Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 150: Chương 150: Xạ điêu –giết lục triển nguyên




“Ngươi mau buông tay nếu không thì đừng trách ta không khách khí với ngươi.” Lý Mạc Sầu liền đỏ mặt nói. Lần này nàng có hẹn xuống núi với Lục Triển Nguyên cùng Lục Triền Nguyên chơi đùa đi à.

“Tiểu cô nương ngươi quả nhiên không có tôn ty chật tự gì cả. Đừng nhìn ta hiền mà bắt nạt nhé. Với lại đừng cậy nhỏ bắt nạt lớn, ta không có sợ ngươi đâu màn hình phẳng sony nhá.” Diệp Thần liền không biết xấu hổ nói. Hắn mà hiền chắc nàng là quan thế âm bồ tát đi à.

“Màn hình phẳng sony là gì vậy?” Lý Mạc Sầu liền thắc mắc hỏi.

“Ân, không có gì. Theo Cổ Mộ Phái ai đều là cái màn hình cong tại sao ngươi lại là màn hình phẳng đâu.” Diệp Thần nhìn nàng một lượt liền thở dài nói. Chẳng phải mật ong sẽ khiến ngực tốt hơn sao à. Thảo nào tên Lục Triển Nguyên lại chuyển sang thích Hà Nguyên Quân cô gái này chắc chắn không phải cái phẳng màn hình đi.

“Ngươi nhìn cái gì mà nhìn có tin hay không ta liền móc ngươi mắt.” Lý Mạc Sầu thấy Diệp Thần nhìn trằm trằm vào mình ngực lậ tức đỏ mặt che lại.

“Không sao, trước sau như một rất tốt. Không phải người hai lòng.” Diệp Thần liền mở miệng an ủi nói.

“Ta liền muốn giết ngươi tên khốn biến thái. Sư phụ nói đúng đàn ông đều là cái người xấu, toàn là cái người hứa xuông.” Nàng liền đánh tới Diệp Thần nói.

“Lâm Ly nói thế với ngươi thật sao à?” Diệp Thần đỡ lấy Lý Mạc Sầu cánh tay nhỏ nói.

“Ngươi tại sao biết sư phụ ta. Ngươi rốt cuộc là ai?” Lý Mạc Sầu liền thắc mắc. Sư phụ nàng tên thực sự trong giang hồ có thể nói không có một ai biết đến đi. Sao tên này lại biết sư phụ nàng a.

“Ân ta còn biết sư phụ ngươi bằng tuổi ngươi lúc đó ngực đều to hơn. Ngươi nói ngực ngươi thực sự không có vấn đề sao. Hay là ngươi bó ngực.” Diệp Thần kéo ra Lý Mạc Sầu áo nhòm vào bên trong xem xét.

“Tên dâm tặc, sư phụ nhất định sẽ không tha cho ngươi.”Lý Mạc Sầu liền trên mắt xuất hiện chút nước chảy ra. Mặt đều phồng lên nhìn rất đáng yêu.

“Xem ra ngực ngươi quả thực là người trước sau như một đi. Trong bản truyền hình quả thật là cái hư cấu mà.” Diệp Thần liền lắc đầu nói. Có lẽ tại nàng chưa có đến thời kì phát dục đi à. Đôi khi Cổ Mộ cũng có các thành phần phát dục kém a.

“Đừng nói về ngực nữa mà.” Lý Mạc Sầu bị khi dễ đều phát khóc nói.

“Đừng lo lắng ta có thể chữa cho ngươi a. Với lại, nói cho biết tại sao Lâm Ly lại ghét con trai vậy a.” Diệp Thần liền thắc mắc hỏi. Hắn đã trở về quá khứ thay đổi mọi chuyện không phải sao à.

“Ta sẽ không khai ra sư phụ ta ngươi đừng có mơ.” Lý Mạc Sầu quả quyết nói.

“Được, ngươi không khai ra nàng ta liền tự đến tìm nàng hỏi đi. Còn nữa ngươi cũng đi cùng ta đi, không nên đi ra ngoài chơi. Nếu không Lâm Ly phạt ngươi ráng chịu.” Diệp Thần nhún vai nói kéo đi nàng.

