Nhìn Ninh Trung Tắc bắt đầu trở nên khát vọng tình dục, Diệp Thần khoé môi liền có chút cong lên. Nhân thê so với nữ nhân bình thường đều có vị đạo cùng phong vận hấp dẫn người khác.
Nếu Tuyết Tâm vẻ đẹp tựa như băng sương buổi sáng khiến người ta cảm thấy kích động, thì Ninh Trung Tắc chính là ngọn lửa rực nóng. Không hổ danh là nữ hiệp, cơ thể mềm mại dẻo dai, vòng eo nhỏ gọn, bộ ngực phập phồng, nhuỵ hoa ẩm ướt. Đầy núm nhũ đỏ hồng căng mọng khiến mọi nam nhân chỉ muốn cắn một miệng nhè nhẹ.
Không vội vàng hấp tấp, muốn điều giáo nữ nhân. Trước tiên muốn trêu đùa nắm giữ dục vọng của họ, chỉ cần kiểm soát được họ ham muốn liền có thể kiểm soát suy nghĩ, trái tim, thậm chí cả họ tình cảm.
Diệp Thần đem miệng Ninh Trung Tắc nữ hiệp bóp mạnh. Sau đó, chiếc lưỡi của hắn liền khẽ luồn vào bên trong đem lưỡi của Ninh nữ hiệp nút lấy, lưỡi của mình thì xoáy tròn theo chiều kim đồng hồ cuốn chặt nàng lưỡi thi thoảng lại nghịch ngợm đá nhẹ nàng đầu lưỡi một cái.
Nước bọt hỗn hợp của hai người truyền vào trong miệng của nàng. Ninh Trung Tắc phối hợp đem nước bọt ham muốn toàn bộ nuốt xuống không chút nào phản kháng. Ánh mắt tràn đầy nhu tình như hai cặp tình nhân trao nhau nụ hôn say đắm sau nhiều ngày gặp lại.
“Ngươi... ư... ực... rốt cuộc cho ta hạ thuốc gì a... ta... ta... cơ thể... tại sao lại nóng như vậy.” Ninh Trung Tắc cản giác mình cơ thể khô nóng không bình thường, thậm chí còn dần dần muốn chuyện đó lập tức cố gắng thanh tỉnh lại cắn chặt hàm răng nói.
Vừa rồi nàng thế nào mơ mơ hồ hồ đáp lại tên hái hoa tặc này nụ hôn. Thậm chí không biết xấu hổ đem nước bọt của hắn nuốt xuống. Nếu để người khác biết chuyện này nàng thà tự sát còn hơn.
“Thuốc bảy phần tốt, ba phần độc, ngươi xinh đẹp vậy. Ta làm sao nỡ tổn hại ngươi đâu.” Diệp Thần đưa miệng đến gần nàng lỗ tai khẽ thổi nhẹ một hơi sau đó đưa lưỡi liếm nhẹ một cái liền rút ra khiến nàng cả người đều run bần bật.
Cảm giác tê cứng ngưa ngứa giật giật nơi đầu lỗ tai khiến cơ thể nàng càng thêm phấn khích. Cơ thể co bóp mạnh, bên dưới thuỷ liêm động cũng co lại ép khúc gỗ đầu khấc rơi ra bên ngoài kéo theo một đoàn nước tình yêu tinh khiết thẫm ướt mặt đất.
“Ta... ta không phải người như thế... ưm... không phải do ta... ưm... ngươi... là do ngươi vô liêm sỉ đối với ta, có phải hay không sử dụng loại thuốc bẩn thỉu gì?” Ninh Trung Tắc tuyệt đối không thừa nhận mình hoang dâm. Nàng không thể nào như vậy kiểm soát.
“Ngươi tuyệt đối đùng vu oan cho người xấu. Từ trước đến giờ ta đều không dùng thuốc hãm hại người khác.” Diệp Thần đưa tay kéo cái cằm nàng bất mãn nói.
“Không thể nào... nếu ngươi không dùng thuốc... ư... tại sao ta cơ thể.” Ninh Trung Tắc không hiểu nói.
“Bổn công tử từ trước đến giờ hạ đều là Xuân Dược. Chưa từng dùng thuốc kích dục. Tuyệt đối không cho ngươi vu oan ta.” Diệp Thần không để Ninh nữ hiệp nói hết liền phản đối.
“...” Không khí trở nên im lặng.
“Hai thứ đó đều là cùng loại. Khốn khiếp hái hoa tặc, dám đối với... ư... ta dùng cái đó. Đợi ta thoát khỏi đây sẽ truy sát ngươi đến cùng trời cuối đất.” Ninh Trung Tắc cắn răng tức giận gầm lên.
