Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1282: Chương 1282: Toàn bộ thuần phục (2)




Hắn phát hiện nửa ngày này, đã nghe được không ít tiếng Linh thú kêu thảm, có thể đã có người ra tay hay không?

- Ngươi nha, vẫn là quá ngây thơ!

Đinh sư lắc đầu:

- Hiện tại cái gì cũng nhìn không thấy, Linh thú cố ý kêu thảm, rõ ràng là thu hút chúng ta mắc lừa, cho dù không phải như thế, chỉ sợ cũng là hiệu quả của mê trận!

- Thu hút chúng ta mắc lừa?

- Ừm, bản thân ta còn là một vị Thuần Thú sư tứ tinh, cùng Linh thú tiếp xúc thời gian lâu dài, có thể nghe ra thanh âm của bọn nó, thanh âm mới vừa rồi, mặc dù có kêu thảm, nhưng càng nhiều hơn chính là hưng phấn cùng nịnh nọt... Phát ra loại thanh âm này, rõ ràng là cảm giác chúng ta đã là cá trong chậu, khó mà đào thoát, cao hứng khó tự kiềm chế!

Đinh sư nói.

Hắn là Thuần Thú sư, mặc dù không hiểu thú ngữ, không biết đối phương nói cái gì, nhưng có thể nghe ra chúng hỉ nộ ái ố.

Trong thanh âm có kêu thảm, cũng có hưng phấn, rõ ràng đám Linh thú kia đã có phương pháp, muốn một mẻ hốt gọn bọn hắn.

- Được rồi, vẫn là nghĩ biện pháp khôi phục thể lực, chờ đợi chiến đấu tiếp theo đi...

Nói đến đây, Đinh sư đang muốn tiếp tục bàn giao, để mọi người đừng có lòng cầu may, liền cảm thấy trận pháp trước mắt lay động kịch liệt.

- Nguy rồi, trận pháp muốn phá, nắm chặt binh khí, chuẩn bị chiến đấu...

Hắn gấp gáp quát, vội vàng đứng lên, Danh Sư khác cũng cực kỳ ngưng trọng.

Ông!

Tiếng nói còn không có kết thúc, mê trận trước mắt lay động ngừng lại, ngay sau đó liền thấy một thanh niên chậm rãi đi tới bọn họ.

Mọi người đều sững sờ.

- Được rồi... Các ngươi được cứu!

Thanh niên nhàn nhạt nhìn lại.

- Được cứu?

Mọi người ngẩn ngơ, lúc này mới phát hiện, vừa rồi rất nhiều Linh thú vây công, giờ phút này tất cả đều nằm rạp trên mặt đất, ánh mắt cung kính.

Mà thanh niên đi ở trong đó, như một Quân Vương không thể chiến thắng.

- Cái này...

- Đây là... Thuần phục?

- Một canh giờ, thuần phục hơn bốn trăm Linh thú?

Rất nhanh, mọi người hiểu được, cả đám dọa đến suýt chút nữa ngất đi.

Người khác thuần phục Linh thú, cần đủ loại lấy lòng, đủ loại bảo vật, vị thanh niên này, bố trí ra một mê trận, trong vòng một canh giờ, thuần phục nhiều như vậy...

Thật hay giả?

Không chỉ bọn họ, đám người Nhược Hoan công tử ở trên nham thạch, nhìn thấy trận pháp biến mất, vốn cho rằng phải lần nữa rơi vào khổ chiến, thấy cảnh này, tất cả đều dọa đến thiếu chút nữa ngất đi.

Một canh giờ thuần phục hơn bốn trăm Linh thú...

Đại ca, ngươi đây là muốn nghịch thiên a!

- Không đúng, các ngươi nhìn... tu vi của Trương sư!

Chính đang khiếp sợ, không biết ai hô lên, nghe nói như thế, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn sang.

Vừa xem xét, thân thể mọi người đều nhoáng một cái, suýt chút nữa từ trên tảng đá cắm xuống.

Chỉ thấy một canh giờ trước, Trương sư vừa vặn đột phá Kiều Thiên cảnh, khí tức sung mãn, lực lượng mười phần, như giang hà dâng trào, cho người ta một loại cảm giác vạn lưu tụ hải.

- Vạn lưu về biển, đây là... Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá Quy Nhất cảnh...

- Không phải mới vừa đột phá đến Kiều Thiên cảnh sao?

Dùng sức vuốt mắt, tất cả mọi người điên rồi.

Gặp tu luyện nhanh, nhưng chưa thấy qua nhanh như vậy.

Vừa vặn đột phá, liền thừa thế xông lên một đại cấp bậc từ sơ kỳ đi đến đỉnh phong...

Ngươi đây là tu luyện, hay ăn cơm a?

Coi như ăn cơm, cũng không nhanh như vậy đi!

- Trương sư nhất định là vì cứu người, cố ý dùng bí pháp gì đó tăng lên tu vi, nếu không làm sao có thể ở trong thời gian ngắn thuần phục nhiều Linh thú như thế?

- Đúng vậy, hơn bốn trăm Linh thú, trừ khi thực lực vượt qua, nếu không làm sao có thể chân tâm thật ý thần phục!

Mọi người xiết chặt nắm đấm.

Bọn họ đều là Danh Sư, biết tu luyện gian khổ, trong thời gian ngắn tăng thực lực lên, tất nhiên phải bỏ ra cái giá tương ứng.

Linh thú trước mắt, có đã đạt đến Kiều Thiên cảnh, nếu như muốn thuần phục, chỉ có một biện pháp, cái kia chính là tu vi vượt qua đối phương!

Vì cứu người, trả giá đắt tăng cao tu vi... Phẩm hạnh đáng giá kính trọng!

- Những Linh thú bị ta giết, cộng thêm Linh thú thuần phục này, nên đầy đủ điểm tích lũy cho các ngươi! Không cần tiếp tục nữa, nhanh về hoàn thành khảo hạch đi!

Mọi người khiếp sợ, bội phục, liền nghe thanh âm nhàn nhạt của Trương Huyền vang lên.

Ngay sau đó liền thấy thân thể thanh niên nhoáng một cái, giẫm lên hẻm núi bốn phía, càng vọt càng cao.

- Đầy đủ điểm tích lũy cho chúng ta?

- Trương sư có ý tứ là... Muốn chúng ta mang về những Linh thú cùng nội đan này, hoàn thành khảo hạch?

- Hắn lấy những Linh thú bản thân thuần phục cùng săn giết này, tất cả đều đưa cho chúng ta? Cái này...

Sắc mặt nghiêm túc, mọi người chăm chú nhìn thân ảnh biến mất ở trong hẻm núi, tất cả đều xiết chặt nắm đấm, hốc mắt đỏ lên.

Không vì mình, chỉ vì nhân loại...

Đây mới thật sự là Danh Sư!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.