Chín tên sát thủ dùng nội lực khu động chấn động không khí bước tiến về phía Diệp Thần trên không trung.
Diệp Thần cười nhẹ lập tức biến mất trong màn đêm. Như lui vào trong hư vô vậy.
Cảm giác thật kích thích quá đi. Đây là lần đầu tiên hắn như vậy thực chiến nhiều người à nha. Máu huyết trong người như sôi trào ra vậy.
“ Mọi người hướng ba giờ, mau chóng” Tên thủ lĩnh chỉ huy. Dù sao hắn cũng là Ám kính đại viên mãn cường giả cùng một đẳng cấp với Diệp Thần đâu.
Còn mấy tên còn lại chính là Ám kính sơ kỳ à. Cùng với kinh nghiệm chiến đâu lâu, nên phán đoán được bước di chuyển Diệp Thần không có gì là lạ.
“Rất khá đâu, cố gắng lên a. Nếu cứ vậy mà teo rất khó cho ta đâu” Diệp Thần cổ vũ nói. Hắn còn muốn thực chiến đâu à.
Một luồng nội lực đánh về phía Diệp Thần. Ngay lập tức Diệp Thần đưa ngón tay lên chỉ thẳng vào nguồn nội lực niệm.
“Ngũ Hành Linh Chỉ cho ta xem uy lực của ngươi đi” Linh lực được tập chung phát ra luồng khí xuyên thẳng qua luồng nội lực, phá tan nó. Tiếp tục thẳng tiến xuyên qua tim một tên sát thủ.
“Ân, uy lực có vẻ không sai đâu” Diệp Thần gật đầu cười nói. Cảm giác giết người này rất kích thích đâu. Máu huyết hắn đều như vậy sôi trào à.
“ Long Thần Trảo” Diệp Thần hét lên tiếng rồi lập tức dịch chuyển đến chỗ mấy tên sát thủ à. Tốc độ Phượng Thần Cánh cũng không sai bao nhiêu.
“A, cẩn thận đăng sau” Tên thủ lĩnh kêu lên. Nhưng không kịp lại một tiếng kêu lên. Hai tên đồng bọn cứ thế bị đập chết nhăn răng.
“Khốn nạn, tên này quá mạnh. “ Mấy tên còn lại lập tức tạo vòng tròn vây quanh Diệp Thần.
“Ân, rất mau lẹ đâu à. Tiếp theo là ai đây” Diệp Thần càng giết càng hăng đâu. Đây chính là sát thần a, dù hắn có giết người không lâu nhưng chính là không coi là gì. Cảm giác này chính là Thần nhìn xuống loài người vậy.
Không ưa thì giết, tuỳ tâm mà làm thôi. Không ràng buộc, không bị hạn chế, cảm giác mọi thứ đều sẽ xẩy ra theo ý muốn của hắn vậy.
Diệp Thần lập tức thi triển linh áp dồn nén lên khắp nơi xung quanh chiến đấu. Bọn sát thủ lập tức bị chế trụ.
Linh áp giống như sát khí bản nâng cấp vậy. Nó có thể tấn công chế trụ vào linh hồn còn người chứ không chỉ như sát khí đơn thuần tấn công giác quan, cảm nhận của con người nữa.
“Tên này là ác ma.” Bọn sát thủ lập tức run rẩy. Bọn chúng làm sát thủ nhiều năm chưa từng cảm thấy sợ hãi như vậy. Cảm giác như nhìn thấy người có thể tuỳ ý phán xét họ.
“Đừng nói vậy ta rất đau lòng đâu.” Diệp Thần lập tức hạ sát thủ. Rất nhanh máu lập tức nhuộm đỏ khắp nơi trên các cánh anh đào nở.
Xung quanh không khác gì địa ngục trần gian. Khắp chỗ toàn máu là máu. Một mảng cây đào bị nhuộm đỏ. Trên sân các bộ phận cơ thể mỗi nơi một mảnh. Mùi rất khó ngửi đâu.