“Ta có việc, mau buông ra ta tay đi.” Lý Mạc Sầu liền mở miệng nói.

“Tên dâm tặc kia mau thả Mạc cô nương ra nếu không đừng trách Lục Triển Nguyên ta.” Lục Triển Nguyên liền xuất hiện nói. Hắn vốn dĩ định đi tìm Lý Mạc Sầu ai ngờ nàng liền gặp cái này cảnh. Hắn làm sao không biết anh hùng cứu mỹ nhân đâu à.

“ Lục công tử.” Lý Mạc Sầu liền vui mừng nói.

“Ân, ngươi là Lục Triển Nguyên sao. Ta nói ngươi cút trước khi quá muộn. Người đối đầu với ta không có kết cục tốt. Còn nữa, cái này Lý Mạc Sầu là ta người, ngươi khỏi đánh chủ ý. Tạm biệt, à không vĩnh biệt.” Diệp Thần nhanh gọn kết thúc vấn đề nói. Đối với cái này Lục Triển Nguyên là hắn trong Thần Điêu lẫn Xạ Điêu ghét cay ghét đắng thứ hai nhân vật à. Còn thứ nhất vẫn là thằng đệ tử đốn mạc do mấy cái toàn chân giáo nuôi cẩu đảm Doãn Chí Bình a. Lần này lên núi giết cái Doãn Chí Bình chơi mới được.

Hôm nay hắn tạm thời tha mạng cho ngươi đi. Dù sao hắn cũng có ý định đi tìm Hà Nguyên Quân xem nàng rốt cuộc là cái nào màn hình phẳng hay cong. Để tên này đi tìm tốt, sau đó giết hắn sau à.

“Đứng lại, tiểu tặc ngươi còn không buông ra Mạc Sầu ngươi liền đừng tránh ta.” Lục Triển Nguyên liền tức giận nói. Hắn dù sao trên giang hồ đều có chút danh tiếng đi, còn chưa tính hắn có cái gia thế, ai dám như vậy không nể mặt a. Huống chi cái này tiểu tặc còn không có chút nào nội lực a.

“Này, nhóc. Hôm nay ta hơi nóng đấy. Đừng để ta lấy ngươi máu tế đường đi. Phải biết mấy người dám cùng ta đối đầu kết cục đều không tốt.” Diệp Thần liền tức giận nói. Tại sao liền chỉ là một con chó lại có khả năng cùng hắn như vậy nói chuyện đâu. Huống chi hắn nói sai sao, Cổ Mộ phái bên trong có nữ tử nào là không phải của hắn.

Lâm Triều Anh là của hắn thê tử, Lâm Ly là hắn người hầu, ân tuy không hẳn chỉ là người hầu. Chưa tính đến mấy người này còn không phải lên gọi hắn là sư tổ hay sao à. Ta quản ta đệ tử liên quan con cóc đến nhà ngươi.

“Hừ đỡ kiếm cẩu tặc.” Lục Triển Nguyên liền rút ra kiếm đâm tới Diệp Thần phía.

“Đừng mà.” Lý Mạc Sầu liền hét lên. Cái này người tuy có chút lưu manh nhưng dạy bảo là có thể a. Tuyệt đối không nên giết à.

“Không biết sống chết.” Diệp Thần vươn chân ra đạp một cái Lục Triển Nguyên liền lăn ra đất. Miệng đều ứa máu trông rất thảm hại.

“Lục công tử.” Lý Mạc Sầu liền muốn chạy đến gần quan tâm liền bị Diệp Thần giữ lại.

“Đừng đi, ta muốn cho ngươi biết thế giới này không như ngươi nghĩ. Thứ ngươi nghĩ là tình chưa hẳn là tình yêu.” Diệp Thần liền nhếch miệng cười nói. Ngươi chẳng phải thích hắn ư nhưng đừng quên thích khác mà yêu khác. Khi yêu ngươi sẽ có thể buông tha người ấy. Vậy nên trong truyền hình bản ngươi mới giết Lục Triển Nguyên đơn giản ngươi chẳng hiểu thế nào là tình.

