Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2442: Chương 2442: Triệu Hưng Mặc sụp đổ (2)




Chỉ cần ở trong phạm vi quy củ... thật đúng là không có gì đáng sợ.

Thật muốn ép, cùng lắm thì giống như xông đường, xông Trương gia một lần!

- Ngươi vừa tới, không biết thế lực của Trương gia ở Thánh Tử điện, nên mới xem thường, chờ triệt để biết, sẽ không suy nghĩ như thế...

Thấy hắn không thèm quan tâm, Triệu Hưng Mặc lắc đầu nói:

- Ta nói cho ngươi đi, mặc dù Thánh Tử điện là học phủ siêu thoát Thánh Nhân quý tộc, nhưng Trương gia thân là đệ nhất gia tộc, hàng năm lấy được danh ngạch, cùng người có thể qua khảo hạch thực sự quá nhiều... Toàn bộ học phủ, mỗi một niên cấp, đều có người của bọn hắn, hơn nữa hầu như đều chiếm vị trí trọng yếu nhất, hoặc nắm giữ thực lực đỉnh phong nhất... Đắc tội một cái, chẳng khác nào đắc tội một mảng lớn, bất kể làm chuyện gì, cũng nửa bước khó đi!

Không sợ quan, chỉ sợ quản, Diêm Vương dễ chịu, tiểu quỷ khó chơi, đắc tội một chút tiểu nhân vật, có đôi khi so với đại nhân vật càng thêm phiền phức.

- Coi như bọn họ nhiều người, cũng không thể làm loạn a!

Trương Huyền cau mày.

- Coi như không dám làm loạn, dựa theo quy củ làm việc, cũng đủ nhức đầu, không nói cái khác, nhiều người như vậy, mỗi một cái đều tới khiêu chiến, ngươi còn có thời gian tu luyện sao?

Triệu Hưng Mặc nói.

- Cái này...

Trương Huyền trầm mặc.

Quả thực như vậy.

Thánh Tử điện không phản đối học sinh tranh đấu, đối phương người đông thế mạnh, mỗi ngày đều tới mấy cái khiêu chiến, coi như thực lực đối phương không đủ, không phải đối thủ, mình cũng phiền muộn không thôi ah.

- Hơn nữa, mới vừa rồi còn không chỉ đắc tội Trương gia, ngay cả Băng Nguyên cung cũng đắc tội! Băng Nguyên cung, dù ở Thánh Tử điện không thể so sánh Trương gia, nhưng cũng là thế lực nhất đẳng, càng quan trọng hơn là... Đều là nữ tử, lực hiệu triệu cực mạnh! Không nói nhất hô bách ứng, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, chỉ cần các nàng công khai tuyên bố giáo huấn ai, thậm chí không cần tự mình ra tay, liền sẽ có vô số thiên tài xông lại, tìm ngươi phiền phức.

Triệu Hưng Mặc nói tiếp.

Chỉ là nữ tử thì thôi, mấu chốt nhất là đều rất đẹp, lại thêm thân phận cường đại, bởi vậy mỗi một người Băng Nguyên cung, đều có thể dẫn ra vô số người điên cuồng.

Cho nên ở Thánh Tử điện, hầu như không ai dám đắc tội, đắc tội một cái, chẳng khác nào đắc tội không biết bao nhiêu cường giả.

Tên này ngược lại tốt, dặn dò nhiều lần, thế mà còn chạy qua tìm người ta, cuối cùng huyên náo không vui vẻ...

Ngươi không thể an an ổn ổn đợi ở chỗ này, an ổn khảo hạch, không gây chuyện sao? Khiêm tốn...

Ngươi như vậy cũng khiêm tốn? Cái này con mẹ nó cũng gọi khiêm tốn, thì không có người cao điệu rồi!

- Thực sự không được, ngươi đi tìm người Băng Nguyên cung xin lỗi, miễn trừ tai hoạ, nếu không, hai thế lực lớn liên hợp, cho dù có mười cái đầu cũng không đủ chém a!

Suy nghĩ một chút, Triệu Hưng Mặc nói.