Diệp Thần mặt không đổi, chỉ tay vào tên thủ lĩnh nói.
“Chỉ còn có ngươi đâu” Diệp Thần vốn định cho game này kết thúc nhưng tên thủ lĩnh này có thông tin hắn cần đâu. Chết rồi hắn tìm ai hỏi đâu.
Tên thủ lĩnh run rẩy, ngay lập tức rút trong túi ra một ống ngiệm tiêm vào cơ thể mình.
“Diệp Thần ngươi rất khá đâu, nhưng ta sẽ không chết. Ống nhiệm Sen Đỏ này sẽ giúp ta sống sót ra khỏi đây. Nhất định.” Tên thủ lĩnh kêu gào như điên như dại. Đây là cơ hội cuối cùng của hắn.
Ống nhiệm Sen Đỏ được phát cho mỗi tổ trưởng các đội. Nó được làm từ cây hoa Sen Đỏ đã nghìn năm tuổi. Nó chính là máu huyết của con người mà phát triển thành a.
Sử dụng nó sẽ có thể lập tức đột phá giới hạn của bản thân đâu, nhưng bù lại nhẹ tu vi sẽ hoàn toàn biến mất, nặng thì trở thành tàn phế cả đời. Không sinh tử không thể dung. Hiệu quả liền một giờ.
Mắt hắn trở nên đỏ. Cơ thể cũng phát triển mạnh hơn. Quần áo lập tức nát bấy. Nội lực tăng trưởng hùng hâu. Tu vi đã cưỡng ép tiến tới hoá kính sơ kỳ.
Diệp Thần lắc đầu, tên này không thể giữ rồi. Vì y thuật cao cường hắn biết đặc tính Sen Đỏ này. Tu vi đối thủ đã trên hắn một chút, không thể để lại, chắc chắn phải giết.
Diệp Thần nghiêm túc dich chuyển đến trước tên thủ lĩnh tung cước vào mặt. Tên thủ lĩnh lập tức đỡ được tấn công nhanh vào Diệp Thần. May nhờ có Như Ý Linh Thân không hắn liền trúng đòn.
“ Khá lắm, xem chiêu” Diệp Thần lui về phía sau. Xem ra, hắn vẫn không có đủ kinh nghiệm chiến đấu đâu.
Diệp Thần dơ ra Hành Linh Chỉ tấn công từ xa.
Tên thủ lĩnh cũng né được. Bước vào hoá kính cảm giác đối với mọi thứ rất rõ ràng. Cảm nhận được từng cánh hoa bay, từng giọt nước chảy đâu.
“Ta sẽ giết ngươi” Tên thủ lĩnh điên cuồng tiếp cận tấn công Diệp Thần.
Hai người rằng co nhau khắp nơi thoát ẩn thoát hiện. Một rừng đào đổ sụp xuống. Trận chiến vẫn diễn ra, Diệp Thần nhờ Linh Bảo, Long Thần trảo và Phượng Thần cánh chiếm ưu thế càng đánh càng hăng.
Tên sát thủ ngày càng yếu thế. Tác dụng phụ của thuốc đang phát tác dần rồi. Hắn lập tức quỵ hai chân xuống đất.
Diệp Thần thấy vậy lập tức ra tay chuẩn bị kết liễu thì..
“Ta có chết cũng kéo theo ngươi” Tên thủ lĩnh tuyệt vọng hét lên. Khu động nội lực tự bạo thân thể.
Một tiếng nổ phát ra. Mọi thứ xung quanh đều đổ xuống, trên mặt đất cũng xuốt hiện một lỗ thủng to lớn.
Khắp nơi bừa bộn, Diệp Thần từ đám khói xuất hiện. Không chút tổn thương cười khổ. Phen này dọn dẹp khổ rồi a, lẽ ra không nên chiến tranh trong nhà à. Đã thế manh mối cũng đứt đoạn luôn.
“Lão công ngươi không nên thu hồi linh áp nha, vẫn còn một tên đâu” Linh Nhi thấy Diệp Thâng định thu hồi linh áp liền nhắc nhở.
