Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1957: Chương 1957: Uống máu ăn thề (1)




- Ngọc Diệp Vương?

Trương Huyền sững sờ.

Đây chính là nhân vật cường hãn xếp hạng thứ ba trong Thượng Ngũ Vương, không nghĩ tới cũng đến.

Một Thạch Diệp Vương khiến cho bọn hắn thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, lại đến một cái cường đại hơn, thật không biết ứng phó như thế nào.

Bất quá, hiện tại thân phận của hắn là Tử Diệp Vương, không thể cự tuyệt, lại nói, nếu như biết rõ đối phương cũng tới, để hắn trốn ở sau lưng, còn không bằng sớm nhìn thấy, cũng có thể nghĩ ra đối sách tốt hơn.

- Hắn đang ở phụ cận, hiện tại ta liền để hắn tới đây...

Cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay của Thạch Diệp Vương xuất hiện một Ngọc Bài thông tin, tiện tay điểm một cái, truyền đưa tin tức ra ngoài, làm xong những thứ này, lần nữa nhìn lại, ánh mắt lộ ra nghi hoặc:

- Nếu là Thiên Nhận Danh Sư, làm sao có thể sẽ đến nơi đây, hơn nữa bị ngươi phát hiện?

Hiển nhiên, hắn đối vị trước mắt này còn có chút không yên lòng.

Cũng khó trách, Tử Diệp Vương này biến mất hơn nửa tháng, đột nhiên xuất hiện, hơn nữa lúc trước còn ngụy trang thành nhân loại, động thủ với mình, không nghi ngờ là không có khả năng.

Lại nói, Thiên Nhận Danh Sư cực kỳ thưa thớt, thật muốn xuất hiện, tất nhiên bị Danh Sư Đường nghiêm khắc bảo hộ, không cho phép để lộ tin tức, làm sao sẽ để cho hắn đơn giản phát hiện, hơn nữa còn lừa gạt đến nơi này.

- Nhắc tới cũng trùng hợp, vị Thiên Nhận Danh Sư này cũng không phải xuất hiện ở Thánh Nhân quý tộc, càng không phải ở Tổng bộ Danh Sư Đường, mà xuất hiện ở một tiểu vương quốc bất nhập lưu, từng bước một đi tới...

Sắc mặt Trương Huyền không thay đổi, nhẹ nhàng cười cười, nói:

- Vì phòng ngừa người khác phát hiện, xuất hiện phiền toái không cần thiết, hắn vẫn giấu kín thân phận của mình. Nói cách khác, Tổng bộ Danh Sư Đường, cũng không biết người này xuất hiện. Sở dĩ ta phát hiện, cũng là cơ duyên xảo hợp, thời điểm ở Tĩnh Viễn Thành dò xét tin tức Độc Điện, vừa vặn phát hiện hắn được trời xanh nhận thức, lúc này mới bởi vậy xác định...

- Ngươi nói là... Hắn ở thời điểm đạt được thiên địa nhận thức, bị ngươi thấy?

Thạch Diệp Vương cả kinh, không thể tin được.

- Không sai!

Trương Huyền gật đầu.

- Cái kia... Là loại cảnh tượng gì?

Thạch Diệp Vương hiếu kỳ.

- Rất đơn giản, Thiên Địa hàng lâm một loại khí tức đặc thù quay chung quanh, chỉ cần là Danh Sư, sẽ cảm thấy áp lực dày đặc, kìm lòng không được thừa nhận thân phận cùng địa vị của hắn... Mặt khác Danh Sư Đường sẽ có vạn chuông trỗi lên, xuất hiện rất nhiều rất nhiều dị tượng kỳ quái...

Trương Huyền cười cười.

Thiên Nhận Danh Sư, với hắn mà nói, đã trải qua ba lượt, cụ thể sẽ xuất hiện cái gì, nhìn thấy tận mắt, thuận miệng nói ra.

- Xem ra thật sự là Thiên Nhận Danh Sư...

Nghe xong giới thiệu, Thạch Diệp Vương nhẹ gật đầu.

Tuy hắn chưa từng gặp qua loại tình cảnh to lớn này, nhưng mà đã nghe qua các loại truyền thuyết, cũng xem qua thư tịch tương ứng, cùng Tử Diệp Vương nói không kém nhiều.

Xem ra, vị nằm dưới đất này, coi như không phải Thiên Nhận Danh Sư, cũng sẽ có liên hệ cực kỳ lớn.

- Bắt một Thiên Nhận Danh Sư, giao cho hoàng thất mà nói, công lao to lớn, không thể hạn lượng...