“Này nhá, bổn công tử nhắc lại ta là dùng dược không phải thuốc. Dược cùng thuốc khác nhau. Sử dụng dược tác dụng so với thuốc kích dục mạnh hơn không chỉ ba lần. Thậm chí có thể khiến cơ thể thăng hoa,... hắc hắc... nhìn ngươi xem chỉ cần đàn ông chạm nhẹ liền xuất đi ra.” Diệp Thần rất nghiêm túc cười đê tiện đưa tay búng mạnh lên nàng hai cái núm anh đào tại hai đầu nhũ săn chắc.
“Ưm... ư... a... ngươi... ta cả đời này đều sẽ không tha cho ngươi... ư không cho búng... đau...” Ninh Trung Tắc khóc không ra nước mắt.
Bên dưới không ngừng chảy nước rò rỉ ra khỏi hai mép từng chút một dọc theo đùi non trắng khiến nàng thèm khát có thứ đâm vào bên trong chặn lại dòng suối.
Nếu không phải là chân tay nàng bị sợi dây đỏ hồng trói chặt lại vào cột, nàng sợ rằng mình đã ngã trên mặt đất vì sung sướng ấp đến liên tục đâu.
“Ta nói nữ nhân... mà ngươi tên gì ấy nhỉ?” Diệp Thần muốn gọi tên nàng liền lập tức nhớ mẹ nó không có ra. Hình như đến giờ hắn cũng chưa có biết tên nàng.
“...” Ninh Trung Tắc đều im lặng sau đó đều muốn đem tên trước mặt băm chết: “Ngươi không biết tên ta đều dám bắt cóc ta?”
“Mà thôi không quan trọng, tên không có vấn đề. Miễn là con gái có lỗ, xinh là được.” Diệp Thần mặc xác chuyện này nói.
Quản ngươi là ai, là vợ con nhà thằng nào. Đưa đến cửa hang, còn bày hàng họ ngon lành vậy trước mặt lão tử. Lão tử còn không hiếp chết ngươi, hiếp cho ngươi mang thai lớn cái bụng, lão tử liền không phải đàn ông.
Không đợi Ninh Trung Tắc nữ hiệp kịp phản ứng lại, Diệp Thần liền tháo ra hai chân nàng dây buộc đỏ. Đem nàng hai chân đặt tại mình bả vai Cơ thể ép tới nàng. Khiến người nàng gập lại để lộ ra nơi đó với nhúm lông nhỏ xưng múp lên lộ ra ngoài khe rãnh màu hồng nhạt ẩm ướt mời gọi người chơi.
Sau đó hắn dùng thứ đó cà sát vào nàng nơi mềm mại nhất cơ thể trêu đùa nàng, không có lập tức tiến vô công thành đoạt đất.
“Đừng… xin ngươi … ư… ưm… bất cứ một điều gì cũng được… Trừ điều này… ưm… ta không thể làm như vậy...” Ninh Trung Tắc lập tức bị dọa sợ cầu xin cái này máu lạnh áo trắng nam nhân.
“Phạch...” Một tiếng thật mạnh mẽ phát ra mặc kệ mỹ nữ cầu xin, Diệp Thần đem cơ thể tiến tới mạnh một cái, đem thứ dài ngoằng của hắn cắm vào nàng bên trong.
“Ư… không được… ưm… sư huynh… x… in lỗi…. ngươi… ta đã phản bội ngươi...” Ninh Trung Tắc cắn chặt răng tránh cho mình phát ra những tiếu kêu kiều mỹ từ miệng. Nước mắt dọc theo khóe mi của nàng chảy xuống. Nàng vừa mới phản bội người mà nàng yêu.
“Chậc chậc… ta ghét nhất nữ nhân ở trước mặt ta, bị ta hiếp còn nghĩ đến cái khác nam nhân đấy biết không hả?” Diệp Thần giận dữ đem hai chân nàng vốn đặt trên vai hắn dang ra chân tiếng thẳng mạnh một cái đâm vào nàng nơi sâu nhất khiến Ninh Trung Tắc đều há hốc mồm ra chịu đựng đau đớn kèm ham muốn sung sướng cảm giác.
Có vẻ như do tác dụng của dược liệu, nàng đang dần dần trở nên mất đi lý trí. Đầu óc nàng choáng váng khi mỗi một lần tên dâm tặc này di chuyển trong nàng. Hiện tại nàng chỉ ước mình lập tức có thể chết đi. Đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy thỏa mãn như vậy, nhưng sự thỏa mãn đấy không phải là đến từ người sư huynh, người tướng công của nàng.
