“Oa, Lão công ngươi kiếm đâu ra đống cây anh đào vậy?” Mộ Dung Tiên sờ sờ cánh hoa nói.
“Lão công kêu băng đảng cướp tiệm hoa.” Diệp Thần vỗ ngực nói.
“Ngươi nói dối, ta mới không tin.”Mộ Dung Tiên lè lưỡi trêu tức Diệp Thần.
“Lão bà, ngươi thông minh lên từ khi nào vậy?”Diệp Thần có chút ngây người. Cô gái nhỏ này sao thông minh đột xuất vậy, nếu là trước đây dù lý do hắn có xiên vẹo thế nào, nàng cũng tin sái cổ đi.
“Ta vốn rất thông minh nha, chỉ có ngươi coi ta ngốc đâu.” Mộ Dung Tiên nguýt Diệp Thần một cái.
“Đúng, vợ ta rất thông minh đâu.” Diệp Thần xoa xoa cái đầu nàng.
“Ngươi xuất ngày xoa đầu ta, ta không phải trẻ con.”Mộ Dung Tiên vừa nói, vừa chìa ra bộ ngực của mình.
“Ngươi chính là đứa trẻ của ta.” Diệp Thần vòng tay ôm lấy nàng.
“Ta không phải, ta có thể sinh em bé, ta mới không phải đứa trẻ.”Mộ Dung Tiên cũng nói.
Xoa xoa bụng nhỏ của Tiên nhi lão bà.
“Khi nào mới có bảo bảo, ta rất mong đâu.”
“Diệp Thần ngươi muốn đứa đầu chúng ta có với nhau là trai hay gái.” Mộ Dung Tiên hỏi.
“Con trai hay con gái đều được cả.”Diệp Thần nói.
“Ta mong con trai đâu, ba mẹ ngươi cũng từng bảo phụ nữ không sinh được con trai chính là cái bụng bị hỏng, ta không muốn bụng hỏng đâu.”Mộ Dung Tiên ngây thơ nói.
Diệp Thần nhìn tiểu lão bà, cứ tưởng nàng có chút thông minh lên, ai dè vẫn chỉ là não phẳng. ông cha ta nói cấm có sai, ngực to mà không có não.
“Lão bà, gia đình ngươi làm sao đào tạo ra người thông minh như ngươi đâu.” Diệp Thần thực sự tò mò, rốt cục gia đình nào nuôi được cô con gái cực phẩm như vậy đâu.
“Ta biết ta rất thông minh mà, trước đây mọi người trong gia đình bảo ta ngốc bẩm sinh đâu, ai cũng không chịu cho ta ra ngoài một mình đâu.” Mộ Dung Tiên hoàn toàn không biết ẩn ý trong câu nói Diệp Thần vẫn tự khen mình.
“Bọn họ chính là ngu ngốc mới nói ngươi ngốc.” Diệp Thần thở dài nói. Lão bà hắn hoá ra là ngu bẩm sinh chứ không phải luyện tập.Đúng là trên đời không ai toàn vẹn.
“Đúng rồi, lão công có đồ gửi cho ngươi mấy ngày trước sao ta lại quên đâu.”Mộ Dung Tiên liền chạy vào nhà lấy ra một phong thư.
“Đây là gửi cho ta sao.”Diệp Thần mở phong thư ra.
Đây là giấy gọi quân sự. Hắn đãng lẽ phải đi từ năm 18 tuổi rồi nhưng lúc đó ba mẹ hắn còn sống nên dùng chút tiền gửi lên trên để hắn trốn. Bây giờ ba mẹ hắn đã mất, giấy gọi về cũng phải.
Nhưng hắn không muốn đi, để người vợ xinh đẹp như vậy ở nhà hắn có mà điên.
“Lão công, sao vậy?” Tiên nhi lão bà hỏi hắn.
“ Không có gì, chỉ là chút việc nhỏ thôi.” Diệp Thần xua xua tay.
“Hệ thống ngươi có đấy sao?”Diệp Thần gọi.
Hệ thống... hệ thống vẫn không trả lời...hệ thống...g...g.
“A, kí chủ ngươi gọi ta à.”
“Ngươi làm sao vậy ta gọi mãi không nghe?”Diệp Thàn nói.
“Ta ngủ quên một chút”
Xxx... ngươi... con mẹ nó chứ...
“ Kí chủ ngươi không nên động tý chửi ta, ta sẽ sợ. Ta sợ hãi sẽ đình công.”
Ngươi cũng biết sợ sao, đùa nhau chắc, sao ngươi không đi làm diễn viên luôn đi. Ngươi xem mấy cái hệ thống trong tiểu thuyết có cái nào lười như ngươi.
“Kí chủ việc này cũng không thể hoàn toàn trách ta đâu, nếu không phải ngươi tại Thần Uyển trong, chiếu phim miễn phí ta không xem thực sự có lỗi.”
“Ngươi lại rình coi, ngươi là hệ thống chỉ đạo sao lại có thể dâm dãng như vậy.Nếu ngươi có thân thể ta liền chơi chết nhà ngươi.”
“Kí chủ ngươi ưa thích nhỏ sao?”
“ Ai thích nhỏ, ta thích lớn đi, mà ngươi hỏi làm gì?”
“Không có gì, có người nhờ hỏi.”
Cái hệ thống này quả thực có vấn đề.
“Ngươi nói ta lên làm thế nào?” Diệp Thần đưa ra giấy báo.
“Kí chủ ngươi có thể nhờ một người đi.”
“Ai?”
“Diệp Tư Tình còn nợ kí chủ một việc tại sao không sử dụng đâu.”
“Đúng, ta tại sao quên đây, ngươi có lúc cũng thông minh phết.”
Cô bé này nợ hắn một yêu cầu cũng đã đến lúc dùng đi. Nhân tình thứ này thật tốt buôn bán đâu, thảo nào may tên nhân vật chính trong tiểu thuyết thích bán cái thứ này thế.Về sau bán nhiều chút.
Diệp Thần cũng bắt đầu tìm số của Diệp Tư Tình, chẳng biết hắn vứt vào xó nào rồi. Nếu để Diệp Tư Tình biết hắn ném mất số điện thoại nàng có tức chết vì ngồi canh điện thoại không.
“Chủ nhân vẫn thích ngực lớn.” Tiểu cô nương xem hệ thống nhắn lại thông tin có chút thất lạc.
“Xem ra ta vẫn phải cố gắng nhiều.” Tiểu cô nương đưa tay lên ngực nhỏ của mình tiếp tục công việc xoa bóp.