Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 182: Chương 182: Vô tự thiên thư tờ hai nhân gian thất cách




Diệp Thần liền dừng xe lại, vốn là địch đâm cho cái này tên chết luôn đi. Nhưng ai nói Mộ Dung Thiên bên cạnh ngăn hắn lại đâu à. Cái này cô gái thích lo chuyện bao đồng đi à.

“Ngươi làm gì vậy? Để ta cho bọn chúng lên trời có phải tốt không à?” Diệp Thần liền nói.

“Lên cái đầu ngươi a, không cho ngươi lạm sát người vô tôi.” Mộ Dung Tiên ngồi trong xe lập tức liền nói.

“Người vô tội, ngươi thấy người vô tội mang theo súng, đạn, đao sao hả.” Diệp Thần chỉ mấy cái người trên người trang bị đầy đủ đồ nghề liền nói.

“Có thể bọn họ không có ác ý đi. Chúng ta vẫn là xuống kiểm tra một chút à. Ngươi xem, bọn họ cũng không có rút súng bắn đi.” Mộ Dung Thiên liền chỉ nói. Có lẽ là có cái gì việc đâu.

“Đồ ngốc, để ta xem một chút đi.” Diệp Thần tháo ra dây an toàn nói.

“Đừng, vẫn là để ta đi thôi.” Mộ Dung Thiên lập tức nói. Diệp Thần hiện tại đang nóng tính đi à.

“Ngươi không phải đang ốm sao à? Tốt nhất vẫn là nên nghỉ ngơi đi.” Diệp Thần liền quan tâm nói. Hắn cảm nhận được mấy người phía trước có một luồng sát khí bốc ra đi, tuy cố gắng che giấu nhưng sao có thể thoát khỏi mắt hắn à. Còn tại sao họ không có rút súng bắn, đây là xe chống đạn a, bắn làm cái gì.

“Không sao, ta chỉ cảm qua thôi. Không có việc gì.” Mộ Dung Thiên điếc không sợ súng ngốc nghếch nói.

“Được ngươi vẫn là xuống đi.Chú ý an toàn, yên tâm không ai có thể làm hại ngươi” Diệp Thần cuối cùng cũng không giữ nàng nói. Dù sao với hắn hiện tại năng lực không có gì có thể ảnh hưởng tới hắn ở mấy cái này thế giới đi. Trừ khi cầm đầu các Tông Môn hợp sức đối phó thì may ra đi à.

Mộ Dung Thiên liền có chút đỏ mặt, không biết là ốm hay ngượng ngùng nữa à. Nàng liền mở ra cửa ra bước xuống xe đi lên phía trước mặt định nói chuyện với bọn họ.

“Mấy người các người các người đứng tránh trước chúng ta ô tô là muốn làm cái gì?” Mộ Dung Thiên lập tức đề phòng nói.

“Không có cái gì lớn, chỉ là mong bên trong xe Diệp thiếu gia ra nói chuyện một lúc. Sẽ không có vấn đề lớn chứ?” Mấy tên kia liền nói. Bọn hắn hôm nay đến đây mục đích chỉ có một là gặp Diệp Thần đi.

“Các ngươi muốn làm cái gì hắn. Ta nói cho các ngươi biết đừng có trách ta ác độc, mau tránh ra. Nếu không đừng có trách bản cô nương không khách khí.” Mộ Dung Thiên lập tức bá đạo nói. Muốn động đến nàng người chính là muốn chết đi. Đặc biệt Diệp Thần chính là nàng vảy ngược đi a.

“Chỉ bằng cái tiểu cô nương như ngươi. Long tổ chúng ta không có hứng thú. Nếu không phải là hiệp ước với Phượng Tổ cùng với Mộ Dung Gia thế lực, ngươi cho rằng ngươi có thể trước mặt chúng ta khua môi múa mép sao.” Người mặc đồ đen không khỏi khinh bỉ nói.

“Các ngươi là Long Tổ người? Tại sao lại xuất hiện tại đây?” Mộ Dung Tiên không khỏi đề phòng nói. Trong đất nước có hai tổ chức là Long Tổ và Phượng Tổ khắc chế và kìm nén lẫn nhau, đây là do hai cổ võ thế gia mạnh nhất Long gia và Phượng gia tạo ra. Hai cái này nhà vốn chẳng có gì thân thiết đi.

Nên hai cái này tổ chức đều như vậy không có hòa hợp, nhưng bù lại nhà nước có thể lợi dụng điểm này khác chế lẫn họ. Hai bên liền thành lập một số quy tắc riêng để hoạt động, có thể tránh xung đột về lợi ích hai bên càng lớn càng tốt.

