Bàn chân đạp mạnh lên trên mặt đất, cả người Khang đường chủ giống như là con báo, nhanh chóng vọt lên phía trước. Hai tay chấn động, chân khí trong cơ thể như cuồng phong tuôn ra, khiến cho tốc độ của hắn lần nữa bạo tăng.
Võ kỹ Linh cấp trung phẩm Ưng Phi Ngạo Thiên!
Đây là một bộ thân pháp, coi như không phải là mạnh nhất trong Vạn Quốc thành thì cũng không xê xích gì nhiều, một khi thi triển ra, tốc độ tăng vọt, coi như là loại cường giả cấp bậc như Triệu minh chủ, muốn đuổi theo thì cũng khó khăn.
Thi triển tuyệt chiêu ra, Khang đường chủ mở miệng nói: “Trương sư, ta đi qua trước nhìn xem, ngươi cứ đuổi theo là được. . . Hả? Người đâu? Bà mẹ nó!”
Một mặt tiến lên, một mặt quay đầu nói một tiếng với Trương sư, lời nói mới nói được một nửa thì đột nhiên thân thể cứng đờ, chân khí thiếu chút nữa đã không vận chuyển, thân thể từ trên không trung rơi xuống.
Chỉ thấy phía sau không có một ai, mà ngay phía trước bản thân hắn lại có một bóng người nhanh chóng chạy như điên, đã biến thành một chấm đen nhỏ, ngay lập tức biến mất trước mắt hắn.
Không phải. . . Trương sư thì là ai được nữa!
Bản thân dùng tốc độ nhanh nhất, nhanh chóng chạy như điên, vốn hắn cho rằng Trương sư chỉ có tu vi Hóa Phàm nhị trọng sơ kỳ, muốn đuổi theo là chuyện gần như không có khả năng. Vì vậy hắn mới hữu hảo nói một câu, ai ngờ. . . Còn chưa nói dứt lời thì người đã không còn nữa!
Tốc độ người ta nhanh hơn hắn không chỉ một lần!
Hắn thân là cường giả Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, hơn nữa lại thi triển thân pháp mạnh nhất. . . Thiếu chút nữa ngay cả cái bóng của đối phương cũng không thấy. . .
Tận mắt nhìn thấy, hắn cũng cảm thấy có phải mình đã hoa mắt, điên rồi hay không.
Đây là Hóa Phàm nhị trọng ư?
Coi như là ngũ trọng cũng không có loại tốc độ này a. . .
“Không đúng, hắn không phải là nhị trọng sơ kỳ? Mà là. . . Hậu kỳ?”
Nhướng mày.
Trương sư toàn lực chạy như điên, chân khí tiết lộ ra ngoài không giữ lại một chút nào, hiện ra tu vi chân thật. . . Căn bản không phải là Hóa Phàm nhị trọng sơ kỳ, mà là. . . Hậu kỳ!
Chuyện này sao có thể?
Khi tuyển chọn danh sư, đối phương đột phá tại chỗ, hắn nhìn rất là rõ ràng, không có khả năng giả mạo, làm sao có thể. . . Mới qua nửa tháng đã tăng lên ba cấp bậc nhỏ, đạt đến nhị trọng hậu kỳ?
Đây chính là Hóa Phàm nhị trọng a. . . Trong thời gian ngắn như vậy đã từ sơ kỳ đi đến hậu kỳ, hơn nữa nhìn bộ dáng, tu vi đã được củng cố, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá. . .
Rốt cuộc làm sao đối phương lại làm được?
Cũng quá nghịch thiên đi!
Lại nói, ngay cả xem như là Nguyên Khí cảnh hậu kỳ, so với Trọc Thanh cảnh đỉnh phong như hắn cũng kém hai cái cấp bậc lớn, làm sao có thể nhanh hơn hắn được chứ? Đồng thời, d ưới tốc độ nhanh như vậy, chuyển biến nhảy lên cũng rất đơn giản, dễ dàng và linh động, so với võ kỹ Linh cấp trung phẩm Ưng Phi Ngạo Thiên mà hắn tu luyện còn cao minh hơn rất nhiều!
“Chẳng lẽ. . . Hắn tu luyện võ kỹ Linh cấp thượng phẩm thậm chí. . . Là cấp bậc tuyệt phẩm?”
Trong lòng hơi động, lại giật nảy mình.