“Vẫn còn sao” Diệp Thần thả ra tinh thần lực liền phát hiện trong rừng hoa trên cây còn một tên nữa đâu. Tên này thực lực quá yếu à mới minh kính đại viên mãn. Một tia linh áp liền sức chạy đều không có.
Xem ra, kinh nghiệm chiến đấu vẫn không đủ a. Xuýt nữa để tên này chạy thoát.
Diệp Thần lập tức xuất hiện sau lưng tên sát thủ còn lại đánh ngất hắn. Liền quay ra nói với Linh Nhi.
“Linh Nhi ngươi xem, đống hỗn độn này tính sao” Diệp Thần không muốn dọn dẹp à nha. Linh Nhi rất nhiều cách, biết đâu giúp hắn được.
“Lão công ngươi có thể dùng 1000 linh tệ, hệ thống giúp ngươi đại lượng trì dũ. Đảm bảo như cũ” Linh Nhi gợi ý.
“Liền vậy đi.” Diệp Thần gật đầu. Dù sao giết nhiều như vậy người bỏ chút linh tệ cũng không sót xa.
Trì dù xong xuôi, Diệp Thần quay ra chỗ tên sát thủ bịt mặt bế lên thì phát hiện...
Tên này là con gái a, chỗ đó cũng rất to. Thuận tay lột xuống mặt nạ, xinh đẹp a, đây chính là cấp S mĩ nữ đi. Quá tuyệt a, hôm nay liền vớ bở.
Diệp Thần lập tức vui vẻ bế cô gái này vào trong nhà. Trước tiên, đặt lên giường để tra hỏi.
Diệp Thần sờ tay lên ngực bóp bóp. Tiếp đến, sờ xuông dưới vào bên trong. Sau đó xoa xoa cái eo thon.
Cuối cùng hắn đứng lên suy tư. Bộ ngực rất săn chắc co dãn, bên dưới cũng không có gì vật thể lạ, ân cũng rất sạch sẽ không có lông, vòng eo thon, tóc dài hạt dẻ, mông như thế tròn. Qua kiểm tra chắc chắn là con gái.( Kiểm tra có cần sờ chi tiết thế không)
Diệp Thần lập tức hôn vào miệng nàng, luồn tay xuống dưới quấy phá vào bên trong. Kiểm tra ngoại khoa đã xong, nên kiểm tra nội có giấu vũ khí hay không.( Nó giấu vũ khí ở đó à, lạ nhỉ.)
Hắn không có ý đồ đen tối gì đâu. Chỉ là kiểm tra cơ thể tổng quan một chút. Tội nghiệp cô gái, bị Diệp Thần như vậy cẩn thận kiểm tra từ A đến Z liền ngất đi cũng tỉnh lại.
Mở mắt ra nàng liền thấy Diệp Thần tên này hôn nàng a. Đã thế tay vẫn còn... vẫn còn...
Diệp Thần thấy vậy liền bỏ tay ra, cũng không tiếp tục hôn nữa đứng dậy mặt dầy nói.
“Ân, ta chỉ kiểm tra một chút xem ngươi có vũ khí hay không thôi”
Cô gái liền nhìn Diệp Thần như muốn giết hắn. Có kiểu như vậy kiểm tra, coi nàng là con nít ba tuổi sao.
“Đừng nhìn ta vậy chứ, đừng quên hiện tại ngươi tính mạng đều quy ta” Diệp Thần lên tiếng uy hiếp, ngươi đến ám sát thì cũng nên chuẩn bị tinh thần đi.
Cô gái lập tức không dám như thế nhìn, lập tức trở nên ngoan ngoãn. Hắn nói đúng a, hiện tại cờ đến tay ai người ấy phất nha. Nàng có quyền gì mà ý kiến, cho dù hắn muốn nàng chính là phải chịu mà thôi.
Diệp Thần hài lòng với thái độ này của nàng. Không có thực lực chính là để người khác tuỳ ý quyết định.