Mỗi cái gia tộc lại có cách thức huấn luyện với bí kíp truyền thụ khác nhau nên thường chia ra làm các thuộc tính võ học mà để người ta lựa chọn gia nhập à.

Thường thì Hỏa,Mộc, Kim có thể tham gia vào Phượng Tổ bên trong tu luyện.

Còn lại Thủy, Thổ, Hỏa lại có thể tham gia vào Long Tổ bên trong đi.

Nói đến mấy cái nguyên tố nội công khác như Phong, Lôi, Ám, Ánh Sáng, Băng,… đều là thiên tài cả họ luôn được hai cái thế lực tranh giành đi. Nhưng cũng chỉ là cái bên người học sự mà thôi. Chỉ có người của Long gia và Phượng gia mới có thể được tính là thành viên chính thức.

Ai bảo huyết kế giúp họ có thể sử dụng nhiều thuộc tính hơn so với con người đâu chỉ có thể mang hai loại là tối đa, nếu quá nhiều sẽ bạo thể mà chết à. Đây là sức chịu đựng của huyết mạnh a.

“Cái này là Long Tổ cơ mật, ngươi không cần biết đi.Cút đi trước khi bọn ta nổi giận.” Một tên liền quát lên à.

“Muốn động đến hắn, nằm mơ.” Mộ Dung Thiên lập tức đánh tới một tên với tốc độ nhanh nhất khiến hắn lui lại. Dù sao cũng chỉ là học việc bên trong giống nàng mà thôi, không quá mạnh mẽ nàng có thể chống đến đi à.

“Muốn chết, là ngươi gây sự trước. Phượng Tổ cũng không bảo vệ được ngươi.” Mấy tên còn lại lập tức xông lên đánh tới.

Mộ Dung Thiên tu vi có thể nói tại thành phố A liền là cao nhưng đến kinh đô bên trong cũng không tính là cái gì thiên tài à, ngay lập tức liền bị đánh lui về phía đằng sau.

“Ha ha, còn kiêu căng sao à. Các anh em nổ súng.” Mấy tên kia lập tức lấy súng ra nhắm vào nàng. Mặc dù đối với cái này như hoa như ngọc thèm thuồng nhưng giết được nàng Long Tổ nhất định trọng thưởng đi a. Dù sao, nàng chết đi, Mộ Dung thế gia sẽ không trợ giúp Phượng Tổ nữa à.

“ Diệp Thần mau đi.” Mộ Dung Thiên lập tức lo lắng nhìn hàng chục cây súng chĩa vào nàng nói.

“Bắn.” Một tên lập tức hạ lệnh, đạn liên tục được xả đến.

“Vũ khí bản mệnh Thời Không Thiên Đạo.” Diệp Thần khẽ nói một tiếng. Không thời gian giường như ngay lập tức dừng lại trong khoảng không nhất định. Xem ra tất cả những người dưới hắn tu vi đều trong điều khiển vậy.

Hắn nhẹ nhàng mở cửa xe đi đến phía trước. Thật tuyệt vời a, đây là hắn sử dụng lần đầu đi, quả là như hướng dẫn à, cảm giác có thể tạm dừng thời gian, quay lại, lẫn tua nhanh như một bộ phim vậy.

“Đồ ngốc đã bảo là để cho ta mà.” Diệp Thần tháo ra các băng đạn lẫn điều chỉnh vị trí bay của đạn nói.

“Tiếp tục nào.” Diệp Thần búng tay một cái, tất cả lập tức hoạt động trở lại đi.

“Á.” Mộ Dung Thiên theo bản năng liền che lấy mặt hét. Viên đạn đi qua nhưng hoàn toàn không có một viên trúng nàng đi.

“Không sao rồi.” Diệp Thần kéo xuống tay nàng nói.

“Diệp Thần vậy mà là ngươi, ngươi có sao không. Đi mau bọn hắn có súng.” Mộ Dung Thiên liền có chút hoảng nói.

“Ngươi dừng lại, ở một bên xem ta đi. Ngươi cũng không phải chưa từng thấy ta sức mạnh a.” Diệp Thần khẽ vuốt nhẹ tóc bình ổn nàng nói.

“Không hổ là Diệp tiên sinh, lại có thể nhanh như vậy. Chúng ta hôm nay liền đắc tội rồi. Lần sau gặp mặt đi.” Mấy tên kia lập tức liền rừng mình một cái. Tốc độ này so với họ còn nhanh, đã thế đạn còn không chạm được vào hắn đi. Họ là Long Tổ người dùng súng tuyệt đối là chuẩn xác nhất lưu à. Ngươi này tu vi so với họ còn cao đi. Trước rút lui đã a.