Loại võ kỹ cấp bậc này, chỉ có đế quốc mới có tư cách nắm giữ, coi như hắn là đường chủ Danh Sư đường Vạn Quốc thành thì cũng không cách nào học tập, thậm chí còn không lấy được.
Một Trương sư ở bên trong vương quốc bất nhập lưu đi ra. . . Không ngờ lại tu luyện loại võ kỹ cấp bậc này, bối cảnh mạnh như vậy sao. . .
“Hai người Tô Phàm, Lăng Hằng Vũ này, nhất định không nói ra lời nói thật, chỉ sợ. . . Xuất thân của Trương sư lão cũng không đơn giản! Khi trở về nhất định phải cố gắng hỏi một chút!”
Trong lòng toát ra một suy nghĩ.
Năng lực của một người không thể nào bỗng dưng có được, vị Trương sư này lợi hại như thế, lão sư sao có khả năng đơn giản? Gia thế nguồn gốc thì sao?
Hai người Tô sư, Lăng sư này, nhất định đã biết thứ gì đó, chỉ là lại không nói cho hắn.
Nếu không, tuyệt đối không có khả năng liều mạng hết lòng, cố gắng ra sức như vậy.
“Trương sư. . . Chờ ta!”
Ngăn chặn nỗi khiếp sợ trong lòng, giương mắt nhìn lại, chỉ thấy bóng người của Trương sư đã biến mất không thấy gì nữa, Khang đường chủ vội vàng đuổi theo.
Băng Nguyên cung không lớn, nơi Ngô cung chủ bộc phát ra khí tức chỉ cách bọn họ mấy trăm mét mà thôi. Qua mấy lần ngoặt đã đi tới trước mặt, lúc này Trương sư đã đi tới, đứng ở bên một cái trong đại sảnh rất rộng.
Ngô cung chủ, Nhược Hoan công tử, Triệu Nhã đều ởđó , trong đó còn có mấy người mặc trang phục màu đỏ rực và nữ đệ tử áo trắng, cả đám không ngừng run rẩy.
Phía trước mấy người là đầm nước cực lớn, đường kính chừng chừng hai mươi thước, đầm nước đã bị chia cắt thành hai bộ phận, linh khí nhúc nhích, không biết đã được khảm nạm bao nhiêu linh thạch, giống như là một đầm linh dịch tinh thuần.
“Chẳng lẽ cái này. . . Chính là Âm Dương đầm?”
Đã sớm nghe qua tên tuổi của Âm Dương đầm. Chẳng qua ngay cả hắn cũng chưa từng gặp qua, đây coi như là lần thứ nhất tận mắt nhìn thấy.
“Không đúng. . . Nghe nói Âm Dương đầm, đầm phân Âm Dương, một bên nóng rực như lửa, một bên lạnh lẽo như băng, mà thứ trước mắt cái này, mặc dù linh khí đầy đủ, thế nhưng lại không có cảm giác cực nóng và lạnh lẽo. . .”
Mày nhăn lại.
Sở dĩ Âm Dương đầm vang danh thiên hạ là bởi vì đầm phân Âm Dương, một bên lạnh lẽo thấu xương, một bên cực nóng khó nhịn, Âm Dương giao hòa, băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Tu luyện ở trong đó, nóng lạnh giao hòa, được âm dương nhị khí rèn luyện. Như vậy chân khí mới có thể càng thêm củng cố, thực lực cũng tiến bộ rất nhanh.
Đầm nước trước mắt này mặc dù thoạt nhìn cũng chia làm hai bộ phận, thế nhưng đều chỉ là sóng linh khí bình thường, đồng thời cũng không có cảm giác lạnh lẽo, cực nóng. Chẳng lẽ. . . Cũng không phải là cái gọi là Âm Dương đầm kia?
“Ngô cung chủ, đã xảy ra chuyện gì?”
Nhìn thấy học sinh không bị tổn thương, Khang đường chủ nhẹ nhàng thở ra, đồng thời còn có chút nghi ngờ nhìn qua.
Đã xảy ra chuyện gì, có thể khiến cho Ngô cung chủ Hóa Phàm ngũ trọng tức giận như vậy, lại còn tản mát ralửa giận ngập trời như vậy.
“Là Âm Dương đầm đã xảy ra chút vấn đề. . .”
Ngô cung chủ giải thích một câu, lại nhìn về phía mấy nữ đệ tử trước mắt: “Đem những lời mới vừa nói, nói lại cho ta nghe xem!”