bội phục thêm vài phần.

- Tình hình của ngươi hiện tại, trong khoảng thời gian ngắn không có vấn đề gì. Hai lần còn lại, ta sẽ từ từ giúp ngươi trị liệu. Độc Điện phân bộ này, còn có chuyện hạt sen Xích Diễm, ngươi lại xem mà an bài! Dù sao ngươi là đặc sứ, ta cũng không tiện nhúng tay!

Nên lập uy thì đã lập uy, nên cho mứt táo cũng đã cho mứt táo. Biết vị đặc sứ Cổ Mục trước mắt này đã hoàn toàn bái phục đối với mình, Trương Huyền không lo lắng nữa, thản nhiên nói một câu, ngồi xuống vị trí chính giữa của đại điện.

Cổ Mục gật đầu, quay đầu lại nhìn về phía đám người Liêu Huân:

- Ngoại trừ trưởng lão và phó điện chủ, những người khác đều ra ngoài!

- Vâng!

Đặc sứ lên tiếng, không ai dám vi phạm. Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại bảy người, bốn vị trưởng lão và ba phó điện chủ.

- Bản Sứ lần này đến đây, chỉ vì hai chuyện!

Cổ Mục vung ống tay áo, đưa mắt nhìn bốn phía.

Ở trước mặt Trương Huyền, hắn giống như vãn bối, không dám có chút vượt quá. Nhưng trên thực tế thân là Chí Tôn đỉnh phong, độc sư tam tinh đỉnh phong, một người tiêu diệt phân điện ở đây, cũng không tính là gì cả.

Thực lực tuyệt đối quyết định hắn có uy nghiêm vô thượng, khiến người ta không dám phản bác.

- Đặc sứ mời nói!

Đám người Liêu Huân liền vội vàng khom người.

- Đầu tiên, xác lập lựa chọn người làm điện chủ. Thứ hai, hạt sen Xích Diễm chín, đặc biệt tới hái.

Cổ Mục nói.

- Hạt sen Xích Diễm...

Đám người Liêu Huân đồng thời run rẩy một cái, sắc mặt trắng bệch.

- Sen Xích Diễm sinh trưởng ở chỗ Địa Tâm Hỏa thiêu đốt, lấy vật kịch độc làm dinh dưỡng sinh trưởng. Bất kể nhánh cây, lá sen hay hoa sen đều có kịch độc, là nguyên liệu tốt nhất để điều chế độc dược. Chỉ có hạt sen, độc ra không nhiễm. Tuy rằng sinh trưởng ở trong hoàn cảnh này, lại không có một chút độc tính nào, trái lại là bảo vật vô thượng đột phá chí tôn đỉnh phong. Hồng Liên phân điện, sở dĩ thành lập ở chỗ này, sừng sững mấy nghìn năm, chính là vì chăm sóc cho đóa hoa sen này.

Trong giọng nói của Cổ Mục mang theo uy nghiêm:

- Hiện tại, hạt sen chín, hoa sen, lá sen đều lưu lại cho các ngươi. Hạt sen ta mang đi. Có lẽ không có vấn đề gì chứ?

- Không... vấn đề!

Đám người Liêu Huân cười khổ, đồng thời gật đầu.

Đặc sứ lên tiếng, “sư thúc tổ” của đặc sứ còn ở bên cạnh nhìn, cho dù có vấn đề, cũng không dám!

- Vậy là tốt rồi. Hạt sen còn bao lâu nữa mới có khả năng hoàn toàn chín?

Thấy đối phương không dám phản kháng, Cổ Mục lúc này mới thoả mãn gật đầu, hỏi tiếp.

Vào lúc này hắn có thể qua, tất nhiên đã tính xong ngày hạt sen chín chính là mấy ngày gần đây. Chỉ có điều, cụ thể ngày nào lại không rõ lắm.

- Hồi bẩm đặc sứ, đại khái còn cần khoảng mười ngày!

Liêu Huân nói.

- Mười ngày? Tốt lắm, đi thu thập một căn phòng tốt nhất, khiến cho sư thúc tổ của ta vào ở. Trong vòng mười ngày này, ta sẽ xác định người được chọn đảm nhiệm điện chủ mới!

Cổ Mục nói.

- Vâng!

Thấy hắn đưa ra quyết định, mọi người gật đầu.

Biết mười ngày sau hạt sen Xích Diễm có khả năng chín, Trương Huyền cũng không nóng nảy. Vừa vặn có thể nhân cơ hội tiêu hóa một chút kiến thức vừa học được, nghiên cứu cẩn thận khí độc trong cơ thể kia.

Dù sao còn không có giúp đối phương hoàn toàn loại bỏ tai hoạ ngầm, cho dù hắn ý thức được mình chính là một “sư thúc tổ” giả, hắn cũng không dám làm gì mình.

Lại nói, phô bày nhiều thủ đoạn lợi hại như vậy, độc sư ngũ tinh bình thường cũng làm không được, chỉ sợ hắn cũng không dám hoài nghi.

...

Không để ý tới Độc Điện điện chủ mới được lựa chọn như thế nào, lúc này Trương Huyền đang ngồi ở trong phòng, để cho đại dược vương và Lộ quản gia giữ ở ngoài cửa, nhìn rất nhiều sách mới thu thập tới trong đầu, tinh thần tập trung cao độ.

- Chính xác!

Trong lòng hắn thầm kêu lên. Trong giá sách liên quan có vô số sách tới độc sư, nhanh chóng tập trung lại, hình thành một bí tịch dày.

Biết đúng là thiên đạo độc công hắn muốn, Trương Huyền cũng không do dự, bàn tay chộp lấy, nhẹ nhàng cầm tới, tiện tay mở ra.

- Độc, một loại dược vật có thể đả thương người, cũng có thể cứu người...

Phía trên viết chi chít những giải thích có liên quan tới độc dược.

Đồng dạng là thu thập sách độc dược hình thành thiên đạo độc công. Rất rõ ràng quyển này nếu so với tàng thư khố ở Thiên Huyền vương quốc, kỹ càng tỉ mỉ, cao thâm hơn nhiều. Không ngừng đọc, hiểu biết của Trương Huyền đối với độc, cũng lại càng lúc càng nhiều.

Không biết qua bao lâu, hắn mở mắt. Ánh mắt từ mê man trước đó, biến thành trong suốt.

- Không nghĩ tới độc, không ngờ cũng rộng lớn uyên thâm như vậy!

Nhớ lại độc công vừa học được, trong lòng Trương Huyền xúc động.

Thảo nào độc sư có thể khiến cho vô số người phải sợ hãi. Quả thực đáng sợ, bàn về trình độ phức tạp, không kém chức nghiệp trên cửu lưu như luyện đan sư, luyện khí sư chút nào. Lực công kích, thậm chí còn có phần vượt qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.