Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1810: Chương 1810: Trương Huyền muốn trao đổi (2)




Người nào không sai lầm? Thánh Nhân cũng không ngoại lệ!

- Ngươi, ngươi...

Nghe nói như thế, sắc mặt tất cả mọi người trắng bệch, Ngô sư càng vung tay, phong ấn bốn phía, sợ có người nghe được.

- Viện trưởng, Khổng Sư là Vạn Thế Chi Sư, không thể đơn giản thảo luận...

Thấy hắn không biết rõ tình hình, Mi Trưởng lão vội vàng truyền âm.

- A!

Trương Huyền gãi đầu, lúc này mới nhớ tới, ở thế giới này, Danh Sư cấp thấp là không thể vọng nghị Danh Sư cao cấp.

Nguyên nhân chính là như thế, thân phận của Dương Huyền mới không có Danh Sư cấp bậc cao hơn tới đây điều tra.

Khổng Sư với tư cách đứng đầu Danh Sư, Vạn Thế Chi Sư, tự nhiên càng không thể nghị luận lung tung, giống như hắn, trong lời nói không có quá nhiều tôn kính, một khi tin tức truyền đi, tất nhiên lọt vào tất cả Danh Sư chỉ trích.

Thậm chí bị đánh chết ngay tại chỗ cũng cũng có khả năng.

Người Danh Sư Đại Lục, từ nhỏ tiếp xúc sư đạo, đối với “sư” đã sớm có một loại kính nể ở sâu trong nội tâm, mà hắn còn bảo lưu lấy tư tưởng kiếp trước, nói tự nhiên kinh thế hãi tục, làm cho người khó có thể tiếp nhận.

Xem ra sau này nói chuyện làm việc đều phải cẩn thận một ít, nếu không bị người bắt lấy nhược điểm, muốn giải thích cũng giải thích không rõ.

- Là lỗi lầm của ta, vừa rồi lời nói có sai, mong chư vị không cần để ở trong lòng...

Nghĩ vậy, vội vàng ôm quyền.

- Vừa rồi Trương viện trưởng nói cái gì, ta không nghe thấy...

Phản ứng cực nhanh, Mi Trưởng lão vội vàng cười nói.

- Đúng vậy, chúng ta không nghe thấy!

Những người khác cũng nhẹ gật đầu.

Nói thẳng Khổng Sư sai lầm, nghe được còn không bằng không nghe, đã như vậy, còn không bằng giả hồ đồ.

Một là miễn cho phiền toái, thứ hai, cũng sẽ không đắc tội vị Trương viện trưởng này.

- Trương viện trưởng, hai đệ tử Vương Dĩnh, Lưu Dương của ngươi, cũng muốn tiến hành khảo hạch Chiến Sư, ngươi xem lúc nào thuận tiện? Mau chóng thi xong, chúng ta cũng tiện khởi hành.

Vì hóa giải bầu không khí lúng túng, Liêu Tùng nói.

- Khảo hạch Chiến Sư, ngày mai đi!

Trương Huyền chần chừ một chút:

- Mặt khác... Ta muốn cùng Chiến Sư Điện các ngươi trao đổi, ngươi xem lúc nào thuận tiện, ta ở Học Viện thành lập một tổ chức đệ tử, gọi là Huyền Huyền Hội, đến lúc đó có thể mang theo, đi chỗ các ngươi giao lưu!

Tu luyện không phải xa rời thực tế, Chiến Sư Đường chiến lực hùng hậu, nếu như có thể mang người của Huyền Huyền Hội qua kiến thức một phen, tất nhiên có thể làm cho bọn hắn lịch duyệt tăng nhiều, đối với về sau thực lực tăng lên có chỗ tốt rất lớn.

Chuyện này, mấy ngày hôm trước đang suy tính, đối phương hỏi thăm, liền cùng nhau nói ra.

- Huyền Huyền Hội, trao đổi...