“Cả ma giáo giáo chủ phu nhân ta còn thuần phục được. Một con ngựa hoang, ta không tin ta làm không được.” Diệp Thần đưa miệng đến hôn tại Ninh Trung Tắc nhũ hoa bên trên không có trực tiệp ngậm lấy hòn anh đào mà trêu đùa nàng. Thi thoảng hắn sẽ khẽ thở một hơi ấm nhẹ nhẹ kích thích cái kia đỏ hồng chiếc núm.
Tại bên dưới, hắn liên tục thúc vào nàng lại rút ra từng cú thật manh. Ninh Trung Tắc cảm giác như mình đang bị xé rách ra giống như. Nàng mông không biết từ lúc này đã cố gắng phối hợp theo hắn nhịn điệu.
Ngay sau đó, Diệp Thần liền đem nàng bộ ngực ăn vào miệng răng hắn cắn nhè nhẹ nàng đầu bộ ngực. Cơ thể nàng lập tức run bắn. Nàng tâm trí lập tức trở lên bấn loạn miệng vốn cắn chặt bắt đầu mở ra rên rỉ tận hưởng cảm giác bị người ta hiếp.
Cuộc tầm hoan liên tục diễn ra, Diệp Thần đã cởii dây cho nàng để nàng tại trên người hắn thô bạo thi triển nàng cưỡi ngựa kỹ thuật. Quả nhiên không hổ danh nữ hiệp, cưỡi ngựa là chuyên gia. Nàng đều tại trên người hắn phi liên tục cước bộ mà không mệt mỏi, mỗi lần nàng nâng cao người đều sẽ thả hết phanh đâm xuống tạo ra tiếng động rõ ràng.
“Phạch… phạc...” Tiếng động từ cơ thể phát ra, không gian bắt đầu nóng lên. Cơ thể của nàng đã chồng chất vết hôn thâm tím. Đôi tay nàng không tự chủ cầm lấy Diệp Thần tay dán lên ngực muốn hắn thô bạo bóp thật mạnh mẽ, cái gì lễ giáo thanh quy nàng đều đã sớm quên lại phía đằng sau.
Nàng hoàn toàn đã chìm vào cuộc vui thú nơi cực lạc này, khi trời bắt đầu tối lại. Hai người cuối cùng cũng buông nhau ra, Ninh Trung Tắc cơ thể tràn ngập mùi của hắn, cả người từ khuôn mặt bộ ngực đến cả hang động đều dính đầu những chất lỏng kỳ lạ đang chảy dọc ra đầy mặt đất.
Ninh Trung Tắc khẽ liếm từng chút trên cơ thể mình đem chất lỏng đó nuốt vào. Thậm chí đưa tay xuống dưới móc ra thứ chất lỏng đó khỏi cơ thể đưa vào miệng. Vẻ mặt vô cùng dâm đãng mất đi lý trí.
“Xem ra nữ nhân này cũng thật dễ dàng điều giáo chứ?” Diệp Thần nhìn Ninh Trung Tắc đã hoàn toàn mất kiểm soát liền khẽ cười cảm giác thành tựu nghĩ.
“Ưm… chủ nhân… ta … muốn… a...” Lúc này từ dưới đất Tuyết Tâm đã tỉnh dạy lâu tự dùng tay thỏa mãn mình không đủ liền bê mình bụng lớn bò lên hướng vẫn còn dính bên trên chất lỏng hỗn hợp của Ninh Trung Tắc và Diệp Thần cái đó liếm láp.
“Dâm phụ… đều bị ta làm qua đều còn muốn nữa… ngươi không thấy có lỗi với đứa con trọng bụng cùng với phu quân của ngươi sao?” Diệp Thần đem Tuyết Tâm xoay người lại cầm lấy hai tay nàng từ đằng sau tấn công mạnh mẽ tới hỏi.
“Ta… ta là dâm phụ… mau mau trừng phạt ta a… ta muốn nữa...” Tuyết Tâm lập tức đê mê, không còn chút nào cảm thấy nhục nhã như lúc đầu. Nàng hoàn toàn chìm đắm vào trong người đàn ông này dục vọng. Hiện tại nàng yêu hắn cái đó, yêu hắn chiếc gậy, yêu hắn chơi nàng, hành hạ nàng.
Cứ như vậy, một ngày hai cái nữ nhân bị hắn chơi luân phiên đến tận khi màn đêm buông xuống. Tiếng phành phạch… tiếng rên rỉ dâm đãng vang vọng khắp ngôi nhà tre nhỏ. Mùi hương khí của ba người nồng lặc dâm đãng. Vị ngọt ngào đậm tính bản sắc mùa xuân.