Ánh mắt lóe lên, trong lòng Thạch Diệp Vương suy tư.

Tầm quan trọng của Thiên Nhận Danh Sư không thể nghi ngờ, một khi tin tức này là thật, toàn bộ Linh tộc cũng sẽ khiếp sợ.

Bằng vào cái này, hoàn toàn có thể cho Trưởng lão hội lau mắt mà nhìn, coi như không cách nào thăng cấp Hoàng tộc huyết mạch, nhưng đổi thành các loại công pháp cùng vật tư tu luyện, trợ giúp bản thân trở thành cường giả Thánh Vực cao nhất, vẫn có thể làm được!

Bất quá, nếu công lao là của một người, đạt được những thứ này rất dễ dàng, nhưng là của đối phương a... Hắn bất quá hỗ trợ, hầu như không có công trạng gì.

Dù sao, vị Thiên Nhận Danh Sư này, là Tử Diệp Vương lừa gạt, lại bắt tới đây.

- Thật sự không được, giết gia hỏa này, như vậy liền thần không biết quỷ không hay, dù sao hắn cũng mất tích lâu như vậy, ai biết có phản bội Linh tộc hay không? Chỉ cần động tác nhanh, hủy thi diệt tích, có lẽ không ai hoài nghi...

Ánh mắt lóe lên, lặng lẽ nhìn về phía Tử Diệp Vương cách đó không xa, tuy bọn hắn đều là thập đại Vương giả, trên thực tế không có bất kỳ cảm xúc, trái lại, còn có quan hệ cạnh tranh rất lớn.

Thanh Điền Hoàng, luôn lấy công lao phân phối vật tư, những năm này có nhiều còn hơn là bị thiếu, đã sớm mong các Vương giả khác tử vong sạch.

Nguyên nhân chính là như thế, nghe được tin tức Vương giả khác bị giết, không có chút đồng tình cùng bi thương nào, cũng không ai đuổi theo điều tra hung thủ là ai, ngược lại còn âm thầm cao hứng!

- Gia hỏa này là ta mang đến, biết rõ hết thảy tin tức của hắn, hơn nữa trong khoảng thời gian này đã trở thành bằng hữu chân chính của ta... nếu như ngươi giết ta, chẳng những không cách nào làm cho hắn quy thuận, gây chuyện không tốt còn sẽ hoàn toàn ngược lại!

Nhìn ra sát ý trong mắt đối phương, Trương Huyền nhẹ nhàng cười cười.

Quan hệ của thập đại Vương giả, từ trong miệng Tử Diệp Vương đã biết, Dị Linh tộc bội bạc, loại công lao lớn như Thiên Nhận Danh Sư, đối phương rất hiển nhiên muốn nuốt một mình.

- Tử Diệp Vương nói chuyện gì vậy... Người này là ngươi phát hiện, hơn nữa mang tới, công lao tự nhiên là của ngươi, ta làm sao sẽ xuất thủ với ngươi...

Cười khan một tiếng, Thạch Diệp Vương giấu hung quang ở trong đáy mắt, bàn tay nắm chặt Lôi Nguyên Châu, tựa hồ tùy thời có thể động thủ.

- Chúng ta không cần ngụy trang, nếu như thực lực của ta mạnh mẽ, chắc chắn sẽ không cùng ngươi nói nhảm nhiều như vậy, càng sẽ không nói thân phận của hắn cho ngươi...

Trương Huyền lắc đầu:

- Bất quá, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng động thủ, nếu không gia hỏa này chết, không cách nào xác nhận thân phận, coi như đưa về trong tộc, cũng là công dã tràng.

- Cái này...

Nghe nói như thế, Thạch Diệp Vương dừng lại một chút, buông tay ra:

- Đúng vậy, yên tâm đi, ta sẽ không động thủ với ngươi.

Gia hỏa này nói không sai, đối phương có phải Thiên Nhận Danh Sư hay không, không phải là bọn hắn định đoạt, cần nghiệm chứng, một khi người chết rồi... Không thể nào xác nhận, nói càng dễ nghe, cũng không có giá trị.

- Sẽ không xuất thủ với ta? Ta không tin, trừ khi ngươi thề với Linh Thần!

Trương Huyền lắc đầu.

- Thề?

Thạch Diệp Vương nhíu mày.

- Đúng vậy, chỉ cần ngươi dám thề không xuất thủ với ta, thời điểm báo cáo công lao, ta sẽ nói là hai người chúng ta đồng thời phát hiện, đồng thời bắt.

Trương Huyền nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.