“Đợi đã, các ngươi dọa ta nữ nhân, đánh ta nữ nhân, hiện tại không xin lỗi còn cả đền tiền đều chưa, ngươi cho rằng Diệp Thần ta dễ bắt nạt sao?” Diệp Thần không nặng không nhẹ nói.

“Ta không phải là ngươi nữ nhân a.” Mộ Dung Tiên khuôn mặt đều đỏ bừng đánh hắn cánh tay nói.

“Ầy, nữ nhân toàn câu nệ tiểu tiết đi a. Hiện tại là giờ nào rồi đâu.” Diệp Thần liền bĩu môi nói.

“Diệp tiên sinh, hôm nay chúng ta đến đây nhiều như vậy người, ngươi cũng không phải là không biết một mình người có thể đối phó nhiều vậy sao à. Với lại Long Tổ chúng ta không phải ngươi có thể động đi à.Chuyện hôm nay cứ thế đi.” Tên cầm đầu lập tức nói. Muốn bọn họ xin lỗi, ngươi nghĩ ngươi là ai hả?

“Long Tổ thì đã làm sao nào, các ngươi tốt nhất lên câm miệng và quỳ xuống đi. Mẹ nó nói nhiều như vậy tiếng người với chúng mày khiến tao hạ nhục mình IQ đấy biết không.” Diệp Thần không khỏi nổi nóng lập tức đưa ra tay cắt lấy phong nhận, một tên liền đầu lìa khỏi cổ. Hắn ghét nhất người nào uy hiếp hắn. Càng ghét hơn là mấy tên động đến hắn nữ nhân à.

“Diệp Thẩn, ngươi lúc này thật giống lưu manh.” Mộ Dung Thiên chen ngang nói.

“Cảm ơn. Nhưng lần sau có thể them từ soái lưu manh được không. “ Diệp Thần không khỏi mắt có chút giật nói.

“Nam nhân không nên câu nệ tiểu tiết.”Mộ Dung Thiên liền đi đến bên cạnh hắn sau lưng, nàng cảm thấy chỉ cần có Diệp Thần tại, không một ai có thể làm tổn thương đến nàng a.

“Móa, còn trả thù ta.” Diệp Thần không khỏi nói. Cái cô nàng này sao giờ tươi tỉnh vậy, lúc nãy còn sợ hãi đâu.

“Lão công có cái gì chơi vui vậy à.” Linh Nhi lập tức mở miệng nói.

“Linh Nhi ngươi không tại cùng mấy cái kia chơi đùa hay sao?” Diệp Thần liền hỏi.

“Ân, các nàng đều đã ngủ đi. Ta nói lão công ngươi vẫn là nên thử nghiệm nó đi a.” Linh Nhi liền nhắc nhở nói.

“Thử cái gì?” Diệp Thần liền hỏi.

“Là Vô Tự Thiên Thư trang thứ hai đâu. Lần trước hệ thống thông báo ngươi quên sao?” Linh Nhi liền nói.

“Ân, quả thực là ta quên đi.” Diệp Thần gãi đầu ngại ngùng. Bắt đầu xác nhận Vô Tự Thiên Thư tờ thứ hai bên trong năng lực.

“Các ngươi tự luyến đủ sao. Các anh em liều mạng.” Một tên liền lập tức vận kình lực lên tới cực hạn nói. Đây là trận chiến sống còn đi a.

“Thât là thú vị năng lực.” Diệp Thần nhìn phía trước đám người vận lên nội lực người liền khẽ bước đến cười.

“Giết.” Đám người lập tức xông tới Diệp Thần phía tấn công hắn đồng loạt.

“Cẩn thận Diệp Thần.” Mộ Dung Thiên liền nói.

“Vô Tự Thiên Thư tờ thứ hai, Nhân Gian Thất Cách.” Diệp Thần cười khẽ đưa tay ra phía trước.

Theo hắn lời nói lập tức xung quanh liền trở lên tĩnh lặng như rơi vào một cái triều không gian khác vậy. Chỉ trong một vài giây tất cả nhưng kẻ lao đến đều ngã xuống dưới đất. Cơ thể đều đều biến mất hết toàn bộ nội lực bên trong.

“Đây là lãnh địa của ta, mọi sức mạnh của các ngươi không được ta cho phép tồn tại.” Diệp Thần lạnh như băng nói.

Keng, hệ thống cập nhập. Nhân Gian Thất Cách thiết lập không gian xác định có thể khiến tất cả các sinh linh dưới tu vi của người dùng trong không gian đều mất đi năng lực và khả năng vốn có. Người sử dụng sẽ là vua của cái này không gian, một lời nói là chỉ thị tối thượng. Một số chức năng khác chưa phát hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.