Mặc dù hắn chỉ phụ trách tiếp đón, nhưng một đường ở chung, sớm đã có tình cảm, không hy vọng vị thiên tài này mới đi đến Thánh Tử điện, bởi vì lỗ mãng mà bị người vây công.

- Cái này...

Trương Huyền gãi đầu, đang không biết trả lời như thế nào, chỉ thấy Trương Cửu Tiêu biến sắc, khẩn trương nói:

- Người Băng Nguyên cung đến...

- Ừm?

Triệu Hưng Mặc, Trương Huyền đều nhìn lại, lập tức nhìn thấy Trần Nhạc Dao cùng mấy nữ tử Băng Nguyên cung chậm rãi đi tới.

- Các nàng cùng một chỗ tới, khẳng định là cùng Trương Khiêm có một loại hiệp định nào đó, tới hưng sư vấn tội...

Triệu Hưng Mặc cau mày.

Vừa rồi Trần Nhạc Dao giáo huấn Trương Dụ, hắn cũng không nhìn thấy, giờ phút này người Băng Nguyên cung đồng loạt tới, không phải tìm phiền toái thì làm gì?

- Như vậy đi, các nàng tới, ngươi trước xin lỗi, cùng lắm thì đền ít đồ... Chỉ cần có thể miễn trừ phiền phức liền tốt!

Chần chờ một chút, Triệu Hưng Mặc vội vàng truyền âm.

- Xin lỗi?

Trương Huyền rầu rĩ:

- Nói thế nào?

Xin lỗi cũng không phải không thể được, nhưng rõ ràng không sai, thực sự nói không nên lời ah.

- Nói thế nào?

Không nghĩ tới gặp được gia hỏa chỉ số thông minh thấp như vậy, Triệu Hưng Mặc bất đắc dĩ nói:

- Như vậy đi, ta dạy cho ngươi, ngươi một chữ không kém thuật lại là được!

- Ừm! Các nàng đi tới, ngươi nói như vậy: Nhạc Dao tiên tử, mới vừa rồi là ta lỗ mãng, ở đây thành khẩn xin lỗi ngươi, mong có thể được tha thứ...

- Tốt!

Biết đối phương là vì tốt cho hắn, Trương Huyền ghi nhớ, chỉ thấy mấy vị nữ tử của Băng Nguyên cung đã đi tới trước mặt.

- Nhạc Dao...

Hắng giọng một cái, đang muốn thuật lại một lần, Trương Huyền chỉ thấy nữ hài trước mắt cúi đầu:

- Trương sư, mới vừa rồi là ta lỗ mãng, ở đây thành khẩn xin lỗi ngươi, mong có thể được tha thứ...

- A?

Trương Huyền sững sờ.

- Khụ khụ...

Triệu Hưng Mặc cũng mở to hai mắt nhìn, thân thể nhoáng một cái, suýt chút nữa ngã sấp xuống.

Không phải tới tìm phiền toái ư? Xin lỗi gì chứ? Mấu chốt nhất là, cùng hắn nói một chữ không kém...

- Đây là đặc sản của Băng Nguyên cung chúng ta, Hàn Băng linh dịch... đối với Xuất Khiếu cảnh có công hiệu cực mạnh, nếu như Trương sư không chê, xin hãy nhận lấy, coi như đền bù vừa rồi ta lỗ mãng...

Khiếp sợ còn không có kết thúc, cổ tay của Trần Nhạc Dao khẽ đảo, lấy ra một cái bình ngọc đưa tới.

- Hàn Băng linh dịch? Cái này... là vật trân quý nhất của Băng Nguyên cung, một bình giá trị ít nhất một ngàn Tinh Nguyên thượng phẩm...

Con mắt Triệu Hưng Mặc trợn tròn, nuốt ngụm nước bọt.

Hàn Băng linh dịch, ở Băng Nguyên cung cũng rất khan hiếm, cơ bản không có người bán ra...

Trần Nhạc Dao trực tiếp lấy ra đưa người...

Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Không phải là tức giận, tới hưng sư vấn tội ư?

Làm sao cẩn thận như vậy, không chỉ xin lỗi, còn đưa đồ? Hắn thực sự không nghĩ ra, có chút choáng váng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.