Nhớ tới tình cảnh hai ngày trước, mới vừa vào Học Viện gặp phải, sắc mặt của Liêu Tùng trắng nhợt, trái tim run lên.

Hiện tại hắn đối với hai chữ “Huyền Huyền” có bóng mờ rồi.

Trao đổi là chuyện tốt, nhưng mà... Huyền Huyền Hội mấy vạn quái thai, một khi qua, có thể trực tiếp đánh Chiến Sư Đường hoài nghi nhân sinh hay không?

- Thế nào? Có khó khăn?

Thấy hắn lông mi nhảy loạn, biểu lộ giống như ăn hai cân dưa muối, Trương Huyền hỏi.

- Ngược lại không phải làm khó...

Cắn răng một cái, Liêu Tùng nói:

- Là như vậy, phân bộ Chiến Sư Đường ở Thanh Nguyên Đế Đô, khoảng cách nơi đây đại khái cần một tháng lộ trình, ta đến nhanh, là vì thời điểm nhận được Trác Thanh Phong đưa tin, đang ở phụ cận... Một tháng sau, chỗ di tích kia sẽ mở ra, nếu như chúng ta may mắn sống sót, lại trao đổi cũng không muộn...

Thanh Nguyên Đế Đô cách nơi này rất xa, coi như cưỡi Thánh Thú, cũng không phải một ngày hai ngày có thể đến.

- Cũng đúng! Nếu không, một lát nữa trước mang bọn ngươi đi xem, chúng ta trước trao đổi một phen, các ngươi cũng chỉ điểm cho những người kia một chút, tu vi của bọn hắn rất yếu, cần mở mang tầm mắt, nhìn thấy cao thủ chân chính!

Nhẹ gật đầu, Trương Huyền cười nói.

Lũ tiểu tử Huyền Huyền Hội kia, chỉ nghe giảng bài, không có thực chiến qua, nếu có người Chiến Sư Đường bồi luyện, tiến hành thực chiến, có lẽ tiến bộ rất nhanh.

- Chỉ điểm? Còn... Cao thủ?

Khóe miệng co lại, Liêu Tùng sắp choáng.

Bọn hắn ở trước mặt người khác được coi là cao thủ, nhưng ở Huyền Huyền Hội... Cao cái lông a!

Cũng không phải chưa thấy qua, vừa vào cửa đã bị đánh tìm không rõ Đông Nam Tây Bắc, qua chỉ điểm bọn hắn?

Nói đùa gì vậy!

- Hay là thôi đi... Ta cảm thấy không có tất yếu...

Liêu Tùng lúng túng, khoát tay.

- Chỉ là trao đổi mà thôi, chẳng lẽ Liêu chiến sư cảm thấy người học viện chúng ta thực lực quá kém, không đáng ngươi chỉ điểm?

Trương Huyền tràn đầy nghi hoặc.

Liêu chiến sư trải qua, hắn tự nhiên không biết rõ tình hình, nhưng thấy Chiến Sư lấy chiến đấu làm chủ, đối với chiến đấu chối từ tới chối từ đi, tràn đầy kỳ quái.

Loại người này không phải nghe được muốn trao đổi, đều vội vã chạy tới sao?

Đây là thái độ gì?

- Không phải...

Liêu Tùng vội vàng khoát tay.

- Vậy thì được rồi, mọi người luận bàn, lẫn nhau học tập, cũng không có gì! Khả năng đến lúc đó xin các ngươi thủ hạ lưu tình, đừng đánh bọn chúng quá thảm...

Trương Huyền cười cười.

- Được!

Thấy đối phương thái độ nghiêm túc, vẻ mặt chân thành, không giống như nhục nhã bọn hắn, Liêu Tùng đành phải nhẹ gật đầu, trong mắt mang theo thấy chết không sờn.

Cũng đúng, trao đổi nhiều, đối với sức chiến đấu của Chiến Sư bọn họ tăng lên, cũng có trợ giúp!

Nếu như đối phương thành khẩn yêu cầu, qua trao đổi một chút, cũng không sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.