Hắn không thể buông tay các nữ nhân hắn có, càng không thể cho các nàng bình đẳng trong tình yêu. Cái này mấy thằng trong tiểu thuyết gì mà ta hứa mọi người đều giống nhau không lớn nhỏ. Nhưng hắn biết là điều đó không thể đâu,

Thứ hắn có thể đảm bảo chỉ có một, nếu như các nàng gặp nguy hiểm hắn sẽ đứng ra đầu tiên. Mặc kệ, là thế nào nguy hiểm, mặc dù là phải trở thành kẻ thù của thế giới, hay đánh đổi tất cả, hắn cũng sẽ không buông xuống một ai. Đó là lời hứa duy nhất.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Lục Triển Nguyên liền phun ra máu sợ hãi hỏi.

“Tên của ta, đến Diêm Vương mà hỏi nhé.” Diệp Thần cười gằn nói. Hắn vốn dĩ là muốn để tên khốn nạn này sống làm cho hắn vài việc nhưng bây giờ hắn đổi ý rồi. Ngoan ngoãn biến thành ta linh tệ thì tốt hơn à.

“Van cầu ngươi tha cho ta. Ta cùng nàng không có cái gì quan hệ cả. Làm ơn tha cho ta. Ta có thể cho ngươi mọi thứ” Lục Triển Nguyên liền quỳ rạp xuống đất nói.

Lý Mạc Sầu liền đứng hình đây còn là phóng khoáng Lục Triển Nguyên hay sao, còn là cái hoà hoa phong nhã công tử có thể vì nàng son săt lời hứa hay sao à.

“Rất tiếc, chuyện hiện tại không liên quan đến nàng có cùng ngươi quan hệ hay không. Bây giờ là chuyện cái đầu ngươi ta muốn nó.” Diệp Thần liền lạnh lùng nói. Nhiệt độ xung quanh lập tức mạnh mẽ hạ xuống khiến người xung quanh đó lập tức tránh xa.

“Tha cho hắn, ta đi cùng ngươi. Ngươi làm gì ta cũng được.” Lý Mạc Sầu liền nhắm mắt lại nói. Nàng là đau lòng a.

“Đúng vậy nàng đi theo ngươi. Ngươi có thể làm bất cứ cái gì với nàng làm ơn tha cho ta.” Lục Triển Nguyên liền ôm lấy Diệp Thần chân nói.

“Rất tiếc ta lại không muốn làm sao bây giờ.” Diệp Thần khẽ cười phất tay một cái Lục Triển Nguyên liền cứ thế bay cái đầu. Máu liền bắn ra.

“Á...giết người rồi...” Mọi người xung quanh liền hét lên.

Lý Mạc Sầu liền xững sờ, nàng học qua võ công nhưng chưa từng giết người a. Đây là nàng lần đầu tiên thấy người bị giết trước mặt nàng à.

“Ta đã nói chẳng phải sẽ đi với ngươi sao còn giết hắn.” Lý Mạc Sầu liền rất nhanh vượt qua sợ hãi, tức giận nói.

“Ngươi đi cùng ta là điều chắc chắn. Còn mạng của hắn có hay không đối với ta không quan trọng, chẳng qua ghét hắn thôi. Có trách thì trách Kim Dung đi, tại hắn đó.” Diệp Thần liền mở miệng nói xong kéo nàng rời đi.

“Kim Dung là ai vây?” Lý Mạc Sầu liền tò mò hỏi.

“Ân, chi là cái nhân vật phụ không đáng nói tới.” Diệp Thần cười nói. Kim Dung nghe xong liền búng máu. Đã ăn cắp bản quyền còn khinh ta à.

“Ngươi ăn nói thật kì quái. Ngươi muốn đưa ta đi đâu vậy?” Lý Mạc Sầu liền hỏi.

“Đi đâu à, ân liền tìm cái quán trọ a, ngươi không phải nói ta muốn làm gì cũng được sao à. Tốt tối nay liền thị tẩm.” Diệp Thần liền xấu xa nói.

Lý Mạc Sầu liền đỏ mặt xấu hổ. Nhìn kỹ hắn cũng thật là đẹp trai đi. Nhưng nghe kỹ lại câu nói liền có chút rùng mình hắn nếu làm thật chẳng phải nàng chạy lên trời cũng không thoát hay sao à.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.